Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 458: Dự Phán (1)

Theo một tiếng 'mời'! Trận chiến bắt đầu, Phong Nhọc Nhi bấm niệm pháp quyết, một tầng phòng ngự khác hoàn toàn 'Phong Linh Hộ Thân Tráo' sáng lên, tản ra ánh sáng cam sắc nhàn nhạt.
'Phong Linh Hộ Thân Tráo' bình thường có màu xanh nhạt, so sánh với màn phòng ngự này, lộ ra phòng ngự của Phong Ngọc Nhi có vẻ cao cấp hơn.
Trong tay thay đổi pháp quyết liên tục, một con dao ngắn to bằng ngón tay bay ra, ở trên đỉnh đầu nàng quay một vòng, sau khi nhắc nhở đối thủ xong, liền chỉ tay.
"Hưu !"
Dao ngắn phá vỡ không khí rít lao lên, trong nháy mắt liền tới trước bả vai của tên đệ tử.
Nam đệ tử này không chỉ có màn phòng ngự, mà trên người còn mặc một bộ Pháp Khí hộ thân, trong lòng không khỏi hoảng hốt, mặc kệ dao ngắn của Phong Ngọc Nhi, thao túng phi kiếm của bản thân công kích vào hộ thuẫn của nàng.
Đây chính là phương pháp chiến đấu lưu hành nhất của đệ tử dẫn khí cảnh, chính là đánh tất tay đấy.
Người nào phá vỡ màn phòng ngự của người khác thì chiến thắng!
Tâm của nam đệ tử tuy thua, nhưng cũng không nguyện ý thua trận dễ dàng như vậy, muốn thua cũng phải cùng Phong Ngọc Nhi ảnh hưởng lẫn nhau, trao cho nhau từng cái... khụ khục, phải để cho nàng biết mình không phải loại đơn giản.
Nhưng ngoài dự liệu của hắn, phi kiếm đánh vào hộ thuẫn của Phong Ngọc Nhi, hộ thuẫn đến một vết xước cũng không có, mà hộ thuẫn của hắn sau khi bị dao ngắn đâm vào liền bị phá vỡ, hộ thuẫn Pháp Khí cũng đi theo sát ở phía sau, bị dao ngắn đâm ra một cái hố, mất đi năng lực phòng ngự.
Dao ngắn dưới tay Phong Ngọc Nhi điều khiển, dừng lại trước cơ thể nam tử, sau đó dùng sóng đao, đem nam để tự đánh bay.
Vẻn vẹn một hiệp, nam đệ tử thắng liên tiếp mấy người khác liền thua cuộc.
"Xôn xao !"
Rất nhiều người hoan hô trầm trồ khen ngợi, nhưng mà càng nhiều đệ tử Dẫn Khí Cảnh không khỏi nhụt chít: Đẹp như vậy, còn lợi hại như vậy, ai có thể ngự được?
Thời điểm đến người khiêu chiến tiếp theo, vậy mà đồng thời nhảy lên năm người...
"Chư vị sư huynh xin lùi bước, hay để cho ta lên đầu!"
"Không cần không cần, cứ để ta tới trước!"
"Tại hạ cảm thấy không khỏe, sư muội lại rất lợi hại, cứ để ta đi trước giúp mấy vị sư huynh dò đường.."
"Không được , không được..."
...
Không biết cuối cùng năm người thương lượng thế này, phân ra trước sau, sau đó bị Phong Ngọc Nhi đánh bay từng người, tất cả đều rớt khỏi lôi đài.
Làm cho mọi người không nghĩ tới chính là, Phong Ngọc Nhi lại mạnh đến như vậy, dao ngắn trên tay thoạt nhìn không phải Pháp Khí bình thường!
Những người lên đài có suy nghĩ muốn 'nhường' Phong Ngọc Nhi, đến lúc này mới biết mình ấu trĩ thế nào!
Bọn họ có chút ảo tưởng! Phong Ngọc Nhi không chỉ xinh đẹp, mà thiên phú cũng mạnh hơn bọn hắn quá nhiều.
Đây chính là con cưng của trời!
Đệ tử khiêu chiến một người tiếp một người, nhưng rất nhanh đều bị đánh rớt khỏi lôi đài.
Dao ngắn của Phong Ngọc Nhi mạnh đến cực điểm, trước đem hộ thuẫn phá nát, sau đó đánh ngang, đem đối thủ đánh bay, chấm dứt chiến đấu, người mạnh nhất cũng chỉ chịu được ba gõ.
Trong mạch Phong có nhiều đệ tử như vậy, vậy mà không có một ai có thể đánh ngang tay với nàng.
Rất nhanh, đệ tử Dẫn Khí Cảnh đắm chìm trong vẻ đẹp 'chỉ có một không' dần dần bình tĩnh lại, bọn họ như bị tạt một xô nước lạnh, hơi khôi phục lại thần chí của mình.
Lúc này đệ tử Dẫn Khí Cảnh tầng bốn, phần lớn đều lên đài, người còn chưa lên đài chiến đấu, còn chưa tới mười vị.
Nhưng mà Phong Ngọc Nhi cường thế bá chủ, đệ tử còn lại cũng không bị sắc đẹp của nàng làm choáng váng đầu óc, hơi lộ ra vẻ do dự, đều hy vọng người khác tiến lên, tiêu hao hết Linh Lực của Phong Ngọc Nhi, sau đó mình lên kiếm tiện nghi, nói không chừng còn có thể giành chiến thắng, đại biểu mạch Phong đi tranh đoạt Sư huynh lệnh.
Thời điểm bọn hắn đang còn do dự, một thiếu niên tóc ngắn nhảy lên lôi đài, đứng ở trước mặt Phong Ngọc Nhi.
Đúng là không phải ai khác, người nhảy lên chính là Tô Hạo.
Ai vậy?
Rất nhiều đệ tử nhìn thấy Tô Hạo xong, liền đồng loạt xuất hiện câu hỏi trên, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc.
Là vì niên kỷ của Tô Hạo!
Dù cho Tô Hạo mấy năm nay trổ mã nhanh chóng, nhưng trên mặt vẫn lộ ra vẻ non nớt, vẫn còn thể nhìn ra Tô Hạo năm nay mới mười ba mười bốn tuổi.
Đệ tử Dẫn Khí Cảnh lên đài chiến đấu, phổ biến nhất là thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, lớn nhất thì là hai mươi, trong hàng ngũ học sinh cấp ba, tự nhiên trà trộn vào một tiểu bằng hữu mới nhú, vẫn là gây chú ý vô cùng đấy.
"Hắn là ai vậy?'.
"Chưa từng thấy qua, hẳn là mới nhập môn một năm trước đi, lứa đệ tử 56!"
"Mới nhập môn cũng lên tham gia náo nhiệt sao? Hay là hướng về Phong Ngọc Nhi?"
"Thực sắc a ! Ta xem vị sư đệ này hẳn bị sắc dục làm cho đầu óc choáng váng rồi, bị tâm ma quấy phá. Vị sư đệ này, định trước trên con đường tu tiên khó khăn trùng tùng a!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận