Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 991: Nghi Hoặc (2)

Trung tâm chỉ huy Diêu Tinh Hào.
Nhìn thấy máy bay của Tô Hạo bị pháo năng lượng nhấn chìm, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
"Bành!"
Hạm trưởng hung hăng một quyền nện xuống bàn, phát ra một tiếng trầm đục, giọng nói hắn khàn khàn hướng Khương trưởng quan hỏi: "Đây là do ngươi ra lệnh?"
Khương trưởng quan câm nín.
Hắn vậy mà không có lời nào để nói.
Trong phòng chỉ huy Bát Thú Tộc, một đám Bát Thú Tộc mỉm cười thản nhiên.
Dưới kỹ thuật khoa học cường đại, cho dù thao tác thần đến mấy, đều hoá thành tro tàn.
Nhưng mà rất nhanh nụ cười của nó liền cứng lại.
Cột sáng tản đi, cũng không có cảnh mảnh vỡ máy bay xuất hiện, thay vào đó là một chiếc may bay hoàn chỉnh, vẫn bảo trì quỹ tích nguyên bản phi hành, tiếp tục hướng chiến hạm bọn họ lao tới, mấu chốt là thoạt nhìn không tổn hao một cọng tóc nào.
Thật giống như pháo kích vừa rồi, là đèn chiếu sáng chỉ đường cho đối phương.
"Cái quỷ gì vậy?"
Không chỉ đám Bát Thú Tộc ngây người, mà phía nhân loại cũng ngây theo.
Kết quả này hiển nhiên vượt quá nhận thức của bọn họ.
Có người nghi ngờ nói: "Vừa rồi pháo kích không đáng trung sao? Hay bị hắn tránh thoát!"
"Làm sao tránh được?"
Mọi người đưa mắt nhìn nhau: "Quỷ mới biết hắn tránh thế nào!"
Sau đó trong lòng bọn họ đều toát ra một câu: "Tiểu tử Hứa Thế Cường này, thật sự là thần!"
Tô Hạo xác nhận pháo năng lượng của đối phương, không cách nào đột phá không gian bình chướng liền yên tâm, yên lòng, điều khiển máy bay chiến đấu lao hết tốc độ về phía trước.
Hơn mười phút sau, liền cách chiến hạm quân địch không xa.
Chiến đấu lúc này, song phương đều không tự chủ đặt ánh mắt lên trên thân Tô Hạo.
Bọn hắn đều muốn nhìn một chút, Tô Hạo đến cùng muốn làm gì...
Đối với nhân loại mà nói, bọn hắn đều mong đợi Tô Hạo có thể làm ra chút chuyện, không yêu cầu quá nhiều, khiến Bát Thú Tộc buồn nôn là được rồi.
Thậm chí có người tự bổ não bằng cảnh Tô Hạo lao thẳng máy bay chiến đấu tới chiến hạm đối phương, sau đó nhảy ra ngoài, để máy bay va chạm với chiến hạm.
'Bay ra ngoài tiểu cũng không phải không được.....'.
Mà tâm tình bên phía Bát Thú Tộc, liền lộ ra vẻ phức tạp hơn nhiều, mười phút này đối với bọn họ mà nói, vô cùng gian nan.
Đưa Bát Trảo ra chặn đường, tất cả đều bị đánh bại.
Pháo kích từ chiến hạm, không hiểu sao lại đánh không trúng.
Thậm chí các loại tên lựa đạn đạo, cũng bị đối phương đơn giản né tránh.
Phái ra các loại máy bay chiến đấu khác chặn đường, so với Bát Trảo còn thảm hơn.
Máy bay chiến đấu khác của bọn họ có thể hơn Bát Trảo sao? Dù sao khối lượng cũng quá mức khổng lồ, muốn gia tốc đuổi đối phương liền cần rất nhiều thời gian.
Xin hỏi, phải đánh thế nào...
Chúng nó bởi vậy mà có một phỏng đoán đáng kinh ngạc: Nhân loại phát minh ra vũ khí mới sao.
Bất quá, bọn hắn cũng không lo lắng quá mức, chiến hạm du kích vì sao có thể làm vua làm tướng ở ngoài vũ trụ? Chỉ với vỏ ngoài cứng rắn vô cùng, căn bản không phải loại pháo cùi bắp trên thân đối phương có thể phá vỡ.
Để cho máy bay chiến đấu đối phương tới bên ngoài chiến hạm giày vò thì thế nào?
Chờ hắn tiêu hao hết năng lượng, tự nhiên sẽ lựa chọn quay về.
Mà bọn hắn chỉ cần đem chủ hạm của nhân loại tiêu diệt, ở trong vũ trụ mênh mông này, một chiếc máy bay chiến đấu thiếu đi tiếp tế, cho dù cường thịnh đến mấy thì thế nào?
Tổng kết lại mà nói, chiếc máy bay chiến đấu quỷ dị này, ảnh hưởng không tới đại cục!
Mặc kệ những người khác nghĩ thế nào, ý tưởng của Tô Hạo rất đơn giản: Đem chiến hạm này tiêu diệt, giải trừ nguy cơ, từ đó đạt được thời gian phát triển.
Chỉ thấy hắn điều khiển chiếc Yến Vũ ở bên ngoài chiến hạm đối phương dạo một vòng, thử oanh tạc mấy vòng, đều không tìm được yếu điểm.
Sau đó hắn liền không tìm nữa.
"Nếu như không cách nào phá hủy vỏ ngoài chiến hạm, vậy liền nhắm tới Chương Ngư quái dị bên trong đó, nếu như Chương Ngư trên chiến hạm chết hết, kết quả có lẽ không bất đồng!"
Nghĩ tới đây, ra-đa Tô Hạo quét qua một vòng, tập trung vào huyết khí bên trong chiến hạm, sau đó thay đổi mấy họng pháo năng lượng...
'Nã pháo'!
Sau một khắc, pháo năng lượng sáng lên, vô số đạn năng lượng phóng ra, trong nháy mắt vừa xuất hiện liền biến mất tại chỗ.
Trong phòng chỉ huy chiến hạm Bát Thú Tộc, Bát Thúc Tộc cũng kỳ quái nhìn Tô Hạo công kích lung tung, dưới suy nghĩ bọn họ, chuyện này có chút giống với 'châu chấu đá xe'.
Còn không đợi chúng nó cẩn thận suy nghĩ chuyện gì xảy ra, thì đèn báo trong phòng chỉ huy liên tục sáng lên.
Trong nháy mắt Bát Thú Tộc kịp phản ứng, chiến hạm bị công kích.
"Chỗ nào?"
Nhưng rất nhanh, chúng nó không cần suy nghĩ xem chỗ nào bị công kích nữa.
Bởi vì chỉ thấy trong phòng chỉ huy xuất hiện vô số đạn pháo, đem hết thảy mọi thứ tất cả, đền tàn sát bừa bãi một lần.
'Biu biu biu !'.
'Oành oành oành'.
'Phốc phốc phốc !'.
Mỗi Bát Thú Tộc ở đây đều được tặng cho mình một quả đạn pháo, tất cả đều bị pháo năng lượng đột nhiên xuất hiện này chấn thành mảnh vỡ, các loại chất lỏng màu xanh bắn ra bốn phía.
Những Bát Thú Tộc may mắn không chết, trong đầu đều xuất hiện nghi hoặc: ? ? ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận