Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 582: Thủ Đoạn Thần Tiên (2)

Á Sơn thấy biểu cảm của ba người như vậy, nhếch miệng cười nói: "Đi đi! Ba ngày sau ta sẽ chính thức dạy một môn học mới cho các ngươi, gọi là hoá học, vừa vặn dụng cụ thí nghiệm ta cũng chuẩn bị xong rồi."
Tô Hạo tán dương: "Nhìn không ra tiến độ học tập của ba người các ngươi cũng không tệ lắm! Cũng sắp học sang hoá học rồi!"
Phong Thành, Phong Ngọc Nhi cùng Vân Thành Bình nhất thời đỏ mặt tới tận mang tai, vô cùng lúng túng.
Mặc kệ bên ngoài thế nào, trong nội tâm ba người có chút kiêu ngạo tự xưng mình là thiên tài, nhưng sau hai năm cùng theo Á Sơn học tập, lòng tự tin của bọn họ đã bị đả kích tán loạn. Hôm nay được Tô Hạo khen ngợi, cũng không cảm thấy cao hứng, mà là xấu hổ không thôi.
Ba người bọn họ khắc sâu nhận thức, so sánh với Tô Hạo, bọn hắn tựa như những đứa trẻ mới được sinh ra, không biết gì cả, ngây thơ ngu ngốc!
Không, không cần so sánh với Tô Hạo, cùng Á Sơn so sánh, bọn hắn cũng có cảm giác này.
Đối phương tuỳ tiện lấy một kiến thức, ném ra cho bọn họ học, bọn họ cũng phải tốn rất nhiều thời gian mới hiểu được.
Tô Hạo chủ động hỏi: "Nguyệt Ảnh sư đệ, 'Quy luật chuyển biến Linh Lực' ngươi tổng kết tới đâu rồi?"
Nói đến chuyện này, trên mặt Á Sơn hiện lên nét hưng phấn nói: "Phong Uý lão đại, tháng trước ta đã triệt để hoàn thiện thu thập số liệu, hiện tại đang đối chiếu số liệu rồi phân tích, cũng tìm được ba công thức tính toán cơ bản, hiện đang tiến hành tối ưu hoá, lại qua một khoảng thời gian nữa, liền có thể đi vào công tác xây dựng hệ thống chuyển đổi Linh Lực, nhiều nhất một năm nữa, chúng ta liền có thế thử nghiệm, chỉnh sửa một chút liền hoàn thiện!"
Tô Hạo nói: "Tiến độ không tệ lắm! Trong khoảng thời gian này có khá nhiều hạng mục, cần ngươi tốn nhiều thời gian."
Á Sơn lườm ba người học sinh của mình, cười ha hả nói: "Cũng được, rất nhiều chuyện đơn giản không cần ta xử lý, ba tên gia hoả này học được hai năm, đối với một số chuyện cơ bản đã hiểu đôi chút, có thể làm chút việc vặt."
Ba người Phong Thành không hiểu Tô Hạo cùng Á Sơn đang nói gì, tuy mỗi chữ bọn họ đều hiểu, nhưng ghép lại cả câu thì như 'Thiên Thư'. Lúc này nghe Á Sơn khen ba người bọn họ 'có thể làm chút việc vặt' lập tức cảm thấy được sủng ái mà lo sợ.
Tô Hạo khó có dịp gặp mặt, mở miệng khen ngợi nói: "Tiếp tục cố gắng! Lực lượng mạnh nhất, đều ẩn chứa bên trong tri thức, mạnh hơn cả Linh Lực. Linh Khí cùng Linh Lực mà các ngươi mơ ước, chỉ cần đạt tới cảnh giới tri thức nhất định, thì mấy thứ như Linh Khí Linh Lực đều dễ dàng kiếm được, mà cảnh giới Hợp Thể, cũng chỉ là chuyện nhỏ."
Ba người Phong Thành thầm nghĩ: "Tuy rằng không biết Phong Uý sư huynh đang nói gì, nhưng mà cảm giác rất lợi hại nha! Không hổ là Phong Uý sư huynh!"
Tô Hạo quay đầu nhìn Á Sơn nói: "Phương pháp khống chế trận pháp trong nhà kính, ta sẽ gửi cho ngươi, trước cứ như vậy đi."
Nói xong, thân ảnh Tô Hạo ở trước mặt ba người dần dần biến mất.
Ba người cảm thán: "Đây mới là thủ đoạn thần tiên, mấy thư như phi hành, bất quá cũng chỉ bình thường."
Mà Á Sơn nhìn chỗ Tô Hạo biến mất, đột nhiên nở nụ cười hắc hắc, trong lòng hưng phấn hét to: "Nhanh nhanh! 'Phương pháp tu hành Tinh Thần' của ta sắp nhập môn, ta có dự cảm, tối đa nhiều nhất một năm nữa, xúc tu tinh thần có thể tạo thành mô-đun không gian! Đến lúc đó, ta có thể như Duy lão đại, qua lại tự nhiên, như vậy mới soái a!"
Phong Thành nhìn Á Sơn ngẩn người, tò mò hỏi: "Nguyệt Ảnh lão sư, ngài biết thuật pháp đột nhiên biến mất của Phong Uý sư huynh không?"
Câu hỏi của Phong Thành, cũng đem Phong Ngọc Nhi cùng Vân Thanh Bình đang ngẩn người tập trung lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào Á Sơn, chờ mong Á Sơn trả lời.
Nếu Á Sơn cũng biết, có phải là, ba người bọn họ cũng có cơ hội học được thuật pháp biến mất, qua lại tự nhiên này không?
Á Sơn nhảy dựng lên vỗ vào ót của Phong Thành nói: "Đây là vấn đề riêng tư, các ngươi có thể hỏi sao?
Phong Thành bụm lấy cái ót, cười cười lúng túng nói: "Chỉ là hiếu kỳ, hiếu kỳ, hắc hắc!
Á Sơn thấy vẻ mặt ba người tò mò không thôi, khoát tay rồi nói: "Tuy nhiên, nếu như các ngươi muốn biết, cũng không phải không được, chỉ cần...."
"Cần gì?"
"Ba tháng, ba người các ngươi thay nhau giặt quần áo, nấu cơm , quét dọn cho ta cùng Phong Uý lão đại trong ba tháng, ta sẽ nói cho các ngươi biết!"
Phong Thành, Phong Ngọc Nhi, Vân Thanh Bình: "...."
Nghe xong lời nói Nguyệt Ảnh, những việc vặt này, không phải để cho ba người bọn họ làm sao?
Ài, không nghĩ tới, tu tiên thì phải tu tiên chứ, cuối cùng vẫn luân lạc tới mức đi giặt quần áo, nấu cơm, rửa chén, quét dọn cho người ta.
Đây không phải là mấy chuyện mà nha hoàn người hầu hay làm sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận