Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 882: Không Lỗ (2)

Mấy đại biểu ở đây đều động lòng, đến cả bọn hắn cũng muốn đứng dậy bắt tay đi kiếm điểm tích lũy, dùng để đổi lấy năng lực bản thân thích hợp.
Một vị tổng hội trưởng của khu vực nào đó mong chờ hỏi: "Cổ Duy tiên sinh có thể làm được điểm này sao?"
Tô Hạo không đạp, trực tiếp biến thành người lửa, sau đó hai tay toả sét,.... đủ loại năng lực, đều biểu hiện ra một lần.
Không chỉ Tô Hạo biểu diễn, vì để cho người khác thấy được đây là sự thật, Á Sơn cùng Phong Thành cũng lần lượt đem từng loại năng lực sử dụng ra.,
Thao tác hoa mắt, quả thật khiến đám đại biểu ở đây sợ ngây người!
Thật sự có thể thực hiện!
Chuyện này làm cho mọi người bắt đầu nhiệt huyết.
Vì vậy song phương liền đáp ứng thành lập 'Hệ thống giám sát tai họa', sau đó đưa ra đủ loại nghi hoặc, Tô Hạo cũng kiên nhẫn giải thích từng cái một, cuối cùng tất cả mọi người cũng hiểu rõ.
Hoà Pháp Sư đi đầu nói: "Cổ Duy tiên sinh, mấy điều mà ngài hứa hẹn với hiệp hội Nguyên Pháp Sư, có giữ lời hay không?"
Cho dù điều thứ năm tràn đầy vẻ uy hiếp, nhưng đổi lại một góc độ khác, đây cũng là một loại biện pháp bảo vệ hiệp hội!
Tô Hạo chân thành nói:" Chỉ cần song phương hợp tác với nhau, như vậy mấy lời ta nói ra đều giữ lồi. Cổ Duy ta khinh thường cùng các vị chơi trò hai mặt."
Hoà Pháp Sư thấy bên mình không có dị nghị, liền nói: "Như vậy, hiện tại mời mọi người đọc hiệp đinh. Sau khi xác nhận không có gì sai, liền mời ký tên ở trang cuối.".
Từng người trong hội nghị nhận lấy đọc qua hiệp định, quá trình này tốn rất nhiều thời gian, mỗi người đều xem vô cùng cẩn thận, không dám qua loa, đồng thời cũng cho mọi người thời gian thảo luận cùng suy nghĩ.
Hai tiếng sau, mỗi người đều đọc xong hiệp định, tất cả mọi người đều ký xuống tên mình, bao gồm ba người Tô Hạo.
Hoà Pháp Sư thấy mọi người không có dị nghị, đứng lên nói: "Như vậy tiếp theo, mời mọi người biểu quyết ẩn danh lần cuối, xem có nên cùng Cổ Duy tiên sinh đạt thành hợp tác hay không. Nếu như số phiếu vượt quá 15, tức thì đại biểu cho hiệp hội Nguyên Pháp Sư đồng ý hợp tác với Cổ Duy tiên sinh, hiệp định sẽ chính thức có hiệu lực, nếu không thì cự tuyệt hợp tác."
Nhịp tim của các đại biểu gia tốc.
Là hợp tác, hay là chiến đấu sống chết?
Trước khi xuất hiện kết quả cuối cùng , bọn hắn không dám xác định kết quả sẽ thế nào.
Lịch sử đã vô số lần chứng minh, kết quả biểu quyết thường trái ngược với kết quả dự đoán.
Mọi người theo thứ tự đi bỏ phiếu, từng lá phiếu được đưa vào chiếc rương kín, sau đó đều nhìn chằm chằm vào nó, sợ người khác động tay động chân.
Tiểu thư điều hành rất nhanh công bố kết quả: 29 phiếu tán thành, 1 phiếu trắng!
Đạt thành hợp tác.
Các đại biểu Nguyên Pháp Sư đều thở dài một hơi!
Bọn hắn không dám tưởng tượng nếu hai bên không đạt thành hợp tác, kết quả sẽ phát triển thế nào, nhưng tất nhiên đó không phải là kết quả bọn hắn mong muốn.
Bởi vì mọi người không muốn đối đầu với Cổ Duy tiên sinh thần bí này.
Chuyện kế tiếp liền đơn giản, hiệp hội Nguyên Pháp Sư lại làm ra 30 bản hiệp định, sau đó phát cho từng người trong phòng, ký xuống tên mình cùng thủ ấn.
Hiệp định đạt thành.
Phần hiệp định này đối với Tô Hạo có hay không cũng chẳng sao, hắn nếu cần, thì mấy cái hiệp định này không trói buộc được hắn.
Nhưng hiệp nghị đối với Nguyên Pháp Sư lại có ý nghĩa phi phàm, đây là trụ cột hợp tác, đồng thời cũng nói rõ cho thuộc hạ dưới trướng.
Tan họp, Phong Thành chạy tới Nhạc Tiên Cung tìm thú vui, Tô Hạo cùng Á Sơn tính rời đi, Lạp Đạt liền nở ra nụ cười lấy lòng chạy tới: "Chuyện là... Cổ Duy tiên sinh, ngài thấy chúng ta đạt thành hợp tác, đồng bạn của ta, có nên được thả rồi không?'.
Tô Hạo cười nói: "Đương nhiên, lúc trước cho bọn họ tạm ở căn cứ của ta, chỉ bất quá lo lắng các ngươi chạy lung tung quấy rối mà thôi."
Sau đó nhìn Á Sơn nói: "Á Sơn, ngươi mang bọn họ giao cho tổng hội trưởng Lạp Đạt đi!"
Á Sơn gật đầu nói: "Tốt, Duy lão đại!"
Chỉ chốc lát sau, Á Sơn liền mang toàn bộ người đến, bốn người đồng đội Lạp Đạt, cùng với năm người Hương Ly, Phi Viên.
Vẻ kích động của mọi người đều hiện lên mặt, bọn hắn bị nhốt gần hai năm, rốt cuộc cũng được tự do!
Chỉ là Phi Viên muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn hỏi: "Cổ Duy tiên sinh, ta có thể thường xuyên tới căn cứ ngươi đọc sách được không?"
Đám người Lạp Đạt khó tin nhìn Phi Viên, tiểu tử này não bị cửa kẹp sao? Địa phương quỷ quái kia trốn còn không kịp, như thế nào muốn quay lại?
Ở trong căn cứ, cảm nhận năng lực bị giam cầm, đừng nói bản thân có bao nhiêu khó chịu.
Bất quá, Cổ Duy nhất định sẽ cự tuyệt đi? Hắn làm sao có thể cho người lạ tự do ra vào căn cứ thăm dò bí mật của hắn?
Nhưng làm cho người mở rộng tầm mắt nhất chính là, Cổ Duy vậy mà gật đầu, sau đó tiện tay lấy ra một quả cầu nhỏ kim loại, đưa cho Phi Viên nói: "Đương nhiên có thể, đây là cầu trung chuyển nối thẳng tới căn cứu, ngươi có thể tuỳ ý chạy tới đọc sách."
Bạn cần đăng nhập để bình luận