Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 147: Tiêm Kích Tô Hạo

Á Sơn lập tức biến thành [Cốt Ma] đẹp trai cao khỏe, thò tay bóp vào cổ [Phản Thứ Thú] Phất Đức, gắt gao chế trụ.
Phất Đức dùng hết khí lực toàn thân, hé miệng hét lớn một tiếng: "An ! khục!"
Sau đó bị Á Sơn gia tăng lực lượng, đem một nửa câu sau nuốt vào cổ họng.
"Bành!"
Gai nhọn trên đầu Phản Thứ Thú nhao nhao đứt gãy.
Nhưng bởi vì bộ giáp cường đại, cũng không trực tiếp ngất đi.
Á Sơn dứt khoát ném [Tàng Địa Thú] sang một bên, sau đó cầm lại tảng đá.
"Cứng Rắn'!
Sau đó đập một phát vào ót của [Phản Thứ Thú] Phất Đức.
"Phanh Phanh Phanh!"
Một lát sau, Phất Đức rốt cuộc cũng ngất.
Á Sơn đem tảng đá ném đi, miệng lẩm bẩm nói: "Vẫn là Duy lão đại lợi hại, đập một phát kể cả cấp 4 cũng ngất. Không hổ là lão đại!"
Sau đó thò tay cầm lên [Tàng Địa Thú] Y Y, trực tiếp hướng ngoài thành chạy tới, còn thuận tiện đi ngang qua [Hủ Thực Thú] Aly, mục đích để Aly truyền tin đến [Tốc Ma] An.
Sau đó trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người, một tay một người, hướng phía ngoài thành chạy như điên.
Mà Aly cũng trong dự tính của Á Sơn, liền chạy đi tìm An.
An vừa nghe thấy tin tức này, phản ứng đầu tiên là có trá, có người muốn hắn đuổi theo.
"Hẳn là bị người của "Tự Lâm Hội" phát hiện! Sao bọn họ lại có thể phát hiện ra?"
An đứng yên ổn một chỗ, cũng không lập tức hành động, đại não rất nhanh vận chuyển.
"Quan trọng là... Có nên đi cứu Phất Đức cùng Y Y hay không, không đi, hai người bọn họ khẳng định chết chắc. Nếu đi, có khả năng mình cũng chết. Như vậy, có nên đi hay không?"
Trong lúc do dự, An liền sử dụng trí nhớ để liên tưởng.
Sử dụng trí nhớ để liên tương là một cách vận dụng trí nhớ, não bộ để dựa vào thông tin mình có để xử lý dữ liệu, từ đó đưa ra một phương án có khả năng thành công cao.
Nếu liên tưởng đúng, quá trình hành động sai có thể sửa, nhưng nếu như liên tương sai, thì cho dù thực hiện thành công cũng không tốt.
Trải qua hai đợt hô hấp, An lập tức quyết định sẽ thử nghiệm, nếu thử nghiệm thất bại, sẽ lập tức chạy đi xa, trước rời khỏi nơi này rồi tính tiếp.
Trong nội tâm An lặng lẽ nghĩ đến: "Tuyệt đối không thể lỗ mãng! Hơn nữa, ta cũng không biết đối phương làm sao phát hiện ra mình, theo lý mà nói, mấy ngày nay chúng ta đều cẩn thận từng li từng tí, không có bại lộ bất luận năng lực dị nhân. Toàn bộ hành trình đều không có lỗ thủng. Trước khi giải được câu đố này, không thể vong động."
Sau đó quay đầu nhìn [Hủ Thực Thú] Aly, nói: "Aly, nơi này nguy hiểm, ngươi trước tiên rời đi, về Uyên Thành chờ ta."
Aly là một nữ tử có khuôn mặt tú lệ, nàng gật gật đầu.
An lập tức biến mất nguyên chỗ, tiến vào trạng thái Ẩn Hình.
Aly biết rõ An đã rời đi, vì vậy liền chọn một phương hướng ngược lại ly khai.
Thời điểm Aly mới rời khỏi thành không xa, liền bị mấy tên dị nhân cấp ba cản lại.
Aly mặt lạnh xuống, làn da biến thành tông màu xanh, trên người xuất hiện vô số bướu thịt, như là phần lưng con cóc, thoạt nhìn dị thường khủng bộ, một khuôn mặt mỹ lệ như vậy, vậy mà trở nên đáng sợ dữ tợn.
Ngay sau đó, một đoạn khí màu vàng lấy nàng làm nội tâm bắt đầu khuếch tán ra xung quanh, nhưng nơi nào nó đi qua, cỏ cây liền héo rũ.
Mấy thành viên "Tự Lâm Hội" nhao nhao tản ra xa: "Là [Hủ Thực Thú], nhất định phải cẩn thận, đừng để dính bất kỳ đồ vật gì lên người, nếu không thì phiền toái lắm."
"Vậy làm sao bây giờ, không cách nào tới gần, chúng ta cũng không có thủ đoạn công kích ở xa!"
"Khó giải quyết thật."
Lúc này, đột nhiên có người đề nghị: "Nhặt đá lên ném nàng!"
Mọi người liếc nhìn nhau, ngầm hiểu!.
...
Tốc độ của An rất nhanh, thời điểm Á Sơn mới chạy ra khỏi thành không được bao xa, An liền đuổi theo.
"Bùm!"
Một ngọn gió nhẹ nhàng lướt qua người Á Sơn, xương giáp nơi cổ bỗng nhiên bể ra, xương vỡ vụn khắp nơi.
Thời điểm An lướt qua người Á Sơn, Á Sơn cũng không phát hiện gì.
Nếu không phải xương trên cổ vỡ một mảng lớn, cổ cũng bị mở ra một cái lỗ, hắn đều cho rằng vừa rồi chỉ là cơn gió nhẹ thổi qua.
Á Sơn mang theo hai người, một khắc cũng không dừng lại, toàn lực hướng phía xa Lâm Thành chạy tới, hắn vẫn còn nhớ rất rõ lời của Duy lão đại, đó chính là chạy càng xa càng tốt.
An không có hiện ra thân hình, hắn còn không ngừng di chuyển với tốc độ cao, hắn liếc nhìn song đao trong tay, trong lòng phát hiện có chỗ không đúng: "Xương giáp của hắn có chút cổ quái, bên ngoài bao phủ một tầng màu đỏ nhạt, ngăn chặn đao đầu tiên, mà đao thứ hai thì bị giáp xương nơi cổ cản lại, độ cứng xương giáp vượt quá tưởng tượng."
Không phải An tự phụ, tuy song đao của hắn không thể một kích bêu đầu [Cốt Ma], nhưng chém ra nửa cái cổ cũng là chuyện dễ dàng, đao đầu tiên phá xương cốt, đao thứ hai gây thêm sát thương, cơ bản chỉ cần một đòn là có thể làm Cốt Ma bị trọng thương.
Nhưng đối với gia hỏa chỉ biết chạy trước mặt này, chiêu này như thể không dùng được, chỉ có thể miễn cưỡng phá rách da.
Nếu Cốt Ma ở trong thiên hạ đều như vậy, thì danh sách Tốc Ma cũng không cần phải lăn lộn nữa.
Trong mắt An hiện lên vẻ không hiểu: "Thử lại thêm lần nữa!"
"Tê Liệt!"
Song đao lập tức phát ra một tiếng 'Ông', tốc độ chấn động cao lên.
An lóe lên, xuất hiện bên cạnh Á Sơn, lúc này hắn muốn công kích cánh tay Á Sơn, mục đích đem cánh tay Á Sơn chặt đứt, từ đó cứu một người.
"Bành!"
Hiệu quả đồng dạng vẫn như cũ, hai đao chồng lên, chỉ mới xin được cánh tay của Á Sơn, nhưng cũng trong nháy mắt, cánh tay Á Sơn liền được chữa trị hoàn tất.
"Không ổn!" An do dự!
Mặc cho tốc độ của hắn nhanh đến đâu, nếu như không phá được phòng ngự cũng vô dụng! Hơn nữa, đối phương muốn chạy đi đâu vậy? Dẫn ta ra xa rồi giết chết?
An chậm rãi nhíu mày.
Hắn giờ phút này, vừa có chút bối rối lại có chút không cam lòng! Nếu đối phương đứng lại đánh nhau thì tốt, đằng này cứ cắm mặt cắm cổ mà chạy.
Thời điểm Á Sơn chạy ra khỏi thành, Tô Hạo chậm rãi đi ra trong sân.
Vừa đi một bên vừa biến hình thành [Cốt Ma].
Xương giáp trắng nõn xuất hiện, giáp vai dày đặc, ngực giáp cùng thân giáp lóe lên bạch quang, sau lưng dỗi ra đôi cánh hơi mỏng.
"Tạch tạch tạch.."
Thanh âm xương cốt vang lên, đường cong của cánh sau lưng hoàn tất.
Tô Hạo đưa tay phải ra, một Cốt Đao từ từ xuất hiện, thoáng cái thành hình, hàn quang lập lòe.
Ngay sau đó hoa văn xuất hiện, tràn đầy xương giáp, cũng lan xuống trên đao.
Thời điểm Tô Hạo đi đến giữa sân, quá trình biến thân hoàn tất.
Tô Hạo hơi ngồi xổm lên, nhảy lên trên không trung trăm mét, sau đó dưới chân bạo tác nổ tung, đem toàn bộ người hắn như đạn pháo, hướng ngoài trời bay đi."
"Hưu !"
"Oành".
Lần này Tô Hạo cũng không toàn lực ẩn hình, mà thoải mái trực tiếp từ Lâm Thành bay ra ngoài, đuổi theo An.
Tốc độ An nhanh không?
Nhanh!
Ở trên mặt đất, thậm chí Tô Hạo cũng không nhất định sẽ đánh thắng đối phương.
Điểm nhanh của An không phải chỉ có di chuyển thẳng tắp, hắn có thể ở trong tốc độ nhanh đổi hướng mà không bị chậm lại.
Có câu 'Võ công thiên hạ, duy nhanh không phá!"
Thời điểm đạt đến trình độ nhất định, quả thực là vô địch, mấy năm trước [Tốc Ma] Phi Luân nếu không gặp phải thiên địch [Tuyết Ma] Sieg, thì chưa biết ai phải chết đâu.
Bất quá, tốc độ của An mặc dù rất nhanh, nhưng vẫn như cũ không thể so với chiến đấu cơ Tô Hạo được.
Trên mặt đất, tốc độ của hắn không thể so với An, bởi vì hắn quá tự do, tùy ý chuyển hướng , không ai có biện pháp cản chân hắn.
Nhưng ở cùng một đường thẳng, không có vật cản, thì Tô Hạo xin An cái tuổi.
Nói cách khác, An chạy không thoát, chỉ cần vẫn còn ở trong phạm vi Ra-Đa Tô Hạo, vô luận An chạy nhảy thế nào, đều chạy không thoát.
Phạm vi Ra-Đa của Tô Hạo hiện tại mạnh đến mức nào?
Sáu nghìn mét!
Vô luận An chạy về phương hướng nào, chỉ cần không lập tức biến mất trong phạm vi Ra-Đa Tô Hạo, đều có thể bị Tô Hạo đuổi theo.
Thời điểm Tô Hạo cất cánh, thì kết cục của An đã định trước.
Như vậy, Tô Hạo làm sao để tiêu diệt An với tốc độ di chuyển cực nhanh dưới mặt đất đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận