Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 152: Thu Phí Bảo Hộ

Môi trường nuôi cấy bởi vì quá trình sàn lọc nên tốn rất nhiều thời gian.
Mà Tô Hạo vẫn thủy chung chăm chú tập trung vào cách tiểu Sáng vận hành, chuyện này đối với hắn có áp lực cực lớn.
"Lực Tập Chung" đối với Tô Hạo quanh năm luyện võ mà nói, không coi vào đâu, nhưng nếu để lâu hắn cũng có chút ăn không tiêu.
Thời điểm đến buổi tối, Tô Hạo rốt cuộc cũng chịu không nổi.
Tinh thần không cách nào còn khống chế nổi, vì vậy thoát khỏi trạng thái Vĩ Mô.
Hắn chậm rãi thở một hơi thật dài, nhắm mắt ngã xuống giường, thư giãn đại não...
Chuyện này, giống như chạy đường dài vậy, người bình thường không cách nào làm nổi.
Thật lâu, Tô Hạo mới mở to mắt trở mình ngồi dậy, cầm lấy một ống tiêm tự chế, dùng dao găng cẩn thận ở trên da mình mở ra một lỗ hổng, sau đó cắm ông tiêm vào.
Sau đó một cỗ chất lỏng chảy qua ống tiêm tới một cái chén nhỏ.
Chờ sau khi chất lỏng chảy ra hết, Tô Hạo mới đem ống tiêm rút ra, cất kỹ, mà vết thương ở trên tay, rất nhanh được chữa khỏi, trở lại như lúc đầu.
Đúng là [Cốt Ma] có năng lực 'Tái Sinh' rất mạnh.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Tô Hạo tự lấy mình làm nơi bồi dưỡng huyết nhục, chỉ cần có thể tái sinh, vậy liền không sao.
Tô Hạo cầm lên ly, nhìn chất lỏng ở bên trong, lộ ra một tia mỉm cười, đây chính là thứ hắn chờ mong đã lâu, "Dịch thể sửa chữa gien" tự chế, cũng là điểm mấu chốt để hắn đi đến cảnh giới vô địch.
"Nhiều 'Dịch thể sửa chữa gien' như vậy, cũng đủ để sửa chữa một con chuột bạch rồi, bất quá còn cần phải thanh lọc."
Tô Hạo lấy ra thiết bị tự chế, thuần thục loại bỏ tạp chất trong dịch thể sửa chữa gien, sau đó liền nhận được khoản một mi-li-lít chất lỏng tinh khiết.
Chút ít chất lỏng này, muốn lấy ra cũng không đơn giản, phải tốn vô số thời gian cùng tâm lực mới có thể chế tạo ra đấy.
Bên trong chứa vô số 'Gien Cái Kéo' cùng 'Đoạn Ngắn Gien Siêu Phàm', chỉ cần đem chút ít 'Dịch Thể Sửa Chữa Gien' vào trong cơ thể con chuột, chúng liền tự động hành động, phân biệt các đoạn gien ngắn, cắt bỏ mấy đoạn gien thừa, sau đó nối 'Đoạn Ngắn Gien Siêu PHàm' vào lỗ hổng đó.
Chỉ cần chờ qua một đoạn thời gian ngắn, đoạn gien sẽ tự động chữa trị hoàn tất.
"Như vậy.... Thử xem sao!"
Tô Hạo đem dịch thể hút vào ống tiêm tự làm, sau đó cạo một vùng lông của con chuột.
Con chuột nhỏ này cũng không biết tiếp theo mình sẽ nghênh đón điều gì, bộ dạng ngược lại tràn đầy chờ mong, nó còn tưởng rằng Tô Hạo sẽ mát xa tiếp tục cho nó!
Kim châm vào!
"Chi Chi chi..."
Tiêm vào hoàn tất!
Kế tiếp liền cần đợi phản ứng của con chuột nhỏ, lúc này đại khái đợi khoản một giờ.
Kỳ thật Tô Hạo muốn tiếp tục rót huyết khí vào trong cơ thể con chuột, từ đó thu hoạch quá trình tiến hóa của nó, nhưng lo lắng vì huyết khí của mình mà sẽ phá hư thế cân bằng của chuột nhỏ, từ đó nhiễu loạn quá trình tiến hóa, vì vậy hắn liền tạm thời buông tha ý định này, chờ lần sau sẽ thử nghiệm.
Trong quá trình chờ đợi, Tô Hạo dứt khoát ngồi xếp bằng trên giường, nhắm mắt dưỡng thần.
Một tiếng sau, Tô Hạo cảm nhận được động tĩnh của chuột bạch, lập tức mở mắt.
Lúc này con chuột đã lâm vào ngủ mê man.
Trên người bắt đầu nổi ít phiến màu đen, bộ dạng giống như lân phiến, nhưng mà mỗi chỗ mọc một mảnh, vô cùng rải rác, không chỉnh tề.
Tiếp qua một lát sau, chuột bạch tắt thở!
Tô Hạo: "Chết đơn giản vậy..."
Tô Hạo liền đưa tay rót vào huyết khí, sau đó thu được tin tức của chuột bạch, ý thức tiến vào quả cầu không gian.
Một lát sau lại lui ra, lẩm bẩm nói:" Gien xác thực được sửa chữa thành công, nhưng thời điểm biến chuyển lại xảy ra vấn đề!"
Tô Hạo đem con chuột nhỏ hiến thân mình vì khoa học xử lý, sau đó nằm lên trên giường: "Mệt quá, ngày mai lại thử tiếp!"
Rất nhanh, Tô Hạo tiến vào trong mộng đẹp.
Ngày hôm sau, lại có một con chuột nhỏ gặp nạn.
So với con đầu tiên, con này càng thê thảm hơn, miệng mũi tai tràn ra máu, da lông thối rữa.
Ngày thứ ba, thân thể con chuột khô quéo, ngũ tạng rối loạn mà chết.
Ngày thứ tư...
Sau đó một ngày, Thái Ny phát hiện vô số con chuột mình nuôi dưỡng bị mất tích vô cớ, nhưng nàng cũng không có tâm tư đi thăm dò.
Cứ như vậy trải qua tiếp một tháng, Tô Hạo rốt cuộc cũng phát hiện điểm mấu chốt trong đó.
Người Chu Hoạch tiến hóa thuận lợi như vậy, là nhờ công năng sàng lọc của "Chuyển Hóa Thất", trong quá trình dung nhập gien, cũng đã đem mấy loại gien không cách nào kết nối loại bỏ, để dư lại những đoạn gien có xác nhận dung hợp thành công cao.
"Vì vậy, ta còn phải thành lập một hệ thống mô phỏng Chuyển Hóa Thất, dùng để khảo thí tính khả thi của gien, nếu không mấy con chuột ở đây không đủ để ta chơi nữa a!"
Sau khi xác định được phương án, Tô Hạo lần nữa tới Quả Cầu không gian, quan sát quá trình tiến hóa của bản thân.
Lại qua một tháng sau, Tiểu Sáng nhiều thêm một công năng mới, công năng sàng lọc tuyển chọn gien, sau đó mô phỏng.
Tô Hạo một hơi cầm hơn vài chục đầu chuột nhỏ kéo tới phòng thí nghiệm, thiếu chút nữa làm Thái Ny tức giận đến phát khóc.
Sau đó Tô Hạo hướng Thái Ny nói: "Ngươi đi mua xuân dược cho chuột ăn, đẻ nhiều một chút, gần đây chúng nó có chỗ cần làm!"
Thái Ny vẻ mặt ngây ngốc mà hỏi: "Ta đi chỗ nào mua xuân dược?"
"Đến hỏi Á Sơn."
Không để ý tới Thái Ny nữa, Tô Hạo bắt đầu cho chuột nhỏ ăn huyết nhục [Thân Giáp Nhân], làm cho chuột nhỏ tiến hóa theo kiểu tự hiên, sau đó huyết khí bão hòa quán chú, thu nhận tin tức về cách sàng lọc tuyển chọn gien.
Chuột bạch không có Chuyển Hóa Thất, nên cơ hồ con nào ăn vào đều phải chết.
Không biết là do chuột nhỏ trời sinh yếu đuối, hay bị Thái Ny nuôi phế đi.
Thẳng đến khi con chuột cuối cùng chết, Tô Hạo thu thập tin tức sự tình, sau đó chuyển sang giai đoạn phân tích nguyên lý trong đó.
Chỉ cần phân tích được nguyên lý, hắn rất nhanh có thể làm ra một phần mềm sàng lọc tuyển chọn, đem công năng của Chuyển Hóa Thất làm ra.
Sau đó liền không cần lo lắng cho mấy con chuột vì tiêm vào dịch thể sửa chữa gien mà tử vong nữa rồi.
Trong lúc Tô Hạo bận chuyện của mình, thì Á Sơn mặt mày âm trầm tới tìm, nói: "Duy lão đại, nội thành đến một nhóm người, một tên dị nhân cấp bốn, ba tên dị nhân cấp ba, nói là từ Uyên thành đến thu phí bảo hộ!"
Tô Hạo sửng sốt một chút: "Phí bảo hộ? Lúc trước sao không nghe nói đến chuyện này?"
Á Sơn nói: "Theo thuyết phát của bọn họ, dựa theo quy củ, mấy thành thị phụ cận Uyên Thành, hàng năm phải giao nộp lên phí bảo hộ, mà Lâm Thành chúng ta sáu năm chưa giao phí bảo hộ rồi, lần này bọn họ bắt chúng ta phải nộp bổ sung cho sáu năm đó."
Tô Hạo lập tức nở nụ cười: "Trước kia Lâm Thành quá nghèo, kiếm không được mấy nên không có ai quản, hiện tại mới có chút khởi sắc, đã có người muốn ra tay rồi!"
Á Sơn gật đầu: "Quả thực như thế, Mông Xuyên cũng từng đề cập với ta qua chuyện này, nói quả thật có quy củ như vậy, nhưng lúc trước Lâm Thành không có chỗ gì béo bở, sau đó bọn họ liền không quản nữa."
Tô Hạo hỏi: "Bọn hắn muốn bao nhiêu?"
Á Sơn nói: "Dựa theo tính toán, một năm một trăm vạn, bọn hắn muốn sáu trăm vạn!"
Tô Hạo lạnh lùng cười cười.
Á Sơn lại nói: "Nghe nói bên phía Uyên Thành có rất nhiều đại bang phái, phân biệt cắt cư một nơi, từng bang phái đều quản lý một chút tiểu thành, hàng năm có thể nộp tiền nhờ bọn họ bảo kê. Lâm Thành trước kia thuộc quyền sở hữu của một bang phái tên là 'Thiên Sa Bang', nhưng loại quyền sở hữu này không có giấy tờ gì, trên cơ bản nắm tay ai to thì người đó định đoạt! Dựa theo thuyết phát của bọn họ, nếu chúng ta không nộp lên, thì bọn họ sẽ tự mình phái người xuống thu, ý tứ là, sẽ diệt toàn bộ chúng ta, sau đó bắt đầu thu trên người dân Lâm Thành."
Tô Hạo thả tờ giấy trong tay xuống, vỗ tay đứng lên, nói ra:" Đi thôi, ta sẽ đi gặp bọn hắn! Vừa vặn gần đây đang thiếu vật thí nghiệm cấp bốn!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận