Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 219: Thiên Tài Chân Chính

Tô Hạo hiếm khi có lại cảm giác như thời La Triều Huy, giờ phút này toàn thân nhẹ nhõm, dường như tật cả áp lực cùng nguy hiểm trong lòng biến mất, không có bệnh tật, không có ai có thể mang lại nguy hiểm cho hắn.
Đã không có nguy hiểm, không có phiền não, hắn có thể rong rơi ở trong đống sách vở, tự do hưởng thụ thế giới của bản thân.
Loại cảm giác này, thật sự quá tuyệt vời!
Như là trả xong toàn bộ khoản vay trên người, không lo về vấn đề cơm áo gạo tiền...
Thuyết phát cụ thể: Hắn có thể dựa theo ý nghĩa của mình, sống một cuộc sống tự do!
Tô Hạo ngồi ở trên ghế trong quả cầu không gian, tay cầm một quyển sách, thời gian dần dần trôi qua.
Lâu rồi mới tiếp xúc lại ngành học, Tô Hạo có chút ăn không tiêu.
Không phải hắn không muốn xem, mà là lâu rồi mới đọc lại, rất nhiều tri thức cùng kỹ xảo tư duy tầng dưới, đã quên mất gần hết.
Vì vậy Tô Hạo dứt khoát đem những quyển sách mình từng đọc, đọc lại một lần, lẫn nửa tổng kết lại kiến thức.
'Toán Học', Tô Hạo bỏ ra hai tháng học lại, đem những tri thức quên mất, toàn bộ kéo về!
Học xong 'Toán Học', Tô Hạo phát hiện chỉ mới một môn học thôi, tri thức đã vô cùng khổng lồ, hai tháng nay, hắn chỉ học lại những thứ mình từng học, mà lượng tri thức 'Toán Học' hắn mới hoàn thành có được 1%.
Nếu vậy , muốn hoàn toàn sở hữu toàn bộ tri thức về 'Toán Học', cần phải mất bao lâu?
Mười năm, hai mươi năm?
Nhưng chuyện này chưa chắc đã có thể thành, chớ đừng nói chi đến mấy loại tri thức khổng lồ như 'Vật Lý', còn có 'Hóa Học' 'Sinh Học' 'Thiên Văn Học', 'Kỹ Thuật Thông Tin',.... nếu môn nào cũng tiêu hao hai mươi năm của hắn, thì thân thể ở kiếp này cho dù có mục nát, cũng chưa chắc đã học xong.
Tô Hạo không khỏi thở dài: "Nói cho cùng, vẫn là đầu óc không đủ dùng a! Nếu ta là thiên tài như Albert Einstein, học tập nghiên cứu những kiến thức này, tất nhiên là làm chơi ăn thật, có thể tiết kiệm vô số thời gian, đáng tiếc ta chỉ là một người bình thường không có gì nổi bật..."
Đột nhiên như nghĩ đến cài gì, ánh mắt Tô Hạo sáng lên: "Đợi một chút! Thiên tài?"
Thiên tài là gì?
Tô Hạo cho rằng là thiên phú cũng nỗ lực.
Có người từng nói 'Thiên tài chính là chín mươi chín phần trăm nỗ lực cùng một phần trăm linh cảm' hắn tin mình không thiếu nỗ lực, thứ thiếu chính là một phần trăm linh cảm kia, cũng chính là thiên phú trong truyền thuyết.
Loại đồ vật thiên phú này, Tô Hạo trời sinh không có, nhưng hắn có thể tạo a!
Đến cả chủng tộc siêu phàm còn bị hắn tạo ra, chế tạo đại não mình trở nên thông minh là khó sao?
"Không khó đâu? rất dễ?"
Nghĩ tới đây, Tô Hạo liền không nhịn được cười ra tiếng: "Ta không thể so sánh với người khác vừa ra đời chính là thiên tài siêu cấp nghìn năm, nhưng ta có thể tham khảo người khác thiên tài thế nào, sau đó học tập theo.
Từng có một câu nói, 'Chỉ cần tư tưởng không cổ hủ, thì biện pháp có rất nhiều' hướng thiên tài học theo, chỉ cần học xong bí mật của thiên tài, thì ta chính là thiên tài rồi."
"Gien thiên tài? Thiết kế cho mình một bộ mã gien thiên tài, vậy chẳng phải lúc đó bản thân cũng là thiên tài?"
Càng nghĩ càng thông suốt, vì để có thể vui sướng học tập 'Toán Học', ý định của Tô Hạo trước nâng cấp phần cứng cho mình một phen.
Sau đó Tô Họa nghĩ tới gien Chu Hoạch tiến hóa tự nhiên, gien của [Tiên Tri Nhân].
Căn cứ vào lời nói của Cai Lý, [Tiên Tri Nhân] có bốn năng lực, theo thứ tự là 'Thu Hoạch' 'Phân Tích' 'Ghi Chép' 'Mô Phỏng', mà để muốn hoàn thành mấy trình tự này, tất nhiên phải cần đại não vô cùng mạnh mẽ, đây quả thực phù hợp với thiên tài, nếu như Tô Hạo có thể đạt được loại năng lực này, phối hợp quả cầu không gian cùng tiểu Sáng, tất nhiên có thể phát huy ra hiệu quá khó tin.
Thậm chí, Tiểu Sáng cũng có thể bởi vậy mà nghênh đón thêm một lần nâng cấp.
Vì vậy Tô Hạo quyết định: "Trước nâng cấp đại não của mình, tiến hóa thành [Tiên Tri Nhân]!"
Đây là lần đầu tiên Tô Hạo tự lấy mình ra là đối tượng cho 'Dịch thể sửa chữa gien', hắn trên thực tế có chút do dự, vạn nhất đem đầu mình làm hỏng, chẳng phải là muốn tiếp tục lang thang ở trong vũ trụ này rồi hả?
"Không được , không thể qua loa, trước phải lấy người khác thử xem!"
...
Hai tháng sau, Tô Hạo thí nghiệm thành công, thành công tạo ra hai [Tiên Tri Nhân], hơn nữa hai người này trước và sau khi tiến hóa có trí lực vô cùng khác nhau, nguyên bản lúc đầu trí lực bình thường, nhưng sau khi được Tô Hạo sửa chữa, biểu hiện ra năng lực học tập rất mạnh, khác một trời một vực so với trước đây. Chớ đừng nói chi còn có hai loại năng lực đặc thù 'Thu Hoạch' 'Phân Tích' còn chưa được kích hoạt.
Xác nhận không có sai số, Tô Hạo quyết định động thủ với chính mình.
Tô Hạo không biết là, có một số việc, chỉ có 0 lần hoặc vô số lần, từ sau khi hắn bắt đầu động thủ với chính mình, liền hoàn toàn không dừng lại được.
Đương nhiên, trước khi động thủ với chính mình, Tô Hạo còn phải đem gien [Tiên Tri Nhân] của hai người kia cắt bỏ.
Bọn họ là tội phạm, Tô Hạo không thể để bọn họ trở nên thông minh.
Vì vậy, hai phạm nhân người Chu Hoạch, ở trong phòng thí nghiệm của Tô Hạo, nghênh đón thời khắc nhân sinh ngắn ngủi, rồi biến trở lại bình thường.
Sau đó bọn hắn, giống như quên mất rất nhiều sự tình, chỉ mơ hồ có một ấn tượng, là bản thân từng ngầu lòi thế nào!
Mà đối với chuyện bọn họ bị thoái hóa trí nhớ, là chủ ý của Tô Hạo!
Nghiên cứu một phen, đây không phải một kỹ năng lợi hại sao?
Lại trải qua một đoạn thời gian, sau khi Tô Hạo chuẩn bị đầy đủ kỹ càng, liền tiêm vào người mình dịch thể sửa chữa gien.
"Phàm nhân có thể lột xác thành thiên tài hay không, phải xem hành động lần này."
Tô Hạo chậm rãi lâm vào trạng thái ngủ say.
Không biết qua bao lâu, Tô Hạo tỉnh lại lần nữa, chỉ cảm thấy đại não đần độn, mơ mơ màng màng, dường như bên trong có vô số dây thần kinh đang chạy.
Tô Hạo dần dần phục hồi lại tinh thần, phản ứng đầu tiên là "Thất bại rồi sao?"
Lại trôi qua một lát sau, tư duy càng ngày càng rõ ràng, Tô Hạo lập tức phát hiện điểm không giống: "Không, không phải thất bại, là thành công!"
Đầu bất quá vẫn còn choáng một tí, nếu muốn triệt để kích hoạt năng lực của [Tiên Tri Nhân], cũng không nhanh chóng như ở trong tưởng tượng, đại khái còn cần vài ngày, từng bước thích ứng.
"Ta đây cũng là thiên tài rồi sao? Ha ha ha!"
Tô Hạo yên lòng, vui sướng sờ sờ đầu mình, quả nhiên vô cùng ưu tú đấy!
Nguyên nhân làm cho hắn phản ứng như thế, cũng không bởi vì chuyện hắn trở thành thiên tài, mà đối với tương lai vô luận ở thế giới nào, hắn cũng đều có thể khiến mình trở thành thiên tài chân chính.
Còn có thể đem loại thiên tài này, truyền đến đời sau, chuyện này mới kinh khủng nhất.
"Nếu ta là một tên đực ngựa, liền có thể sáng tạo ra một chủng tộc thiên tài rồi!"
Tính đến trước mắt, Tô Hạo xác nhận bản thân đang đi đúng hướng.
Hắn từng bước từ một kẻ yếu đuối chậm rãi nắm giữ tri thức cường đại, mà những tri thức này không có điểm cuối, theo tri thức hắn nắm giữ càng nhiều, thì hắn sẽ trở nên càng mạnh.
Sau khi đạt tới trình độ nhất định, hắn sẽ có tư cách thăm dò vũ trụ.
Hiện tại gien vừa mới sửa chữa xong, còn cần thích ứng một đoạn thời gian, Tô Hạo quyết định hảo hảo nghỉ ngơi, cho đại não cùng thân thể mình một kì nghỉ.
Tô Hạo đi tới trong sân, ngưng tụ ra một cái nệm nhỏ, buông lỏng thể xác và tinh thần, ngồi xếp bằng nhập định.
Đây là thói quen của Ngô Hướng Vũ, một mực thành thói quen đến hiện tại, thường cách một đoạn thời gian, hắn đều ngồi nhập định, tăng cường lực lượng ý thức.
Dù đã bắt đầu từ rất lâu, ý thức lực lượng cũng không tăng lên.
Sau khi nhập định chất dứt, đại não thanh tỉnh, hắn liền bắt đầu xem kỹ nội tâm của mình, tổng kết lại, tìm tòi lại những điều còn thiếu.
Mà chuyện này, chính là tu hành tâm linh của Tô Hạo.
Tuy rằng hiệu quả vô cùng nhỏ bé, nhưng Tô Hạo lại vô cùng coi trọng loại tu hành này.
Bởi vì hắn hiểu rõ, chỉ có không ngừng tổng kết lại, mới không ngừng tiến bộ phát triển. Chỉ có không ngừng xem kỹ nội tâm của mình, mới không đi nhầm hướng.
Đường ở tương lai còn rất dài, nếu ngay từ đầu đã đi nhầm, như vậy về sau muốn thay đổi lại rất khó khăn.
Tô Hạo loại bỏ tạp niệm trong lòng, chăm chú thư giãn.
Hồi lâu sau, Tô Hạo mở to mắt, vẻ mặt nghi hoặc: "Hả?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận