Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 213: Sáng Thế Kỉ Chi Thần

Tô Hạo thoải mái ăn một bữa no bụng, lâu lắm rồi hắn mới hưởng thụ lại cảm giác ăn mỹ vị.
Lúc này đây, Tô Hạo đối với Á Sơn rất thưởng thức, nếu có khả năng, Tô Hạo muốn mang theo Á Sơn đi theo bên người, đáng tiếc chính là, cái này làm sao mà làm được?
Khi đời này của hắn chết đi, sẽ tất nhiên ở trong vũ trụ tiếp tục lang thang, mà Á Sơn, cuối cùng treo thời gian trôi qua, biến mất không còn.
Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Tô Hạo liền sinh ra một chút cô đơn.
Trên con đường theo đuổi tri thức, đã định trước cô độc. Vui vẻ khi biết thêm tri thức mới, nhưng lại buồn rầu khi không có người chia sẻ...
Tuy rằng Tô Hạo cũng không thèm để ý tới những thứ này, nhưng dù sao cũng cảm thấy có chút tiếc nuối.
Nếu đoạn đường này, có thêm một người bạn đồng hàng đáng tín nhiệm, chẳng phải sẽ tốt hơn sao?
Ví dụ như phụ thân Ngô Vân Thiên ở đời trước, hay tiểu đệ Á Sơn kiếp này bận trước bận sau cho hắn.
Nghĩ đi nghĩ lại, Tô Hạo lâm vào trầm tư.
"Có lẽ ý nghĩa này có thể thực hiện."
Ngay sau đó Tô Hạo lại cười trừ lắc đầu, hắn hiện tại, còn xa mới làm được điểm này, bởi vì hắn đối với nhận thức về quả cầu không gian còn rất nhỏ bé.
Cho tới này, sau khi chuyển sinh, hắn sẽ tận khả năng để sinh tồn, không ngừng thu hoạch các loại tri thức cùng lực lượng, mà không để ý tới thứ hắn dựa vào nhiều nhất để tồn tại là quả cầu không gian.
File tri thức cả đời của La Triệu Huy, vẫn như cũ nằm ở một góc trong quả cầu không gian, hắn quên mất đã không biết bao nhiêu lâu chưa mở ra, sau đó tĩnh tâm học tập.
Những năm nay mải mê đi nghiên cứu, quên mất việc làm bài tập cùng học thêm.
Nhưng muốn làm chuyện đó thì cần phải vô tư vô lo.
Đáng tiếc nhất chính là, khi chuyển sinh đến một thế giới mới, hắn phải kiếm đủ sức mạnh cùng lực lượng cường đại để bảo vệ mình, để có thể kiếm thêm nhiều thời gian hơn.
Ví dụ như hiện tại, nếu như không nắm giữ sức mạnh cường đại, hắn tất nhiên đã bị [Hùng Tử] Lục giết chết, một khi tử vong chuyển sinh, hết thảy mọi thứ đều phải bắt đầu lại từ đầu, căn bản không có thời gian rảnh rỗi đi học tập.
Nhưng sau khi giết chết Hùng Tử, thời gian kế tiếp hắn có thể dành cho học tập, hoặc nghiên cứu thêm về quả cầu không gian, khai phá những chức năng mới.
Hắn tự tin, mình sẽ có thêm thu hoạch mới.
Tô Hạo ăn xong nằm ở trên ghế, suy nghĩ về kế hoạch tương lai, Á Sơn cũng học theo bộ dạng của hắn, ngưng tụ ra một cái ghế, nhìn chằm chằm vào bầu trời.
Không biết qua bao lâu, Tô Hạo thở dài một hơi, quay đầu nhìn Á Sơn nói: "Á Sơn, ngươi cứ như vậy chạy về, thật không lo lắng cho sự tình ở Hối Dương thành?"
Á Sơn nghiêm túc gật đầu nói: "Đương nhiên là không, những năm nay ta sớm mặc kệ hết thảy, đều là Thái Ny chịu trách nhiệm xử lý, có [Biến Thái Vương] Norren cùng [Thiên Quân] Mông Xuyên phối hợp, đem hết thảy đều quản lý ngay ngắn rõ ràng, căn bản không có ta cũng chả sao. Nói ra Duy lão đại đừng chê cười, mấy năm nay kỳ thật ta chả quản lý gì cả, vẫn như trước kia ăn rồi chơi, ha ha."
Tô Hạo cười gật đầu nói: "Có thể phát hiện điểm yếu của mình, Á Sơn ngươi đã hơn được rất nhiều người rồi."
Á Sơn cũng cười nói: "Đúng vậy a! Tác dụng của ta bây giờ, chỉ là tín ngưỡng, mục tiêu của Tự Lâm Hội, về phần sự tình, bọn họ tự khắc biết phải làm gì."
Tô Hạo nói: "Á Sơn, được lắm, ngươi đã lĩnh ngộ ra chân lý quản lý chân chính rồi, làm quản lý không cần phải quản lý mới là cảnh giới cao nhất."
Á Sơn nói: "Không dối gạt ngài, ta chỉ nghĩ là, người nào nghe lời, ta sẽ đem người ta hầu hạ cho tốt, người nào không nghe lời, đánh cho hắn đến khi nào nghe lời mới thôi, sau đó lại hầu hạ hắn một phen, ha ha ha, không nghĩ tới cách này lại dùng rất được."
Tô Hạo cũng hặc hặc cười nói: "Không sai, đại đạo chí giản."
Á Sơn tiếp tục nói: "Thời điểm Thái Ny còn chưa tiến hóa thành dị nhân, ta còn không quá yên tâm giao mọi chuyện cho nàng, thường xuyên đi theo chiếu cố, hiện tại ta giúp nàng một hơi tiến hóa lên [Địa Quân], lại dạy nàng về thuật phi hành, liền yên tâm đi không ít."
Tô Hạo nói: "Tiểu nha đầu Thái Ny này, sẽ không phải là [Địa Quân] trẻ tuổi nhất rồi a!"
Á Sơn gãi gãi đầu, cố nói: "Duy lão đại, qua thêm một đoạn thời gian nữa, ta muốn cho Thái Ny tấn thăng lên làm Mệnh Tử, làm cho nàng có thêm năng lực tự vệ, sau đó sẽ trở về Lâm Thành giúp ngài xử lý việc vặt, ta đối với sự tình của Tự Lâm Hội không còn hứng thú, càng ưu thích ở bên cạnh Duy lão đại ngài làm việc, nếu như có thể, ta cũng không muốn đi Hối Dương Thành!"
Tô Hạo lườm Á Sơn, nói ra: "Á Sơn, ngươi tự quyết định đi, chúng ta đều là người tự do, ưa thích lựa chọn chuyện bản thân thích làm, chỉ cần có thể gánh chịu được hậu quả, hết thảy làm gì cũng không sao cả."
Á Sơn đạt được đáp án của Duy lão đại, lộ ra vẻ vô cùng hưng phấn, nói: "Về sau ta mỗi tháng sẽ đến Hối Dương thành thị sát, bảo đảm Tự Lâm Hội vẫn đi đúng hướng, còn thời gian còn lại, sẽ ở Lâm Thành chăm sóc ngài!"
Tô Hạo nói: "Ta cũng không cần phải trẻ con, cần ngươi chăm sóc... Đúng rồi, đám người Cai Lý thế nào ?"
Vừa nhắc tới chuyện này, Á Sơn nhịn không được cười to: "Đám người Tứ Vương Bang cũ, hiện tại thành 'Đội Trị An' của Tự Lâm Hội chúng ta rồi, hơn nữa, bọn hắn tuyên bố muốn gia nhập hoàn toàn vào Tự Lâm Hội, trở thành thành viên đáng tin ở trong hội, không còn đề cập chuyện quay về Uyên Thành nữa."
Tô Hạo nói: "Á Sơn, cũng không nên bị vẻ bề ngoài của đối phương mê hoạch, Cai Lý là Tiên Tri Nhân, hắn rất thông minh, có nguyên tắc của mình, đồng thời cũng là người rất kiêu ngạo, loại người này sẽ không bị lý niệm của chúng ta mê hoặc, dù cho hắn nhất thời giấu kín, nhưng rất nhanh có thể lộ ra, hiện tại hắn sở dĩ ủng hộ 'Tự Lâm Hội' là hắn cho rằng nhận thức của hắn giống với hội, nhưng tương lai về sau thì chưa chắc. Nếu hắn suy nghĩ ra phương pháp tốt hơn, tất nhiên sẽ bỏ Tự Lâm Hội mà đi, thậm chí chuyển biến thành kẻ thù cũng có thể. Ngươi hiểu rõ lời ta nói không? Á Sơn!"
Á Sơn sững sờ, hắn quả thực không nghĩ đến chuyện này, liền hỏi: "Duy lão đại, thế ta đây phải làm thế nào?"
Tô Hạo cười rộ lên, nói: "Ngươi không phải đã có biện pháp rồi sao? Bảo trì sức mạnh tuyệt đối, nếu hắn không nghe lời, đánh đến khi nào hắn nghe mới thôi, vẫn không được, thì trực tiếp dọn sạch."
Hai mắt Á Sơn sáng lên, gật đầu nói: "Ta đã hiểu, Duy lão đại!"
Tô Hạo nói: " Lấy kết cấu của Tự Lâm Hội với xã hội bây giờ, còn lâu mới đạt đến trình độ sử dụng thủ đoạn xử lý mọi việc, Á Sơn, ngươi phải nhớ kỹ, ngươi bây giờ chính là tín ngưỡng của Tự Lâm Hội, ngươi chắc chắn sẽ không sai, nếu ngươi sai, toàn bộ Tự Lâm Hội liền sai, vì vậy, chỉ cần ngươi đã có mục tiêu, thì liền dốc sức liều mạng tiến về phía trước, mọi trở ngại cản đường đều dùng đao kiếm phá vỡ. Không đến điểm cuối, ngươi vĩnh viễn không biết đúng sai, giống như có người nói cho ngươi biết, món này không thể ăn, nhưng ngươi phải thử qua mới biết có ăn được hay không. Sai có gì xấu hổ, chỉ cần biết sửa là được!"
Dừng một chút, Tô Hạo lại nói: "Mà điều kiện tiên quyết hết thảy là, ngươi phải có lực lượng tuyệt đối, lực lượng của ngươi mới là căn bản."
Những lời này nói xong, Á Sơn liền một lần nữa bị tẩy não.
Á Sơn đối với Duy lão đại càng ngày càng thêm tín nhiệm.
Khuôn mặt Á Sơn nghiêm túc, nói: "Duy lão đại, tôi đã hiểu! Ngài yên tâm, Tự Lâm Hội sẽ không bao giờ thay đổi, nếu thay đổi, ta sẽ tự mình đưa nó về đúng hướng!"
Sau đó Á Sơn lại nói: "Duy lão đại, ta ở trong quảng trường thành Hối Dương, kiến tạo ra một tòa thần điện, trong thần điện có khắc một bức tượng thần của ngài! Trải qua thảo luận của thành viên trọng hội, nhất trí đặt trên là [Sáng Thế Kỷ Chi Thần].
Tô Hạo: "Phốc !"
Bạn cần đăng nhập để bình luận