Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 654: Thành Lập Học Viện Tinh Không (2)

Thời điểm chuẩn bị xuất phát, Phong Linh Tiên Tử rốt cuộc nhịn không được nữa chạy đến bên Tô Hạo chỉ vào đống đồng nát kia, sờ sờ, hiếu kỳ nói: "Phong Úy, những thứ này là vật gì? Bộ dạng rất thú vị nha, giống ' Vạn Lý Âm' sao? ".
Tô Hạo nói: "Một ít đồ chơi nhỏ mà thôi, so với Vạn Lý Âm còn lợi hại hơn, về sau các ngươi sẽ biết! Những đồ chơi này, có thể thay đổi thế giới này đấy!."
Thay đổi thế giới? Mọi người càng nghe càng hiếu kỳ, những thứ đồ chơi này có thể thay đổi thế giới sao? Thế giới này, sẽ thay đổi vậy sao!"
Phong Linh Tiên Tử lại hỏi tiếp: "Thế giới không phải đang tốt sao? Thay đổi làm gì? Hơn nữa, đổi thành dạng gì vậy?"
Tô Hạo thở dài nói: "Sư tôn, lấy kiến thức của ngươi, rất khó để nói cho ngươi hiểu rõ, ngươi vẫn nên hảo hảo tu luyện, sớm ngày đột phá Kim Đan đi! Đã qua bao nhiêu năm rồi, đến ta còn sốt ruột giùm người. Nếu ngươi không đột phá Kim Đan, tuổi thọ không đủ mà chết đi, thế giới này biến thành dạng gì, ngươi cũng không nhìn thấy."
Phong Linh Tiên Tử câm nín.
Không chỉ Phong Linh Tiên Tử bị đả kích, đến cả Phong Ngọc Nhi cùng Vân Thanh Bình đều bị đả kích không nhẹ, vài chục năm rồi, bọn họ vẫn chỉ ở cảnh giới Trúc Cơ, không nắm chắc đột phá lên Kim Đan.
Nguyên bản tu sĩ lăn lộn ở cảnh giới Trúc Cơ 30 đến 40 năm là điều bình thường, cũng không ai nói gì. Bọn hắn cũng sẽ không tự làm mình mất mặt, lấy mình đi so với Tô Hạo.
Nhưng mấu chốt quan trọng nhất là, Á Sơn cùng Phong Thành so với bọn họ còn tu luyện muộn hơn, nhưng từ sáu năm trước đã đột phá lên Kim Đan a!
Về phần nguyên nhân, các nàng cũng biết, chính là dựa vào công pháp.
Á Sơn cùng Phong Thành đều tu luyện công pháp mà Tô Hạo thiết kế.
Các nàng cũng muốn, nhưng mà các nàng đã sớm dùng Vân Trung Nguyệt Tiên Pháp để Trúc Cơ, một khi Trúc Cơ, liền không thể sửa lại công pháp tu luyện!
Các nàng thầm nói: "Sớm biết như vậy đã không thèm đi đột phá!"
Đảo Tinh Không là một hòn đảo nhỏ bên ngoài cảng Tinh Không, cách khoảng 500 ki-lô-mét, hình Elip, dài trục đạt tới năm vạn mét, ở đây một bên là lục địa, một bên là đồi núi, ở trên đảo có nhiều loại kỳ hoa dị thảo, rừng cây rậm rạp, rất nhiều tiểu thú sinh sống, bờ biển thì có nhiều chim mọng biển giành ăn, ngoài xa thì thỉnh thoảng có bóng dáng của hải thú, có thể nói tình cảnh ở đây vô cùng náo nhiệt.
Mà ở trên sườn núi, mơ hồ có thể nhìn thấy cái ngôi nhà, đỉnh đài,... được quy hoạch vô cùng chỉnh tề, ở trên đỉnh núi cao ngất, có dựng một quảng trường cực lớn, ở giữa quảng trường có một pho tượng, mơ hồ có thể nhìn ra đó là hình dạng của Tô Hạo, sau lưng pho tượng là một toà tiên điện uy nghiêm, mà xung quanh là các toà nhà cùng sân nhỏ, được quy hoạch vô cùng chỉnh tề.
Chính diện với quảng trường là một hàng bậc thang kéo xuống chân núi, tổng cộng có hơn chín nghìn chín trăm chín mươi chín bậc, kéo dài từ quảng trường trên đỉnh xuống chân núi. Mà phía dưới chân núi có một cánh cổng cực lớn, dung hợp với toàn bộ cảnh vật xung quanh, ở trên viết một hàng chữ vàng hào hùng 'Học Viện Khoa Học Kỹ Thuật Tu Tiên Tinh Không."
Hai bên trái phải còn treo theo câu đối.
"Nhập thử môn, mạc vấn lai xử".
"Xuất thử sơn, đồng vãng tinh không".
Dịch nghĩa là,
Vào cửa này, ăn học đến chỗ.
Ra cửa này, toả sáng tinh không.
Một nhóm bảy người đi tới trước cổng lớn Học Viện. Tô Hạo đem hai câu đối trái phải đọc lên, cười nói: "Nhìn qua hai câu này liền biết, xuất xứ từ tay Nguyệt Ảnh."
Á Sơn lúng túng cười cười, cũng không dám nói mình sao chép từ ngôi trường Thanh Hoa nào, nếu ở chỗ này toát ra một câu 'rắm chó không kêu', há không phải mất mặt mấy đời?
Tô Hạo lúc này cũng hào hứng không thôi, dẫn đầu đi lên bậc thang: "Đi! Lên núi, lên trên bằng cầu thang này!"
Mọi người đi theo Tô Hạo leo cầu thang, một đường đi đến quảng trường, Tô Hạo nhìn bức tượng trên quảng trường, khoé miệng không khỏi co lại.
Lúc này Á Sơn tiếp cận tới đây, nói: "Phong Úy lão đại, bức tượng này chúng ta lấy vật liệu từ một bức tượng dưới biển chế tạo đấy, cũng không biết mấy người kia đào được từ đâu, nhìn qua tài liệu rất chân quý, nhưng ta nhìn mãi cũng không biết là thứ gì, vì vậy liền dùng để dựng tượng cho ngài, bày ở nơi đây! Tên ta cũng nghĩ ra rồi, gọi là [Vạn Tiên Chi Tổ]."
Á Sơn đã từng làm qua loại chuyện này nên cũng rất quen tay! Trước kia là [Sáng Thế Kỷ Chi Thần], hiện tại liền là [Vạn Tiên Chi Tổ].
Không thể không nói, Á Sơn thật thông minh, biết mượn uy danh của mình làm việc, có pho tượng này, về sau tương lai làm việc, liền khiến nhiều người phải cân nhắc xem có nên trêu chọc tới hắn hay không.
Đối với chuyện này, Tô Hạo cũng không phản đối, cũng thuận lý thành chương tiếp nhận danh xưng này, bởi vì hắn không thèm để ý tới mấy danh hiệu hão huyền này, chỉ cần có tác dụng, liền được.
Tô Hạo đi lên đài cao dưới bức tượng, nhìn sáu người phía dưới.
Lúc này, hắn thay đổi thân phận, không phải Phong Úy tuỳ ý mọi lúc mọi nơi.
Hắn là, viện trưởng đầu tiên của 'Học Viện Khoa Học Kỹ Thuật Tu Tiên Tinh Không', là người sẽ thay đổi thế giới tu tiên này!
"Ta, Phong Úy, tuyên bố, 'Học Viện Khoa Học Kỹ Thuật Tu Tiên Tinh Không' chính thức thành lập!"
Không có hoa tươi, cũng không có tiếng vỗ tay, nhưng mà giọng nói Tô Hạo truyền xa đại địa, như van thấu trời xanh, một lời này, dư âm lưu lại đến mấy vạn năm sau!
Bạn cần đăng nhập để bình luận