Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 1146: Long Tộc (1)

Nghiêm chỉnh mà nói, có ba tiêu chí cho một nền văn minh: Có công cụ kim loại, có chữ viết, có hình thái quốc gia.
Nhưng tiêu chuẩn văn minh mà Tô Hạo tìm kiếm không phải như vậy.
Tiêu chí của hắn chỉ có một, chính là có 'Tri Thức' lắng đọng mà bản thân thuộc về.
Hắn tốn hơn nghìn năm, bôn ba bên trong các Tinh Hệ, tình kiếm ý nghĩa của sinh mệnh, chính là đang tìm thêm càng nhiều 'Tri Thức'.
Đương nhiên, nếu những kiến thức này cũng không dùng văn tự ghi chép lại, cũng không sao, bởi vì đối với Tô Hạo mà nói, trong thân thể sinh vật cũng đã có ghi chép.
Dù sao chỉ cần có một chút đặc thù, lấy năng lực hôm nay của hắn, hoàn toàn có thể thí nghiệm cùng phân tích ra.
Mà mong chờ của hắn đối với viên Tinh Cầu xanh vàng này, cũng chỉ thế mà thôi.
Hắn hy vọng sinh mệnh trên viên Tinh Cầu này, có điểm đặc thù, có thể mang tới thứ nào đó mới lạ cho hắn.
Sau khi Tô Hạo xuất hiện, Phong Thành liền đi đầu dẫn đường, mang theo Tô Hạo cùng Á Sơn phi hành tới một hướng.
Vừa đi một bên vừa giải thích: "Duy lão đại, Á Sơn lão đại, trên viên Tinh Cầu này không có sinh vật trí tuệ hình thái nhân loại, ta nhìn sơ qua, còn tưởng giống với khỏa tinh cầu trước, chỉ là một Tinh Cầu phát triển sinh vật mà thôi.
Bất quá cẩn thận quan sát một phen, ở trên ngọn núi cao nhất của viên Tinh Cầu này, ta phát hiện ra chỗ đặc thù.
Trên ngọn núi cao nhất, có một mảnh sào huyệt, trong những sào huyệt này tụ tập vô số sinh vật, đầu có hai sừng, thân như Dực Long, có thể tự do phi hành trên bầu trời.
Chợt nhìn, ta còn tưởng đây là sinh vật đặc thù chỗ này.
Nhìn kỹ lại, hay lắm, trên thân những con Dực Long này vậy mà biết mặc áo giáp..."
Về phần thêm nữa, Phong Thành cũng không rõ lắm, bởi vì hắn sau khi phát hiện viên Tinh Cầu này, liền thông tri cho Á Sơn cùng Tô Hạo, cũng không có nhiều thời gian điều tra tình hình chi tiết.
Phong Thành nói như vậy, Tô Hạo cùng Á Sơn lập tức kết luận, trên thế giới này có nền văn minh đấy.
Ba người Tô Hạo tới gần sơn mạch, sau khi Thần Niệm bao phủ toàn bộ, liền dừng lại quan sát từ xa, cũng không tuỳ tiện tiến lên, kinh động đến dân cư bản thổ nơi này.
Tô Hạo nói: "Chúng ta tiến vào trong 'Mạng Lưới Tinh Cầu', tiến hành điều tra toàn diện với viên Tinh Cầu này, sau khi nắm giữ tình hình cơ bản, liền làm ra quyết đoán."
Mấy trăm nghìn năm, Tô Hạo còn chờ được, hắn cũng không để ý đến chút thời gian dành ra điều tra này.
Hơn nữa, nếu như ba người bọn họ đến nơi này, vậy viên Tinh Cầu này sẽ vì hắn mà dâng lên tri thức, chạy không thoát.
"Tốt, Duy lão đại!"
Ba người phân tán ra, tiến vào bên trong 'Mạng Lưới Tinh Cầu', ở trên viên Tinh Cầu bắt đầu điều tra bốn phía.
Viên Tinh Cầu màu vành xanh này có diện tích cực lớn, có thể so với Tu Tiên Tinh mà Tô Hạo từng tới, được cư dân thế giới này, gọi là 'Thánh Trạch Chi Giới'.
Cái tên này bắt đầu từ ngọn núi cao nhất ở đây, 'Thánh Trạch Thần Sơn'.
Trên Thánh Trạch Thần Sơn có một ngọn suối nước tím đặc thù, gọi là 'Ao Mẫu Thần'.
Ở đó có một chủng tộc tự xưng là 'Dực Thần', đem 'Ao Mẫu Thần' làm của riêng, ở bốn phía xung quanh thủ hộ, không cho phép bất luận ngoại tộc nào đặc chân tới đây.
Đơn giản mà nói, Dực Thần Tộc thông qua Ao Mẫu Thần, lấy được sức mạnh không thể tưởng tượng.
Cỗ lực lượng này, không chỉ khiến chúng nó đem mảnh sơn mạch làm của riêng, còn khiến chúng vượt qua những chủng tộc khác, quần lâm thiên hạ, không ai có thể ngăn cản.
Sau đó chúng nó tự xưng là, 'Thánh Trạch Chi Giới' cao quý nhất của 'Thần Tộc'.
Cũng đem ba chủng tộc khác sinh sống ở Thánh Trạch Chi Giới, coi là nô lệ của Dực Thần Tộc, vĩnh viễn vì chúng nó phục vụ!
Làm như vậy thoạt nhìn không có gì xấu!
Trên Thánh Trạch Chi Giới sinh sống bốn chủng tộc khác biệt, tất cả mọi người đều lăn lộn trên một khỏa tinh cầu, nắm tay người nào lớn liền do người đó định đoạt, nhỏ yếu phải có giác ngộ của bản thân.
Theo lý mà nói, chỉ cần Dực Thần Tộc hảo hảo thủ hộ lấy 'Ao Mẫu Thần', không cho ba chủng tộc khác nhúng chàm, khó mà lay động được địa vị thống trí của nó.
Không biết làm sao....
Sau khi văn minh của Dực Thần Tộc đạt tới độ cao nhất định, ở trên tư tưởng cách mạng có bước đột phá, phá hủy sự cân bằng này.
Thậm chí có Dực Thần Tộc sinh ra thương cảm, không đành lòng để cho ba chủng tộc khác đời đời nô lệ, khởi xướng vạn tộc ngang hàng....
Mấu chốt chính là, loại tư tưởng kỳ quái này, được rất nhiều Dực Thần Tộc cho là tư tưởng tiến bộ, vô cùng tôn sùng.
Phát triển đến phía sau, có Dực Thần Tộc làm phản, bị Dực Thần Tộc chính thống phỉ nhổ, gọi hắn là 'Đọa Thần'.
Mà nước ao 'Mẫu Thần' không biết vì sao lại khuếch tán ra ngoài.
Khiến sự tình trở nên phức tạp, hơn nữa còn không thể cứu vớt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận