Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 569: Ngươi Nhất Định Phải Chết (2)

Để muốn thông qua Ra-đa tìm được mấy thứ như bình, lọ, chai cũng không phải điều dễ, nói sao nhỉ, đủ mọi thứ lộn xộn xuất hiện trong đầu Tô Hạo, làm hắn phải mệt mỏi tìm kiếm, khó có thể phân biệt!
Tin tức quá nhiều, hắn can bản phân biệt không hết!
Tô Hạo lập tức liên thông với tiểu Sáng: "Tiểu Sáng, giúp ta đánh dấu vào những thứ được cho là bình lọ chai."
"Tiểu Sáng đã nhận, đang xử lý."
Hai giây sau, bên trong quan sát của Tô Hạo, vô số dấu đỏ đánh dấu xấu hiện bên trong được nghi là đan dược. Bên cạnh Dược Viên của Trầm trưởng lão thì chất đầy một đống.
Tô Hạo không khỏi hài lòng vui vẻ: "Năng lực xử lý thông tin của tiểu Sáng đúng là nhất lưu!"
Trên thân Kim Cương Giáp xuất hiện một tầng ánh sáng xanh nhạt, trong đó còn có chút chấm vàng, đây là trận pháp phòng ngự tuyệt đối của Tô Hạo.
'Dịch Chuyển'!
Tô Hạo tập trung vào gian phòng đựng bình bình lọ lọ trong Dược Viên, không do dự mà dịch chuyển.
Mới vừa xuất hiện, Tô Hạo lập tức kích hoạt bình chướng không gian, phòng ngừa vạn nhất.
Bất quá Tô Hạo cũng không lọt vào công kích gì, tâm thần hơi nhấc lên một chút liền buông lỏng, ánh mắt quét quanh một vong, đem cảnh tượng trước mặt thu thập vào trong mắt.
"Đây hẳn là một gian phòng luyện đan! Đến đúng nơi rồi!"
Sau đó Tô Hạo không hề có chút do dự, ánh mắt rất nhanh đặt lên mấy cái bình lọ trên kệ, một tia ý thức phân ra, đem tất cả ném vào không gian trữ vật.
Sau khi Tô Hạo đem toàn bộ bình chai lọ ở đây chuyển đi, xa xa truyền đến một tiếng quát phẫn nộ: "Kẻ trộm nơi nào! Dám xâm nhập Dược Viên của ta, nạp mạng đi!"
Nương theo thanh âm, hai đạo kiếm quang một trước một sau lao tới.
"Hưu."
Sau khi Tô Hạo thu dọn đồ đạc xong, liền đưa ánh mắt quét đi nơi khác: "Bên kia hình như còn có một chút, qua nhìn tí đi!"
Sau đó thân ảnh hắn biến mất tại chỗ, mà hai đạo kiếm quang kia cũng lao tới, ở trên vách tường lưu lại hai cái lỗ thật to.
Ngay sau đó thân ảnh Trầm trưởng lão cũng xuất hiện trong phòng luyện đan, thời điểm nhìn thấy trong phòng luyện đan trống rỗng, râu tóc hắn phẫn nộ dựng lên, ánh mắt trừng lớn, trong miệng vô thức rít gào nói: "Oanh!" Linh niệm quét ra, lập tức tập trung vào Linh Lực chấn động ở phòng bên cạnh.
Kim Đan Cảnh!
Một tên tu sĩ Kim Đan nho nhỏ dám chạy tới Dược Viên của hắn ăn cắp! Quả thật không thể nhịn được nữa!
Là dũng khí gì, mà cho một tên Kim Đan nho nhỏ, bỏ qua uy danh Trầm trưởng lão hắn?
"Đi chết đi!"
Ánh sáng màu vàng trên người Trầm trưởng lão đại phóng, rống giận nhảy vào gian phòng bên cạnh, đụng vách tường thành một lỗ hổng.
"Bành!"
Một tiếng vang thật lớn, Trầm trưởng lão xông vào phòng sát vách.
Nhưng mà thời điểm hắn nhảy vào, lại không thấy thân ảnh kẻ trộm đâu cả. Mà đan dược để trong phòng này, cũng biến thành trống rỗng!
Đây chính là đan được mà hắn vừa luyện chế không lâu, chuẩn bị dùng để ban thưởng cho đệ tử Kim Đan trong tay đấy!
Hắn nóng nảy, linh niệm lại truyền ra, lại cách đó không xa phát hiệnn thân ảnh của tu sĩ Kim Đan kia!
Đồng tử hắn bỗng nhiên co rụt lại, trong lòng thầm hô: "Không tốt! Chỗ đó là đan dược tự mình luyện chế để tu luyện!"'.
Trầm trưởng lão cũng bất chấp mọi thứ, một bên lao ra ngoài, một bên giận dữ hét lớn: "Kẻ trộm khoan hãy ra tay!"
Nhưng mà thời điểm hắn đi đến, ở đâu liền thấy bóng dáng kẻ trộm? Mà đan dược trong phòng, tự nhiên đã vô ảnh vô tung.
Linh Niệm của hắn lại cảm giác được tu sĩ Kim Đan ở hướng kia, theo bản năng hắn muốn chạy qua, nhưng trong lòng lại dân lên một cỗ cảm giác quái dị...
"Chỉ là cảnh giới Kim Đan, nhưng vì sao lại chạy nhanh như vậy? Chẳng lẽ có thuật pháp đặc thù gì sao?"
Tu tiên giới to lớn như thế, các loại thuật pháp kỳ quái xuất hiện tầng tầng lớp lớp, gặp được thuật pháp chạy trốn nhanh cũng là điều bình thường."
"Mặc kệ ngươi chạy nhanh cỡ nào, chắc chắn ngươi chết rồi! Đừng để ta bắt được, liền rút gân lột da ngươi, treo ngược lên bạo chiếu mười năm, nhận lấy thống khổ khi bị mặt trời dày vò!"
Nhưng thời điểm hắn chạy đến gian phòng khác, phát hiện cũng không thấy bóng dáng của tu sĩ Kim Đan kia đâu, mà đan dược để ở trong đó, cũng toàn bộ mất hết cả rồi. Đây chính là đan dược hắn luyện chế a!
Một cỗ cảm giác ức chế tích tụ nơi ngực, cơ hồ muốn đem hắn tức giận thổ huyết.
"Thật sự là đồ khốn nạn! Rút cuộc ngươi là ai?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận