Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 309: Phát Rồ

Hỗn chiến máu tanh, so với dự đoán của Tô Hạo còn tới nhanh hơn,
Ngoài trừ Hoa Thiên Tôn của Đại Quản Sở đứng ở bên ngoài ra, thì hai đối thủ khác trong trận chung kết, theo thứ tự là Đường Hải Dịch từ hiệp hội Triệu Hoán Sư, Hàn Nhân Kiệt đến từ Hàn thế gia.
Hai người bọn họ vậy mà đồng thời đem lực chú ý của mình đặt vào trên người Tô Hạo.
Bọn hắn không có lòng tin triệu hoán thú của mình có thể đánh bại Tô Hạo, vì vậy nóng nảy, bắt đầu hướng Tô Hạo công kích!
Mới sáng ngày thứ hai, công kích đã tới nơi.
Thời điểm Tô Hạo ở trong khách sạn học tập, Ra Đa quan sát được năm người lên tầng, trực tiếp hướng cửa phòng hắn đi tới, đưa tới chủ ý của hắn.
Tô Hạo lập tức nhắc nhở Á Sơn: "Á Sơn, có khách đến chơi, đối phương có khả năng mang theo vũ khí nóng, ngươi biến thân thành [Cương Giáp Vương], giết toàn bộ đi."
Á Sơn lập tức rời khỏi máy tính, thân hình tăng vọt, trong nháy mắt, một bộ giáp thép lạnh lùng bao trùm lấy hắn.
"Tạch Tạch Tạch!"
Á Sơn duỗi ra cái lưng mỏi, thoải mái rên rỉ một tiếng, hắn ngồi chơi quá lâu rồi!
Mà Tô Hạo cũng hoàn thành biến thân thành Cương Giáp Vương, đứng ở sau cửa đợi chờ.
"Soạt."
Tiếng đập cửa vang lên.
"Bạch tiên sinh, ngài khỏe chứ, ta là nhân viên phục vụ của khách sạn!"
Á Sơn trực tiếp mở cửa!
Sau đó cửa đột nhiên bị đá văng, năm khẩu súng nhắm thẳng vào trong phòng.
"Chíu !"
Trong lúc nhất thời, tiếng súng mang theo ống giảm thanh vang lên.
"Đinh đinh đang đang!"
Viên đạn bắn ra bốn phía, đem tất cả đồ dùng trong phòng đục thủng một lỗ, các loại âm thanh hỗn loạn vang lên!"
"Lách cách!"
Một quả lưu đạn được ném vào trong phòng, sau đó năm tên sát thủ mặc âu phục nhanh tay đống cửa lại.
"Oanh ! ".
Cả tòa nhà chấn động hẳn lên, cửa sổ thủy tinh bị oanh tạc đến nổ tung.
Ngay sau đó cả tòa khách sạn, nhao nhao vang lên tiếng thét chói tai.
Nam tên sát thủ ở ngoài cửa, đưa ánh mắt khích lệ lẫn nhau.
Công kích như vậy, tin tưởng không có ai sống được đi?
Bọn hắn thay băng đạn mới, giơ súng, cẩn thận từng li từng tí đi vào.
Bọn hắn không được phép bất cẩn, nên nhớ, đối thủ của bọn hắn là triệu hoán sư cao cấp, nếu đối phương có triệu hoán thú bảo hộ, vậy ám sát sẽ không dễ thành công. Bọn hắn nhất định phải đánh úp bất ngờ.
Sau khi tiến vào phòng, bọn hắn phát hiện hai người mặc áo giáp! Riêng phần mình đều cầm một cây dao thép dài trong tay, lóe lên ánh sáng khiếp người.
Trên khải giáp vố số vết đạn, đang được dần dần chữa trị!
Đợi đã nào ! Trong đầu sát thủ loạn thành một mảng:
"Áo giáp thép có công năng tự động chữa trị?"
Ồ, vậy mà một tên trong đó lộ ra nụ cười, dưới tình cảnh này, còn có thể cười được? Bọn hắn vô thức dơ xuống muốn bắn.
Nhưng họng súng còn chưa kịp dơ lên, đã phát hiện người trước mặt biến mất không thấy.
"Phốc phốc phốc!"
Trong nháy mắt, năm cái đầu lâu rơi xuống.
Tô Hạo hướng ngoài cửa sổ liếc qua, đối với Á Sơn nói: "Cảnh Nghĩa, không nên tới gần cửa sổ, có lẽ có snipper, chú ý bảo vệ cái đầu của mình!"
Da đầu Á Sơn run lên.
Hắn nhớ về cây súng lai pháo kiếp trước, liền biết rõ Snipper lợi hại đến mức nào, liền cẩn thận đem bản thân giấu sau bức tường.
Tô Hạo nói: "Ngươi bây giờ mang đám Bạch đại tỷ tới nhà Mạc Ly Hoa tránh một hồi! Hai ngài sau ta sẽ đem tất cả uy hiếp diệt sạch hết."
Á Sơn gật đầu nói: "Đã rõ, Cảnh Trung lão đại."
Tô Hạo nhặt lên một khẩu súng trường trên thi thể, khoa chân múa tay một hồi, thỏa mãn gật đầu, sau đó dùng túi nhựa che lấp lại, rời khỏi trạng thái [Cương Giáp Vương], đẩy cửa ra ngoài.
Tất cả tuyển thủ tiến vào trận chung kết, trong ra-đa của Tô Hạo đều lưu trữ lại tin tức, trước mắt trong phạm vi sáu nghìn mét xung quanh, hai gã triệu hoan sư kia không có ở đây.
Bất quá không sao, Tô Hạo chỉ cần ngôi trên chiếc xe taxi, ở thành phố Thánh Sư dạo một vòng, có thể tìm ra vị trí.
Thành phố Thánh Sư rất lớn, nhưng cũng không thể nói là rộng.
Đối phương nếu như muốn chơi, vậy Tô Hạo hắn liền phụng bồi.
"Báo cáo, vị trí số 9, nhìn thấy mục tiêu xuất hiện dưới cổng khách sạn, lên xe taxi, biển số xe X 00544, ám sát đợt đầu thất bại. Hoàn tất!"
"Tổng bộ đã nhận được, hoàn tất!"
"Tổ thứ hai vào chỗ, tập trung vào vị trí của mục tiêu."
"Hỏa Xà nhận được! Bắt đầu chấp hành nhiệm vụ!"
"Tổ 3 chuẩn bị!"
Thân phận bên ngoài của Tô Hạo, chỉ là một gã triệu hoán sư cao cấp mồ côi mà thôi, đối phương bày ra tràng diện như vậy, có chút khi dễ người khác.
Nếu Tô Hạo chỉ là một tên triệu hoán sư bình thường, như vậy có lẽ ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của hắn.
Đáng tiếc, không phải.
"Vèo".
Tài xế chạy đến một khu vực ít xe, đột nhiên bên cạnh xuất hiện thanh âm chói tai.
Tô Hạo quay đầu nhìn lại, một quả hỏa tiễn từ phía xa lao tới.
"Con mẹ nó!" Tô Hạo quả thật sợ hãi, dám chơi đến cả loại này trong nội thành , tụi kia quả thật phát rồ.
Nhược điểm Ra-Đa của Tô Hạo đã biểu hiện ra ngoài, Ra đa chỉ có thể nhận biết sinh mệnh có huyết khí đặc thù, cũng không cách nào phân biệt người nào mang ác ý , thiện ý.
Thời điểm thân thể sử dụng sức mạnh, Tô Hạo có thể thông qua thân thể của đối phương, từ đó phỏng đoán trình độ uy hiếp.
Nhưng mà loại người này ở trong xã hội hiện đại có không ít, dù cho địch nhân ở ngay bên cạnh, Tô Hạo cũng chưa chắc phân biệt ra nổi.
Không kịp nghĩ nhiều, Tô Hạo nhảy ra khỏi xe taxi, tiện tay đá taxi qua một bên, trong tay chẳng biết lúc nào nhiều thêm một thanh Cương Đao, lách mình chém ra.
"Bá!"
Ánh đao léo lên tức thì, mà viên hỏa tiễn bay tới bị chai thành hai nửa, nửa trước rơi xuống đất, lập tức phát nổ.
"Oành !".
Một tiếng nổ vang lên, nhưng uy lực đã hạ xuống, không tạo ra bất kỳ thương tổn gì.
Tô Họa hất trường đao lên, triệu hồi ra [Thiên Không Vương] Hồng Tai Tín Điểu, nhảy lên lưng chim, bay lên bầu trời.
"Chỉ có các ngươi mới có tên lửa sao? Ta cũng có!" Nếu như đối phương đã không kiêng nể gì, vậy Tô Hạo cũng đành thôi khách sáo.
Tô Hạo đưa tay hình thành một họng pháo cực lớn, tay còn lại hình thành một quả đạn thép.
"Một trăm bạo cấp 2."
Uy lực so với quả hỏa tiễn vừa nãy mạnh hơn nhiều.
Thời điểm đối phương phóng ra tên lửa, ra-đa đã tập trung vào người đối phương, sau khi đạn pháo hình thành, hắn liền đem quả đạn nhét vào họng pháo, giữ chặt.
Sau đó hạ thấp độ cao, hướng phía dưới lao xuống.
Đối phương trốn ở trong một ngôi nhà nhỏ ở cạnh đường cái.
"Vừa vặn tiêu diệt !"
Tô Hạo hạ xuống độ cao năm trăm mét, đem họng pháo nhắm vào ngôi nhà nhỏ.
Tiểu đội Hỏa Xà có bốn người, theo thứ tự là xạ thủ bán tên lửa, kẻ hóa trang, tay súng máy, tay súng bắn tỉa tầm xa.
Bốn người trong nháy mắt quan sát Tô Hạo chẻ qua hỏa tiễn thành hai, đều ngây ngẩn cả người.
Thế mới biết được, bản thân đang đối mặt với dạng quái vật gì.
Bốn người lập tức chuẩn bị khí giới, lập tức rút lui.
Tay súng bắn tỉa la lớn: "Chú ý! Mục tiêu bay tới!"
"Chúng ta bị phát hiện rồi!"
"Rút lui, rút lui, mau mau!"
"Đi mau đi mau!"
"Bỏ hết mọi thứ, mau lập tức rời khỏi đây!"
Nhưng đã không còn kịp nữa rồi!
Tô Hạo kích hoạt phù văn!
"Oành !".
Tô Hạo bị sức giật bởi họng pháo, suýt chút nữa rớt khỏi lưng chim.
"Một trăm bạo cấp 2" trong nháy mắt xuyên thủng cửa sổ ngôi nhà, bắn vào bên trong.
"Oành !".
Cương quang sáng lên, đại địa chấn động, nhà nhỏ trong nháy mắt biến mất, khói bụi mùi phóng lên tận trời, mang theo vô số đất đá vun bay lên, lại từ không trung ngã xuống, đập xuống đất kêu 'đùng đùng'.
Đợi khi bụi mù tan hết, chỉ thấy chỗ vừa nổ chỉ còn lại một cái hố lớn, bốn phía xuất hiện một mảnh hỗn độn.
Về phần tiểu đội Hỏa Xà, cũng biến mất vô ảnh vô tung.
Mà Tô Hạo, sớm đã điều khiển [Thiên Không Vương] Hồng Tai Tín Điểu bay đi.
Tô Hạo lẩm bẩm nói: "Đường Hải Dịch, Hàn Nhân Kiệt, hai người các ngươi đúng là nhân tài mà!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận