Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 912: Cực Hạn Của Nhân Loại (1)

Tô Hạo hoàn thành một ít giai đoạn thí nghiệm, liền gặp được gia hoả Phi Viên chạy tới tìm hỏi: Ngài là người ngoài hành tinh à!
Mặc cho ai nghe được cũng đều ngây người?
Tô Hạo cũng không suy nghĩ nhiều, kỳ quái hỏi: "Người ngoài hành tinh gì cơ?"
Nhìn thấy biểu cảm nghi hoặc của Trần Tự, Phi Viên so với Tô Hạo còn kinh ngạc hơn: "A? Ngài không phải là người ngoài hành tinh?"
Phi Viên còn tưởng rằng sau khi nói cho Cổ Duy tiên sinh phát hiện của bản thân, sẽ bị Cổ Duy tiên sinh cười nhạt một tiếng, sau đó tuỳ ý nói: "Ta đã giấu kỹ như vậy còn bị ngươi phát hiện. Không sai, ta chính là người ngoài hành tinh!"
Nhưng mà sự thật cũng không phải như thế!
Phi Viên thầm nói: "Chẳng lẽ, ta đoán sai? Không thể nào! Chẳng lẽ hết thảy mọi thứ đến từ Nguyên, mà cái gọi là 'Tu Tiên' chỉ là năng lực hạch tâm của Cổ Duy tiên sinh?"
Tô Hạo không rõ trong đầu Phi Viên nghĩ gì, trực tiếp hỏi: "Ngươi muốn hỏi gì? Có thể nói rõ cho ta biết."
Phi Viên có chút hơi lúng túng nói: "Cổ Duy tiên sinh, là như vậy, hai năm trước ta theo lão sư Cổ Phong Thành học 'Tu Tiên', giai đoạn hiện tại đã tới Trúc Cơ Cảnh, đồng thời với bản chất tu tiên có chút hiểu rõ.
Ta phát hiện điều kiện để tu tiên hết sức phức tạp, dựa theo lý luận tiến hoá mà ta thấy, ở trên viên tinh cầu này, căn bản không có cách để 'Tu Tiên' kéo dài tuổi thọ, bởi vì tu Tiên hoàn toàn thuộc về một hệ thống khác, cụ thể thế nào, ta không nói rõ ra được.
Đương nhiên, đây chỉ là một điều trong số đó, ví dụ như lại căn cứ mấy quyển sách bên trong thư viện, bên trong có đủ tri thức khổng lồ, phong phú, căn bản không phải một người có thể tổng kết ra được.
Trùng hợp chính là, ta đã đọc qua tàng thư trong hiệp hội Pháp Sư, chỉ có một bộ phận nhỏ tri thức là trùng lặp, tri thức còn lại, ngoài trừ căn cứ ra, ở bên ngoài liền không tìm thấy.
Lại ví dụ như tiểu tổ Thiên Văn Học do Cổ Phong Thành tiên sinh thành lập, không nói đến lý luận thiên văn khổng lồ trong đó, chỉ với việc quan sát động tĩnh ngoài không gian, khiến cho ta nhịn không được muốn hỏi: Cổ Duy tiên sinh không phải từ hành tinh khác trốn tới đây chứ? Ở sâu trong vũ trụ có địch nhân đuổi giết..."
Phi Viên nói xong, sắc mặt Tô Hạo bình tĩnh, không có vẻ khách thường, khiến hắn không khỏi thả lỏng, cho là mình suy nghĩ nhiều. Mấy thứ người ngoài hành tinh gì gì đó, quả thật không hợp thói thường!
Phi Viên vội vàng nói: "Cổ Duy tiên sinh, hy vọng ngài không để chuyện này trong lòng, đây là do ta không khống chế nổi bản thân dẫn đến suy nghĩ lung tung, về phần Cổ Duy tiên sinh có phải là người ngoài hành tinh hay không, kỳ thật không quan trọng, ta chỉ là có chuyện tò mò trong đầu, sẽ hỏi ra một câu, nếu không nói ra, ta liền khó chịu toàn thân, căn bản vô tâm học tập."
Làm cho Phi Viên không ngờ tới, Tô Hâọ vậy mà gật đầu trả lời: "Ngươi đoán không sai, trên lý luận mà nói, ta đến từ chỗ sâu trong Vũ Trụ, cũng không phải người ra đời ở viên Tinh Cầu này, gọi ta là người ngoài hành tinh, cũng được."
Nghe thấy Tô Hạo thoải mái thừa nhận như vậy, trong nháy mắt đại não Phi Viên dừng hoạt động, toàn thân không tự chủ mà run lên, sau lưng phát lạnh, mồm há hốc, không nói nên lời.
Tô Hạo tiếp tục nói: "ngươi có thể đem mấy người chúng ta coi là người lữ hành lang trong vũ trụ không có mục đích, tới viên Tinh Cầu này, cũng chỉ là trùng hợp mà thôi. Ba người chúng ta hơn ba mươi năm trước lưu lạc tới đây, đối với 'Tai họa' cùng 'Nguyên' thế giới này vô cùng cảm thấy hứng thú, vì vậy triển khai nghiên cứu. Như ngươi thấy đấy, trên đại thế, liền biết được bản chất của 'Nguyên'."
Nói đến đây, Tô Hạo ha ha bật cười: "Đây cũng không phải là bí mật không thể truyền bá, biết hay không biết, kỳ thật chẳng có gì khác nhau. Ngươi yên tâm, mấy người chúng ta chẳng để ý đến chút việc nhỏ này."
Phi Viên hồi phục tinh thần, đại biểu dân bản xứ tiến hành chính thức gặp mặt người ngoài hành tinh: "Cổ Duy tiên sinh, trong truyện xưa hay nói người ngoài hành tinh nô dịch dân bản địa... Có thật không?"
Tô Hạo hặc hặc cười nói: "Ta cũng không biết, đối với vũ trụ rộng lớn mênh mông, cũng mờ hô giống ngươi."
Phi Viên kinh ngạc nói: "Ngài không phải đi du lịch trong vũ trụ sao? Tất nhiên sẽ gặp đủ loại kiến thức, sao lại không biết?"
Tô Hạo lắc đầu: "Ta cũng không thần thông quảng đại như ngươi tưởng đâu, ở trên viên Tinh Cầu này, có lẽ hiểu biết đôi chút, nhưng đặt trong toàn bộ Vũ Trụ, ta là gì chứ? Có rất nhiều chuyện còn không biết."
Phi Viên vừa nghĩ tới mấy tiểu hành tinh mà mình quan sát, liền có cảm giác rung động đối với vũ trụ, không tự chủ nói: "Quả thật như vậy, Vũ Trụ này, vừa rộng lớn lại thần bí khó lường... Mà nhân loại chúng ta, quá mức nhỏ bé !"
Có ai không hướng tới vũ trụ mênh mông cất giấu nhiều bí mật đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận