Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 1130: Vô Cùng Lớn (2)

Ước chừng nửa tiếng sau, Phong Thành hoàn thành quá trình lắp Nguyên Châu, sau đó mới ở trong nhóm chat nhắn Tô Hạo: "Duy lão đại, Tiểu Lập Phương Sát Trùng đã chuẩn bị xong."
Tô Hạo nhận được tin tức, đặt sự tình trong tay xuống, Truyền Tống xuất hiện bên cạnh Phong Thành.
Hắn tiện tay rút ra một vài khối Tiểu Lập Phương kiểm tra, gật đầu nói: "Nếu như đã xong, vậy có thể bắt đầu rồi."
Hạ Khánh Quân tò mò hỏi: "Đại Cường , ngươi cần nhiều 'Tiểu Lập Phương Sát Trùng' như vậy làm gì?"
Tô Hạo nói: "Đương nhiên là dùng để ném xuống Thực Tinh Bát Thú Tộc rồi, có thể một hơi tiêu diệt nửa nhân số Bát Thú Tộc không, phải dựa vào chúng nó."
Hạ Khánh Quân tuy rằng còn nghi vấn, nhưng không hỏi ra miệng.
Bởi vì chẳng biết tại sao, nguyên bản Cổ Phong Thành rất dễ nói chuyện, hiện đang dùng ánh mắt kỳ quái nhìn bọn hắn...
Tô Hạo nói: "Lui ra phía sau."
Mọi người vốn đang sững sờ, nghe vậy lập tức thối lui.
Đúng lúc này, trên thân Tô Hạo xuất hiện vô số thuỷ tinh phấn hồng, đưa hắn bao bọc vào bên trong, sau đó kết thành từng đạo trận pháp phức tạp, toả ra ánh sáng.
Đám người Hạ Khánh Quân cảm nhận được một cỗ áp lực cực lớn, từ trên thân Tô Hạo truyền lại, tựa hồ bọn họ đang bị Tô Hạo hút vào.
Sắc mặt bọn hắn biến đổi, lực lượng trong cơ thể khởi động, tránh lui ra xa.
Mà mấy nghìn 'bản thân' Tô Hạo sau khi vào 'Mạng Lưới Tinh Cầu', rất nhanh đều tự mình tìm tới Thực Tinh Bát Thú Tộc.
Tìm điểm toạ độ.
Tiểu Sáng toàn lực khởi động.
Mấy phút sau, Tô Hạo vẫy tay, Tiểu Lập Phương dưới mặt đất bay lên, có xu hướng nổi lên không trung.
"Truyền Tống Mạng Lưới Tinh Cầu'!
Sau một giây, Tiểu Lập Phương trôi lơ lửng từng cái biến mất.
Ngay từ đầu đám người Hạ Khánh Quân cũng không phát hiện ra điểm dị thường, nhưng nhìn đống Tiểu Lập Phương trên trời càng ngày càng ít, bọn hắn mới nhận ra điểm không đúng.
Có người nói: "Tiểu Lập Phương Sát Trùng tựa hồ đang giảm bớt, cảm giác của ta bị sai sao?"
"Cũng không phải là ảo giác, quả thật Tiểu Lập Phương Sát Trùng đang biến mất..."
"Đây chính là năng lực Bách Phát Bách Trúng sao? Bắn đi nơi nào?"
"Vừa rồi nghe Hứa Thế Cường nói, những Tiểu Lập Phương này sẽ được ném đến Thực Tinh Bát Thú Tộc, chẳng lẽ..."
"Chẳng lẽ, hắn đem những Tiểu Lập Phương này ném lên Thực Tinh Bát Thú Tộc? Từ số lượng mà nhìn, những khối vuông này quả thật đủ bảo trùm toàn bộ Thực Tinh Bát Thú Tộc."
"Chuyện này... Điều này làm sao có thể? Ngươi biết hệ Vân Hoàn rộng bao nhiêu không? Là ta bị điên hay thế giới này bị điên."
"Hặc hặc, chỉ là giỡn thôi, không nên tưởng thiệt. Có lẽ hắn chỉ chuyển những Tiểu Lập Phương này đi nơi khác. Dù sao ba người bọn họ cũng là Thần, có loại năng lực này, thật đáng hâm mộ."
"Ta ngược lại hy vọng hắn có thể đem những khối Tiểu Lập Phương này ném lên Thực Tinh Bát Thú Tộc, dù sao, hiện tại có thể thắng được trận chiến này hay không, còn phải xem Hứa Thế Cường. Bất quá, ta biết rõ đây chỉ là điều không thực tế."
"Không cần phải đoán, Hứa Thế Cường cần những khối vuông này, có lẽ đối với hắn có tác dụng, chúng ta chờ xem sẽ biết! Hơn nữa, chuyện này không cần phải đoán mò, không bằng suy nghĩ , nếu như Hứa Thế Cường không có cách đối phó với Bát Thú Tộc, Nhân Loại chúng ta nên xử lý thế nào."
Thời điểm này, hạm trưởng lặng lẽ tới gần Phong Thành, nhỏ giọng hỏi: "Cổ Phong Thành tiên sinh, Đại Cường đem những Tiểu Lập Phương này thả đi nơi nào vậy?"
Không nghĩ tới chính là, Phong Thành lắc đầu, tràn đầy tò mò nói: "Ta cũng không biết, thao tác này của Duy lão đại, ta xem không hiểu!"
Hạm trưởng kinh ngạc nói: "Ngươi xem cũng không hiểu? Đây là kỹ năng gì, ngươi còn chưa thấy sao?"
Phong Thành nói: "Ngươi quá xem thường Duy lão đại rồi, cũng quá coi trọng ta, những thứ Duy lão đại biết, so với ta còn nhiều hơn, xem không hiểu là điều bình thường."
Trong lòng hạm trưởng xuất hiện một mệnh đề toán học: "Chênh lệch giữa ta cùng Cổ Phong Thành, vô cùng lớn, Cổ Phong Thành cùng Hứa Thế Cường, cũng vô cùng lớn, như vậy xin hỏi: Chênh lệch giữa ta cùng Hứa Thế Cường? Đáp: Vô cùng lớn.... Còn mẹ nó chứ!"
Chênh lệch giữa người với người, vẫn còn hơn 'Vô cùng lớn' vậy!
Tô Hạo chăm chú đem 'Tiểu Lập Phương Sát Trùng' ném đi, mà Hạ Khánh Quân chăm chú nhìn động tác Tô Hạo.
Tuy rằng bọn hắn xem không hiểu gì, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc cho rằng Tô Hạo rất lợi hại.
Không biết qua bao lâu, Tô Hạo đem Khối Lập Phương cuối cùng bắn đi.
"Tạch tạch tạch'".
Áo giáp thuỷ tinh màu hồng trên người dần dần biến mất, lần nữa lộ ra thân ảnh Hứa Thế Cường, hắn thở một hơi nhẹ nhõm: "Rốt cuộc cũng xong!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận