Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 134: Tảng Đá

"Á Sơn! làm tốt lắm!" Tô Hạo đi tới phía trước, giơ tay lên, ở trên bờ vai A Sơn vỗ vỗ tán thưởng, áo giáp xác của Á Sơn phát ra thanh âm 'bang bang'.
Á Sơn điên cuồng hít vào không khí, mờ mịt nhìn Tô Hạo, nói: "Duy lão đại, ta... Ta giết chết [Cốt Ma] rồi hả? Ta đã báo được thù?"
Tô Hạo lập tức nói: "Đương nhiên! Một đao vừa rồi của ngươi cực kỳ soái, rất có phong phạm của ta năm đó."
Á Sơn dơ dự nói: "Thế tảng đá vừa rồi kia..."
Tô Hạo ngắt lời: "Không cần hỏi nhiều.... Cái đầu kia là do chính tay ngươi tự mình chặt xuống ! Nếu không phải ngươi, cho dù thiên thạch rơi xuống người hắn, hắn cũng không chết được."
Á Sơn ấp úng gật đầu.
Thù đợi hai năm đã được báo, nội tâm của hắn bây giờ có chút trống rỗng, lực lượng toàn thân lập tức cảm thấy không có chỗ thi triển.
Nếu có thể, hắn nguyện ý từ bỏ hết thảy sức mạnh để đổi lấy nhi tử cùng thê tử, lúc đó, hắn nhất định sẽ quý trọng mỗi ngày được sống với bọn họ.
Hiện tại, nghĩ đến thê tử liền nghe thấy tiếng lẩm bẩm của nàng ấy....
Nhưng mà, hiện tại đã không còn nghe nữa rồi!
Á Sơn gần muốn rơi lệ, nhưng vẫn cố nhịn được.
Nghẹn trong chốc lát, Á Sơn ngửa đầu lên trời thét dài: "A !"
Một tiếng gào ẩn chứa tâm tình phức tạp, vang vọng ở trong tòa thành.
Một lát sau, Tô Hạo nhắc nhở: "Á Sơn, đi thôi."
Á Sơn hoàn hồn, ngay sau đó đột nhiên quỳ xuống, lệ rơi đầy mặt đối với Tô Hạo nói ra: "Duy lão đại, cảm ơn ngài, cảm ơn ngài đã giúp ta báo thù! Ta không biết nói thế nào, chỉ biết nếu không có ngài..."
Tô Hạo thở dài nói: "Những thứ này để về nhà rồi nói! Chúng ta đi thôi, Á Sơn."
Tô Hạo cảm thấy đêm nay có chút không cho người khác ngủ.
Á Sơn đứng lên, nói: "Được, Duy lão đại!"
Tô Hạo đưa chân đá thân thể Cốt Ma tới: "Đem bộ xương này về nhà, ta muốn nghiên cứu một phen, ta đối với thân thể của hắn thì rất tò mò đấy."
"Tốt, Duy lão đại!"
Tô Hạo vừa đi vừa nói: "Vừa vặn có huyết nhục Cốt Ma, hai ngày sắp tới ngươi thử tấn cấp dị nhân cấp 4 đi!"
Giọng nói càng ngày càng xa, chậm rãi phiêu tán ở trong không khí.
Về phần Á Sơn sau khi tiến hóa lên [Cốt Ma] có sinh ra dị tâm hay không, đối với Tô Hạo cũng không quan trọng?
Nếu như đối phương dám lộ ra địch ý mãnh liệt, hắn sẽ trực tiếp chém chết tại chỗ.
Mà Á Sơn sau khi nghe xong, ánh mắt dần sáng lên.
Hắn hận cái thành thị này, rất nhiều dị nhân ỷ vào lực lượng cường đại, ra tay với người bình thường không kiêng nể gì, vợ con của hắn cũng vì lí do này mà chết.
Nhưng dù sao chỗ này cũng là địa phương hắn lớn lên, tuy hận, nhưng cũng không nỡ rời xa.
Sau đêm nay, hắn chính là dị nhân mạnh thứ hai ở trong tòa thành này.
Nghĩ đến đây, Á Sơn lập tức nói với Tô Hạo: "Duy lão đại, ta muốn quản lý tòa thành này, khiến nó khôi phục vẻ tĩnh lặng của ngày xưa, dị nhân thích đánh nhau như thế nào thì đánh, ta mặc kệ, nhưng không cho phép bọn họ tổn thương đến người bình thường, ngài cảm thấy thế nào?"
Tô Hạo gật đầu nói: "Được."
Á Sơn lập tức tìm ra cho mình một phương hướng mới, hắn chăm chú nắm chặt nắm đấm, trong nội tâm lặng lẽ nghĩ đến: "Nhất định, nhất định phải cho Thái Ny một nơi an ổn! Một nơi sinh hoạt bình thường...."
Ngày hôm sau, sau khi Tô Hạo thu thập số liệu xong, Á Sơn cũng thành công tiến hóa lên dị nhân cấp bốn [Cốt Ma] của danh sách [Thân Giáp Nhân].
Dị nhân cấp bốn đã vượt quá đại đa số người, đạt đến vị trí tiếp cận đỉnh phong.
Dị nhân cấp bốn ở trong tòa tiểu thành này, gần như có thể nói một là một.
Mà Tô Hạo sau khi đem gien của [Cốt Ma] nghiên cứu xong, liền bắt đầu lựa chọn [Thân Giáp Nhân] để tiến hóa.
Sau đó, triệt để vạch trần bị mất thần bị của gien tiến hóa.
Nhưng mà trước đó, có một số việc cần làm.
Tòa thành này cũng quá loạn rồi, loạn đến mức hắn không cách nào an tâm đi nghiên cứu.
Vì vậy, hắn muôn đem tất cả dị nhân ở trong tòa thành này, bắt lại, hảo hảo dạy dỗ cho một trận, cho bọn hắn biết quy củ mới ở đây.
Ở trong tòa thành này cần phải tuân theo quy củ.
Nếu không, sẽ bị thanh lý sạch sẽ.
Tối hôm đó, Tô Hạo cùng Á Sơn nghênh ngang đi trên đường.
Tô Hạo trong nháy mắt mở max công suất của Ra-Đa, phạm vi ba nghìn năm trăm mét hầu như bao phủ toàn bộ tòa thành, đại đa số nhất cử nhất động của dị nhân, đều nằm ở trong đầu Tô Hạo.
Từ khi Tuyết Ma cùng Cốt Ma chết, dị nhân cấp thấp ở trong tòa thành này bắt đầu rục rịch, đều muốn thu hoạch năng lượng để tiến hóa, cũng muốn thu hoạch huyết nhục tiến hóa.
Bọn hắn cũng không cảm thấy được tính nghiêm trọng của sự việc.
Tô Hạo trực tiếp nói với Á Sơn: "Đêm nay ngươi không cần ra tay, hãy ở phía sau ta, ta đánh bất tỉnh ai, ngươi liền mang người đó đi."
Á Sơn vô thức gật đầu: "Được, Duy lão đại!"
Tô Hạo nói: "Đi thôi, mau chóng giải quyết hết thảy."
Tô Hạo tập trung Ra-Đa, quan sát một tên dị nhân gần nhất.
"Như vậy, bắt đầu từ người này đi!"
Tô Hạo ở xung quanh nhìn một vòng, lát sau, trên tay lại có thêm một tảng đá to.
Dị nhân bị Tô Hạo tập trung lúc này là [Du Đãng Giả] của danh sách [Khinh Doanh Nhân], có năng lực bồng bềnh trôi nổi, lúc ẩn lúc hiện, trong quá trình di chuyển, có thể lưu lại tàn ảnh ở chỗ cũ, người xuất hiện ở cuối phố rồi, thì bóng dáng đầu đường mới chậm rãi tiêu tán, hết sức kỳ lạ.
Du Đãng Giả này là một nữ Chu Hoạch, toàn thân mặc một bộ dạ hành bó sát người màu đen, lộ ra dáng người nóng bỏng, mặt nạ cũng không thể che lấp đi khuôn mặt tinh xảo của nàng.
Vị tiểu tỷ tỷ Du Đang Giả này đang hưởng thụ sự tự do ban đêm, tìm kiếm huyết nhục từ trên trời rơi xuống, trong giấy lát, trước mặt đột nhiên xuất hiện một thiếu niên, mỉm cười nhìn nàng.
"Lúc nào..."
Không đợi tiểu tỷ tỷ đặt ra nghi vấn, một tảng đá to đã đập tới trước mặt.
"Bành!"
Tiểu Tỷ Tỷ Du Đãng Giả trợn tròn hai mắt, thân thể té ngã trên mặt đất, còn đâu cảm giác tự do tự tại như vừa rồi?
Tô Hạo đối với kiệt tác của mình thì hết sức hài lòng, một khởi đầu tuyệt đẹp!
Quan sát tảng đá dính một chút máu, trong lòng nghĩ đến, vừa rồi khống chế khí lực không tốt, có lẽ dùng hơi nhiều sức, khiến người ta trầy da.
"Á Sơn, mang theo! Kế tiếp!"
"Được rồi!" Á Sơn vội vàng hô lên, đem tiểu tỷ tỷ Du Đãng Giả này cầm lên, bỏ lên trên vai, đi theo sau lưng Tô Hạo.
"Ừ ! nơi này có một tên [Truy Tung Giả], cấp hai của [Dạ Hành Nhân], giống hết con dơi, vậy mà nằm trên mái hiên, giấu kỹ thật, nếu không phải có Ra-đa, còn chưa chắc đã phát hiện ra!"
Vị [Truy Tung Giả] này có đầu giống con dơi, đang theo sau một cô nương [Độc Hành Giả] của danh sách [Dư Độc Nhân], không biết là đang đi săn huyết nhục, hay là nhân cơ hội mưu đồ làm loạn đây.
Trong lúc [Truy Tung Giả] tìm được cơ hội, thời điểm muốn đánh chết cô nương [Độc Hành Giả], một tảng đá không biết từ đâu xuất hiện ở bên cạnh, đánh vào ót của hắn.
"Bành!"
[Truy Tung Giả] té ngã trên mặt đất, chỉ cảm thấy đầu óc ô ô, vẫn không rõ đang xảy ra chuyện gì, lung la lung lay muốn đứng lên.
"Lần này hơi nhẹ" Tô Hạo yên lặng tiếp điều chỉnh khí lực, tiện tay nện thêm cú nữa.
"Bành!"
[Truy Tung Giả] còn chưa đứng lên, lại bị đánh thêm một cái, mất đi ý thức.
Mà cô nương [Độc Hành Giả] cũng biết mình bị tập kích, liền phản ứng lại, toàn thân run lên, phát ra vô số chất lỏng đen sì cùng khí màu vàng.
Sau đó quay đầu xem chuyện gì đang phát sinh, chỉ thấy một tảng đá không ngừng phóng to lao về phía trước mặt.
"Bành!"
Sau khi Tô Hạo đập choáng cô nương [Độc Hành Giả] cũng không cao hứng nổi, nhưng chất lỏng màu đen kia bị hắn phản ứng nhanh tránh thoát, nhưng vẫn không tránh được hơi khí màu vàng.
Gửi thấy mùi vị buôn nôn khó ngửi, thiếu chút nữa khiến hắn đem cơm ngày hôm nay ọe ra hết rồi.
Lúc này Á Sơn mới cõng người đi tới, trong giấy lát ngửi thấy mùi lạ, lập tức lui ra phía sau, nhịn không được chửi tục: "Con mẹ nó, mùi gì đây... Ọe!"
Lúc này Tô Hạo sớm lui ra xa, cho mình một cái phù văn tê liệt thần kinh, mới khống chế được dục vọng buồn nôn của mình.
Thời điểm nhìn thấy Á Sơn liên tục nôn mửa, trong lòng của hắn mới cân bằng được một tí.
Cười cười, cho Á Sơn một phù văn tê liệt, lúc này mới khiến hắn ngừng nôn.
Tô Hạo cười nhìn Á Sơn, nói: "Mang đi!"
Trong lòng Á Sơn vẫn còn sợ hãi, nhìn [Độc Hành Giả] nằm trên mặt đất, chậm rãi gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận