Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 221: 2 Năm Sau

Á Sơn thành công bay thử máy bay chở khách.
Chỉ mới qua hai ngày, Á Sơn thành công chở ba vị thê tử xinh đẹp của hắn tới phòng thí nghiệm của Tô Hạo.
Theo thứ tự là [Ám Ảnh Vương] Na Na, [Biến Thái Vương] Norren , cùng [Ám Ảnh Vương] Lolth.
Tô Hạo thầm tặc lưỡi, Lolth đã từng là thành viên của Thiên Sa Bang, dưới trướng của [Cương Giáp Vương] Abi, nên bị nhốt hai năm, không nghĩ tới bây giờ lại bị tên khờ Á Sơn này bắt lại rồi, thế sự thật khó liệu!
Quan trọng là..., ba vị này đều là [Vương] mà lại bị Á Sơn chỉnh đốn thỏa đáng, không có một tia mâu thuẫn căm ghét lẫn nhau, không thể không nói, có thể Á Sơn kém về mặt quản lý, nhưng về phương diện hậu cần gia đình, quả thật là một tài năng.
Sau khi gặp mặt, ba vị phu nhân bụng nhô lên, nhu thuận đứng sau lưng Á Sơn, cùng hướng Tô Hạo vấn an: "Kiến lễ [Sáng thế kỷ chi thần] 'Duy đại thần'!
Tô Hạo nghe xong, như bị thứ gì đó chặn lại họng, đấu trong lồng ngực, không thể nói ra được.
Khó khăn lắm hắn mới lộ ra một tia mỉm cười, gật đầu nói: "Ừ!"
Sau đó Tô Hạo cũng không thể nói gì hơn, hắn có thể nói gì chứ, Á Sơn cùng Thái Ny, hai người này, cuối cùng đem Hối Dương thành làm thành quần què gì rồi? người ở Hối Dương thành không phải thật sự đem hắn coi là thần linh đi?
Được rồi, được rồi, tùy bọn hắn giày vò! Không sao...
Tô Hạo trực tiếp tiến vào phòng thí nghiệm của bản thân, không đi ra ngoài.
Sau khi ba vị phu nhân thấy Tô Hạo tiến vào trong phòng thí nghiệm, liền thở phào một cái, khuôn mặt đoan trang lập tức suy sụp xuống, nhao nhao tiến lên kéo cánh tay áo của Á Sơn.
[Ám Ảnh Vương] Lolth có chút bối rối, nhỏ giọng nói với Á Sơn: "Phu quân, chúng ta nhanh đi thôi, ta muốn về phòng nghỉ ngơi."
Na NA cùng Norren cũng nhao nhao gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Á Sơn quan tâm nói: "Sao vậy, thân thể không thoải mái?"
Lolth lắc đầu, tiến lên nhỏ giọng nói với Á Sơn: "Cũng không biết tại sao, ta có chút sợ hãi đối với 'Duy đại thần'!"
Á Sơn quay đầu nhìn hai người vợ khác, thấy hai người biểu lộ giống vậy, không khỏi kinh ngạc nói: "Hả? 'Duy đại thần' rất tốt a! Sợ cái gì?"
"Suỵt Suỵt Suỵt!" Ba người luống cuống, lập tức kéo Á Sơn qua một bên.
Na Na hung hăng lườm Á Sơn một cái, nói: "Phu quân nói nhỏ thôi!"
Á Sơn câm nín.
Thời gian kế tiếp, Tô Hạo liền ở trong quả cầu không gian đọc sách, điên cuồng hấp thu tri thức của các ngành học, đem kết tinh của tiền nhân hóa làm thứ hữu dụng.
Tô Hạo bây giờ có một đại não cường đại, làm hiệu suất học tập của hắn tăng cao.
Bất quá Tô Hạo phát hiện ra, hiệu suất học tập cũng không có quan hệ nhiều lắm đến đại học, mà liên quan đến phương thức tư duy.
Nói một cách khác, chính là vấn đề quan hệ suy nghĩ.
Nếu như xem đại não là một chiếc máy tính, như vậy loại tư duy suy nghĩ, chính là phần mềm để máy tính vận hành.
Mà hiệu suất của phần mềm, bình thường có liên quan đến đoạn code tạo ra chúng.
Phương thức tư duy lợi hại, muốn chỉ thực hiện một cái công năng, chỉ cần vài đoạn code có thể tạo ra, nhưng với tư duy lạc hậu, cho dù hơn mười trang code cũng chưa chắc có thể tính toán được.
Đây chính là sự khác biệt.
Mà Tô Hạo ở thế giới La Triều Huy có trải qua phương thức huấn luyện tư duy đặc thù, nếu để nói thì tương đối cao cấp, hơn nữa hiệu quả tư duy nhanh hơn, làm cho hắn khi đọc cùng học tập, không ngừng tối ưu hóa suy nghĩ của mình, hiệu suất học tập ngày càng cao.
Thời điểm Tô Hạo để quyển sách toán vào tủ, thì bên trong căn cứ thí nghiệm vang lên tiếng khóc.
Rất nhanh, giọng nói của Á Sơn hưng phấn truyền đến: "Duy lão đại, Duy lão đại! Na Na sinh ra một đứa con gái, ta có thêm nữ nhi rồi!"
Tô Hạo mở cửa phòng thí nghiệm bước ra ngoài, cười chúc mừng: "Chúc mừng Á Sơn! Lại thêm một đứa con gái! Ta hiện tại tuyên bố, nhiệm vụ của ngươi hoàn thành! Đẳng cấp, ưu tú!"
Á Sơn cười lên ha hả, đối với việc hoàn thành nhiệm vụ của Duy lão đại, lộ ra vô cùng vui vẻ: "Ha ha ha! Duy lão đại, ta rất lâu rồi không có hưng phấn như vậy... Ách!"
Thấy Á Sơn đột nhiên sửng sốt, Tô Hạo hỏi: "Á Sơn ngươi làm sao ?"
Á Sơn thành thành thật thật nói: "Lúc trước ta cũng ban bố nhiệm vụ cho ba vị phu nhân, nhưng ta còn chưa nói với Na Na là nhiệm vụ của nàng hoàn thành!"
Dứt lời Á Sơn quay trở về!
Tô Hạo quát lớn: "Á Sơn, ngươi đứng lại đó cho ta! Về sau đừng có nhắc tới chuyện nhiệm vụ này nữa, nghe không?"
Á Sơn không hiểu ra sao, nhưng thấy Duy lão đại nghiêm túc như vậy, lập tức trả lời: "Tốt, Duy lão đại, ta về sau sẽ không nhắc lại!"
Tô Hạo lúc này mới hài lòng nói: "Đi thôi, để ta xem con gái ngươi!"
Rất nhanh, Tô Hạo đem hài nhi nhiều nếp nhăn ôm vào trong ngực, cẩn thận xem xét một lát, sau đó nhìn Á Sơn đang an ủi Na Na: "Ngươi đã nghĩ tên cho nha đầu này chưa?"
Á Sơn nói: "Còn chưa, ta muốn mời Duy lão đại đặt tên cho nàng."
Tô Hạo gật đầu, suy nghĩ một chút rồi nói: "Liền gọi là Anh Nại Nhi đi!"
Ánh mắt Á Sơn sáng lên, cái tên này gãi đúng chỗ ngứa của hắn, lập tức nói: "Cảm ơn Duy lão đại! Về sau nàng sẽ gọi là Anh Nại Nhi!"
Tô Hạo liền đem tiểu gia hoả đưa cho bà mụ ở bên cạnh, liền vừa cười vừa nói: "Trước không quấy rầy Na Na nghỉ ngơi, ta đi trước! Á Sơn, ngươi ở lại phụng bồi đi!'.
Dứt lời, Tô Hạo đẩy cửa mà đi, về tới phòng thí nghiệm, hắn chỉ cần xác định hài tử khỏe mạnh là được.
Hắn lo lắng lúc sinh hạ hài tử sẽ xảy ra tình huống đặc thù, hiện tại xem ra, hết thảy đều bình thường.
Thời điểm đem hài tử ôm vào trong ngực, Tô Hạo cũng không dùng huyết khí dò xét tin tức, hài tử còn quá nhỏ, không cần phải nóng lòng, chờ một hai năm, hài tử triệt để trưởng thành, sau đó lại quan sát tìm hiểu cũng không muộn.
Một tháng kế tiếp, hài tử thứ hai cùng thứ ba của Á Sơn lần lượt ra đời.
Hài tử thứ hai là một nam hài, Tô Hạo đặt tên là Hách Lợi, đứa thứ ba là nữ hài, Tô Hạo đặt lên là Hi Khả.
Từ đó về sau, Á Sơn bắt đầu hành trình làm vú em!
Suốt ngày vây quanh ba đứa bé chăm sóc.
Mà Tô Hạo, cũng rất nhanh học tập đầy đủ các loại tri thức.
Thời điểm La Triêu Huy, thời gian cho hắn dùng để học tập không nhiều, hắn đối với 'Toán Học' 'Vật Lý' còn lâu mới đạt đến cảnh giới nhập môn.
Bởi vì khi đó, hắn cơ hồ đem toàn bộ thời gian học Công Nghệ Thông Tin mất rồi, điều này cũng vì để thành công xây dựng tiểu Sáng, làm nền tảng để nghiên cứu học tập.
Hai năm sau, Tô Hạo hai mươi tư tuổi.
Có thể nhìn thấy ba đứa nhỏ ở trong sân thí nghiệm đùa giỡn, đôi chân ngắn chạy vững vàng, căn bản không có loại chập chững như đứa trẻ hai ba tuổi khác.
Á Sơn nằm ở trên ghế, nhìn con mình chơi đùa, hết sức chú ý, sợ con mình lại vô tình đập đầu vào đâu.
Nhưng suốt ngày nhìn chằm chằm vào cũng không phải chuyện dễ dàng!
Á Sơn muốn đem ba đứa bé đưa cho mẹ chúng, để mẹ chúng chăm sóc là được rồi.
Không nghĩ tới, ba vị phụ nhân của hắn lấy công vụ bề bộn ở 'Tự Lâm Hội', cự tuyệt đề nghị của Á Sơn.
Nhớ lại một năm rưỡi trước, ba vị phu nhân nhao nhao yêu cầu trở lại Hối Dương thành làm việc, sau đó liền đem ba đứa bé giao cho Á Sơn mang theo, làm cho Á Sơn ngơ người không thôi.
Sao mọi chuyện lại không diễn ra giống trong tưởng tượng của hắn a! Cuối cùng chỉ có thể nghe theo đề nghị của Duy lão đại, mời hai bảo mẫu hỗ trợ chăm sóc.
Ngày hôm nay, Tô Hạo đi ra khỏi phòng thí nghiệm, dùng mấy viên kẹo dụ dỗ ba gia hỏa: "Anh Nại Nhi, Hách Lợi, Hi Khả, tới đây, nhìn xem Duy thúc cho các ngươi gì nè?"
Ba người vừa thấy Tô Hạo gọi, liền lập tức ném đồ chơi trong tay, nhao nhao xuống về Tô Hạo: "Duy ! Thúc !"
Đang muốn đoạt lấy kẹo trong tay Tô Hạo, lại bị Tô Hạo thoáng cái làm ảo thuật biến mất: "Muốn kẹo ăn cũng rất đơn giản, các ngươi ngoan ngoãn đứng thẳng!"
Ba tiểu gia hỏa này rất lanh lợi, biết rõ tính nết Duy thúc, lập tức ngoan ngoãn đứng thẳng.
Tô Hạo lại nói: "Đưa tay ra!"
Sau cánh tay nhỏ nhắn đưa tới trước mặt Tô Hạo, Tô Hạo mỉm cười khen: "Ngoan lắm!"
Tô Hạo đem viên kẹo đặt trên tay Anh Nại Nhi, sau đó nắm lấy tay trái của nàng, chậm rãi đưa huyết khí vào trong cơ thể, tránh đi mấy bộ vị yếu hại, sau đó thu thập thông tin, đưa vào quả cầu không gian, rồi chậm rãi thối lui.
Sau khi kết thúc, hắn nhìn Anh Nại Nhi nói: "Tốt rồi, ngươi đi chơi đi!"
Anh Nại Nhi nói cảm tạ: "Cảm ơn Duy! thúc!"
Sau đó cầm kẹo chạy tới trước mặt Á Sơn khoe khoang.
Còn dư lại hai tiểu gia hảo vẻ mặt tràn đầy mong đợi, ánh mắt thanh tịnh nhìn Tô Hạo.
Tô Hạo cảm thấy buồn cười: "Cũng đến lúc giúp mấy đứa nhóc này thức tỉnh thần thông thiên phú rồi a!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận