Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 527: Bắt Tu Sĩ Kim Đan (2)

Một lát sau, Tô Hạo hỏi: "Sư tôn nắm rõ chưa?"
Phong Linh Tiên Tử cảm nhận được áp bách từ đệ tử mình mang tới, nàng ấp úng nói: "Đã... Đã hiểu.... đi?"
Tô Hạo thầm nói: "Quả nhiên năng lực dạy học của ta, không có chỗ nào để chê."
Lại qua ba ngày sau, Phong Linh Tiên Tử giẫm trên phi kiếm, thành thạo khống chế phi kiếm, tạo ra một vòng bảo hộ hình tròn, bay về xa xa, tốc độ của nàng lúc này so với 'Khí Hình Phong Độn Thuật' không chỉ nhanh hơn gấp đôi.
Phong Linh Tiên Tử đón gió hô lớn: "Phong Úy, nhanh cái chân lên...!"
Sau khi biết sử dụng 'Thanh Yến', Phong Linh Tiên Tử cực kỳ thích thanh phi kiếm này, hai kiện Pháp Khí tủ của nàng là 'Ma Vũ Lăng' cùng 'Thối Cốt Bài' không biết bị nàng bỏ quên chỗ nào rồi.
Nữ nhân chẳng lẽ cũng có mới nới cũ?
Điểm này Tô Hạo không biết được, hắn nhảy dựng lên, bước lên Đao Vạn Dụng, 'Hưu' một tiếng, đuổi theo ngay sau Phong Linh Tiên Tử.
Phong Linh Tiên Tử kinh hãi nói: "Phong Úy, vì sao Đao Vạn Dụng của ngươi bay nhanh như vậy? Lại có thể đuổi kịp Thanh Yến của ta?"
Tô Hạo thản nhiên nói:" Sư tôn, tài liệu cùng kết cấu phi kiếm của ngươi tốt hơn Đao Vạn Dụng nhiều, sở dĩ bay chậm, ngươi nên trách người điều khiển."
Phong Linh Tiên Tử nói: "Không cần, như vậy đã rất nhanh rồi!"
Tô Hạo chỉ dẫn nói:" Sư tôn, nếu muốn bay nhanh hơn, trên sổ tay của ta có viết hướng dẫn, nguyên lý phi hành cùng cách phi hành cũng viết ở trên, có thể tham khảo."
Dứt lời, Tô Hạo đột nhiên gia tốc, đem Phong Linh Tiên Tử ném lại sau lưng, Phong Linh Tiên Tử quýnh lên, vội vàng gia tốc, thế nhưng tốc độ đạt tới trình độ nhất đình, liền không tăng lên được nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tô Hạo bay xa.
Rơi vào đường cùng, Phong Linh Tiên Tử lấy từ trong ngực ra sổ tay hướng dẫn, sau đó nhìn nội dung trên đó, một lần nữa truyền vào Linh Lực. Tốc độ của nàng liền tăng lên mãnh liệt.
"Hưu."'.
Hai người Tô Hạo cùng Phong Linh Tiên Tử một trước một sau, lướt qua núi cao sông lớn, hai ngày sau liền đi tới cứ điếm thứ hai của Vọng Nguyệt Cốc, Hoàng Đầu Lĩnh.
Tiểu thành từng náo nhiệt, đâu còn thấy bóng dáng? Giống như Thiên Phong Hội vậy, sớm trở thành một mảnh phế tích.
Phong Linh Tiên Tử ngơ ngác nhìn chỗ này, lẩm bẩm nói: "Đến cùng xảy ra chuyện gì vậy?"
Trong lòng của Tô Hạo cũng xuất hiện dự cảm bất hảo: Không phải tất cả cứ điểm Vọng Nguyệt Cốc ở đây, đều bị người ta dẹp đi hết?
Đỉnh cấp tiên môn, cứ như vậy bị người ta thanh lý?
Tô Hạo nói: "Sư tôn, ngươi còn biết cứ điểm khác không? Chúng ta chạy qua xem."
Phong Linh Tiên Tử lúc này đã sử dụng phi kiếm rất thành thạo, cắn môi trầm ngâm không lên tiếng, thay đổi phương hướng khác lao đi, Tô Hạo theo sát ở phía sau.
Kế tiếp chạy hai cứ điểm, đều chỉ còn là một đống đổ nát. Dường như không đến một tháng, cứ điểm Vọng Nguyệt Cốc sở hữu ở Linh Sơn Văn Châu cứ như vậy bị phá hủy.
Điêu này làm cho Tô Hạo cùng Phong Linh Tiên Tử nhận ra một điều, chính là Vân Trung Vọng Nguyệt Cốc, khả năng cao bị người ta nhắm vào rồi. Căn cứ theo tình huống của Thiên Phong Hội, nói không chừng các đệ tử thực hiện nhiệm vụ ở Linh Sơn Văn Châu, cũng gặp nguy cả.
Tô Hạo đột nhiên nghĩ đến trụ sở Vân Trung Vọng Nguyệt Cốc ở An Nam Hành Châu, sẽ không phải đến cả chỗ đóng quân cũng bị bế đi chứ ?
Tô Hạo hỏi: "Sư tôn, xem ra Vân Trung Vọng Nguyệt Cốc của chúng ta bị người khác nhắm vào rồi. Hôm nay chạy đi tìm cứ điểm đã không còn ý nghĩ, chúng ta nên suy nghĩ cách khác đi!"
Tâm tình của Phong Linh Tiên Tử hơi có chút sa sút, nàng chỉnh đốn lại, nhẹ gật đầu, nàng lúc này cũng không biết làm gì cho phải, chỉ mong các sư huynh đệ trong môn vẫn sống tốt.
Tô Hạo lại hỏi: "Sư tôn, biết Vọng Nguyệt Cốc chúng ta đắc tội tông môn nào không?"
Phong Linh Tiên Tử lắc đầu nói: "Vọng Nguyệt Cốc chúng ta cực ít khi xuất hiện làm việc, vì vậy không có kết thù oán lớn với tiên môn nào."
Tô Hạo hỏi tiếp: "Vậy vị trí tiên môn chúng ta ở An Nam Hành Châu có ai biết không?"
Phong Linh Tiên Tử nói: "Đương nhiên là biết rồi, hơn nữa còn không ít, bất quá cực ít người dám đánh chủ ý tới Vọng Nguyệt Cốc chúng ta. Ta nghe sư tôn từng nói qua, đại trận hộ sơn 'Bát hoàn hộ sơn mê vụ đại trận' của chúng ta vô cùng lợi hại, dù là tu sĩ Hợp Thể, trong chốc lát cũng không thể phá vỡ, nhiều người hơn cũng vô dụng, vì vậy Vọng Nguyệt Cốc vẫn an toàn."
Tô Hạo cũng không lạc quan như Phong Linh Tiên Tử, đổi lại hắn, đã ra tay thì phải diệt tận gốc đấy!
Nghĩ đến chuyện Á Sơn vẫn còn trong Vọng Nguyệt Cốc, nếu đột nhiên gặp phải tu sĩ Nguyên Anh công kích, sợ còn chưa kịp đánh trả, đã bị người ta hành chết rồi.
Thủ đoạn tu sĩ Nguyên Anh Tô Hạo cũng nếm đủ rồi, nếu không phải hắn có năng lực không gian, như vậy muốn đối phó với bọn họ phiền toái đến cực điểm.
Lúc trước một chiêu ánh sáng tím rơi trên người hắn, khiến cho toàn thân hắn không thể động đậy, khó mà thoát được trong thời gian ngắn, cũng may dùng truyền tống né đi được, nếu Á Sơn gặp phải, Tô Hạo không biết Á Sơn có thể dùng cách gì đối phó.
Nghĩ xong, Tô Hạo lập tức gửi tin nhắn cho Á Sơn nói: "Á Sơn, Linh Sơn Văn Chân có biến, ta nghĩ Vọng Nguyệt Cốc của An Nam Hành Châu cũng không an toàn, chính ngươi cẩn thận, một khi phát hiện dị thường, lập tức nói cho ta biết, ta đem ngươi truyền tống đi."
Một lát sau, Á Sơn trả về tin tức: "Đã nhận Duy lão đại! Bên phía tiên môn đúng là có không ít dị thường, tu sĩ bay lui bay tới trên trời rất nhiều."
Tô Hạo suy nghĩ một chút, vẫn là nên biết rõ đang xảy ra chuyện gì mới được.
Tô Hạo tiện tay lấy ra một khối định vị thạch đưa cho Phong Linh Tiên Tử nói: "Sư tôn, ngươi trước tiên ở chỗ này chờ một lát, ta ở bốn phía dạo xem, bắt tu sĩ Kim Đan về hỏi một phen, vẫn nên biết rõ chuyện gì đang xảy ra để ứng phó. Nếu gặp chuyện, sư tôn cứ truyền linh lực vào tảng đá này là được."
Phong Linh Tiên Tử sửng sốt: "Cái gì? Đi bắt tu sĩ Kim Đan để hỏi?"
Phong Linh Tiên Tử cảm thấy là lạ đấy, nhưng mà cũng không nói được lạ ở chỗ nào, chỉ ngây ngốc gật đầu, đưa tay nhận lấy định vị thạch, sau đó đưa mắt nhìn Tô Hạo bay xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận