Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 125: Tuyết Ma

"Phốc phốc phốc!"
Gai xương lúc này cũng không phải bộc phát trong phạm vi bán kính hình tròn, mà là tập trung vào người Phi Luân, đuổi sát thân ảnh Phi Luân.
Phi Luân nhảy dựng lên, đạp không.
Cốt Đầu Nhân buông tay đặt trên đỉnh đầu, hai bàn tay mở ra nhắm ngay vào hướng không trung trống rỗng.
"Phi Thứ".
"Xì.... xì!"
Trong bàn tay bắn ra vô số mảnh xương nhỏ dài chừng đầu ngón tay.
Trong lòng Phi Luân căng thẳng: "Hắn biết rõ vị trí của ta?"
Chiến đấu đêm nay, làm cho Tô Hạo có thêm nhận thức mới với Dị Nhân.
Hắn biết rõ Dị Nhân cấp cao rất mạnh, nhưng không nghĩ tới có thể đạt đến trình độ này.
Cánh tay đứt gãy, có thể lấy về nói thì cũng được thôi, nhưng đằng này còn mọc lại một cánh tay mới?
Đầu lấm đều chém gần đứt rồi, vậy mà chỉ cần vịn không cho nó rơi xuống là vẫn sống?
Hơn nữa chỉ trong nháy mắt, liền có thể nối lại!
Từ cuộc chiến trước mắt, làm cho hắn có thêm nhận thức mới về gien.
"Nếu như đạt được mã gien của hai người kia..."
Ý nghĩa đầu tiên của Tô Hạo, là xông lên cho mỗi người một đao, xin ít huyết.
Nhưng hắn lập tức lắc đầu, đem ý tưởng không thực tế này loại bỏ.
Bây giờ còn quá nguy hiểm! Chờ một hai năm sau thân thể trưởng thành thì may ra.
Hơn nữa những dị nhân này thật sự quá quỷ dị.
Ví dụ như tên người xương kia, nếu như đổi lại là hắn khi đã chặt được nửa đầu ra, thì tất nhiên sẽ cho rằng đối phương tất phải chết, từ đó buông lỏng cảnh giác, rất có thể bị đối phương nhân cơ hội phản kích.
Bất quá nếu đánh nhau, Tô Hạo cũng không sợ hãi, lấy thực lực của hắn bây giờ cũng dư sức bảo vệ mình.
Hơn nữa nếu sớm hiểu rõ năng lực của mấy dị nhân này, đem phù văn chuẩn bị tốt, đem đối phương giết chết cũng không phải không được.
Tô Hạo ở một bên quan sát chiến đấu, một bên thì cân nhắc chiến lược song phương, đem ưu khuyết điểm làm ra rõ ràng, cũng mô phỏng một khi phát sinh chiến đấu với đối phương thì ứng đối thế nào.
Lúc này, chiến đấu trong sân đã xảy ra nghịch chuyển, biến thành Cốt Ma đuổi theo đánh Tốc Ma.
Vô luận Phi Luân ở vị trí nào, Đức Lý giống như đều có thể phát hiện vị trí của hắn, từ đó tiến hành điều chỉnh công kích, mà Phi Luân chỉ cần đặt chân xuống mặt đất, liền ăn vô số gai nhọn từ dưới đất đâm lên, nếu như nhảy lên không trung, liền bị bắn đạn xương rượt đuổi, Phi Luận lúc này bị đánh chật vật không chịu nổi.
Loại tình huống này, một khi Phi Luân sai lầm, kết cục chính là bị đánh thành tổ ong vò vẽ, hắn cũng không có sức khôi phục mạnh mẽ như [Cốt Ma] Đức Lý.
"Hắn có thể phán đoán vị trí của ta?" Phi Luân không dám tin.
Ẩn hình của hắn cũng không phải giấu kín thị giác đơn giản, mà đến cả mùi trên thân cũng bị thu liễm đến mức thấp nhất, có thể giảm xuống thanh âm phá không, nếu muốn tiến hành định vị với hắn, cũng không phải [Cốt Ma] có thể làm được.
Phi Luân bắt đầu chuyển đối chiến trường, hắn không ngừng ở trong thành biến hóa phương vị, nhưng vô luận Phi Luân chạy đến đâu, chỉ cần hắn hơi chút dừng lại, liền bị Cốt Ma đuổi kịp, sau đó triển khai công kích dày đặc với hắn.
Phi Luân một bên vừa trốn vừa cau mày.
Lúc này trong lòng Cốt Ma Đức Lý vô cùng đắc ý, loại phương pháp định vị này, là sở trường của hắn, vô luận bất luận mục tiêu là gì, tránh ở đâu, hắn đều có thể bắt được, sau đó tiến hành đuổi giết, thẳng đến khi giết chết đối thủ mới thôi.
Phương pháp định vị cũng vô cùng đơn giản, thời điểm [Tốc Ma] Phi Luân lao xuống chém xương cốt của hắn, thì vô số mảnh xương nhỏ văn khắp nơi bốn phía, tràn ngập trong không khí, sau đó tích tụ trên thân [Tốc Ma], đợi đến khi số lượng đạt đến một mức nhất định, như vậy vô luận [Tốc Ma] ẩn thân thế nào, ở bên trong cảm giác của hắn, cũng sẽ xuất hiện một ngọn đèn sáng khó làm người khác không chú ý được.
Vừa rồi [Tốc Ma] chém hắn rất thoải mái đấy, bây giờ đến phiên hắn săn giết rồi.
Đức Lý tùy ý tiêu sài năng lực của mình, mảng lớn gai nhọn đuổi theo sau lưng [Tốc Ma] Phi Luân, dần dần lan ra thị trấn nhỏ, vô số người bình thường cũng bị ảnh hưởng.
Tô Hạo theo phía sau lập tức cau mày.
Suy nghĩ một chút, vẫn nên từ từ, hiện tại ai săn ai còn chưa biết đâu.
Về sau có rất nhiều cơ hội, chờ chuẩn bị cho tốt rồi xử lý.
"Đạp đạp".
Hai chân của An rơi xuống đất, chậm rãi thở ra một hơi.
Lập tức có hai cỗ thân thể té ngã trên mặt đất, trong đó một cỗ của Thần Quan Hội, cấp 3 [Thiết Cát Thú] của danh sách [Thổ Ti Nhân], một cỗ là Thiên Môn Hội [Phản Thứ Thú] của danh sách [Thân Giáp Nhân].
Mà An, là dị nhân cấp ba [Vô Ảnh Thú] của danh sách [Tấn Tiệp Nhân].
Hắn ẩn tàng thân hình, thừa dịp [Thiết Cát Thú] cùng [Phản Thứ Thú] kịch liệt chém giết, tới ranh giới lưỡng bại câu thương, thì đột nhiên ra tay, thừa dịp hai người không kịp phản ứng, xin hai cái đầu.
[Phản Thứ Thú] có một thân bọc thép, cho dù là An cũng thúc thủ vô sách, còn thừa dịp [Thiết Cát Thú] phá vỡ phòng ngự trong nháy mắt, mới có thể giết được.
An quay đầu lại nói: "Phất Đức, Hạ Lợi!"
Hạ Lợi cùng Phất Đức chậm rãi từ trong bóng tối đi ra, nhìn hai cỗ thân thể ở trên mặt đất liền kích động toàn thân run rẩy.
Phất Đức là dị nhân cấp hai [Hoành Hành Giả], hắn đã kẹt ở giai đoạn này rất lâu rồi, nhưng mà vẫn tìm không thấy cơ hội, buổi tối hôm nay coi như được mãn nguyện.
Mà Hà Lợi thì lập tức mở to hai mắt mà nhìn, chậm rãi tiến lên, cúi người xuống, hung hăng cắn vào thi thể của [Thiết Cát Thú].
Phất Đức liếc nhìn An, thấy An gật đầu, liền cúi người xuống cắn xé huyết nhục của [Phản Thứ Thu].
"Ọt ọt!" Hai người thỏa mãn truyền ra thanh âm cắn nuốt.
An nhìn xa xa, nói khẽ, hai người các ngươi tới phía thành Nam tiểu viện Lạc Diệp để tiến hóa, sau đó ta sẽ tìm các ngươi sau."
Sau đó quay người hướng phía chiến trường phía xa chạy tới, thân hình dần dần biến mất, rất nhanh không thấy bóng dáng, trong lòng hắn yên lặng mà nói: "Không sai biệt lắm! Cũng tới phiên ta tấn cấp [Tốc Ma] rồi!"
An vì tấn cấp [Tốc Ma] mà đã ở Lâm Thành mưu đồ trọn vẹn 5 năm, không ngừng thu thập tin tức, phân tích, cuối cùng cũng xác định được mục tiêu, buổi tối hôm nay, chính là thời khắc thu lưới!
Mà ở bên kia, [Tốc Ma] Phi Luân bị [Cốt Ma] Đức Lý đuổi đánh khắp nơi.
Phi Luân phiền phức không thôi, vừa chạy vừa nói: "Cốt Ma, dù sao chỉ cần ta chạy, ngươi cũng không đuổi được, vì vậy hai ta dừng tay lại thế nào?"
Đức Lý hừ lạnh một tiếng, cũng không thèm trả lời, đối với Phi Luân đuổi giết tận cùng.
Sắc mặt Tốc Ma trở nên khó coi.
Hắn suy nghĩ một chút: "Ta toàn lực chạy về phía trước, xem hắn đuổi theo thế nào! Ha ha ha!"
Phi Luân không nói nhảm nữa, đột nhiên tăng tốc, trong nháy mắt liền biến mất, hắn chạy về phía trước với tốc độ cao nhất, tốc độ cực nhanh, chỉ qua hai lần hô hấp, liền chạy thoát khỏi phạm vi Ra-Đa Tô Hạo.
"Phốc!"
Đột nhiên, ánh mắt Phi Luận trợn to, tựa hồ không thể tin nổi, mặt nạ trên người chia hai nửa, rơi xuống mặt đất.
Hắn há hốc mồm, tựa hồ muốn nói cái gì đó, nhưng trên mặt xuất hiện một đống huyết dịch, lan tràn đến toàn thân, một giây sau, cả người [Tốc Ma] Phi Luân chia năm xẻ bảy, biến thành mấy mảnh vụn nhỏ, rơi xuống trên mặt đất.
Phi Luân đến chết, cũng không hiểu rõ chuyện gì vừa xảy ra.
Tô Hạo cũng rất nhanh chạy tới, rất nhanh lần nữa cảm giác được huyết khí của [Tốc Ma], nhưng điều làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn là, huyết khí [Tốc Ma] bị chia ra nhiều phần, dần dần biến mất.
"Xảy ra chuyện gì vậy?" Tô Hạo cau mày, ý định tới gần thêm chút nữa quan sát, rất nhanh một cỗ huyết khí Thái Sư cao giai tiến nhập vào phạm vi Ra-Đa.
"Lại là một dị nhân danh sách cao!"
Tô Hạo càng thêm cẩn thận.
Hắn đã thấy được tình cảnh vừa rồi, [Tốc Ma] bị đối phương biến thành nhiều khối thịt, bị chết không thể chết thêm được nữa, mà ở bên chỗ Tốc Ma chết, lẳng lặng đứng một người như kén tằm, mà Tô Hạo biết rõ huyết khí lạ lẫm mới xuất hiện này, là ở bên trong kén tằm, không biết đối phương là người phương nào.
Lúc này, [Cốt Ma] Đức Lý đứng trên nóc nhà, nhìn [Tốc Ma] biến thành nhiều mảnh vụn, vẻ mặt tràn đầy cảnh giác nhìn kén tằm, hắn biết rõ, vị này chính là thủ lĩnh tiếng tăm lừng lẫy của 'Thương Hợp Hội ' [Tuyết Ma] Sieg.
Tô Hạo nhìn xem [Tốc Ma] đã chết, trong lòng đoán được Tốc Ma đã chết như thế nào, lập tức lau đi mồ hôi trên trán: "Lúc trước còn tưởng dị nhân vừa có tốc độ vừa biết ẩn thân này là bất bại, ai ngờ lại chết dễ dàng như vậy! Xem ra trong dị nhân có đầy đủ năng lực quái dị, thật khó lòng phòng bị."
Thời điểm Tô Hạo đang hãi hùng khiếp vía, lại cảm giác một cỗ huyết khí Thái Sư cao giai chạy tới, rất nhanh, dừng trước khối thịt của Tốc Ma, chậm rãi hiện ra thân hình.
Đúng là [Vô Ảnh Thú] An.
Bạn cần đăng nhập để bình luận