Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 893: Không Còn Là Phàm Nhân (2)

Đẳng cấp ở Trợ Thủ Vạn Năng phân biệt là 'Hỏi gì cũng biết' 'Tay mơ' 'Tiểu chuyên gia' 'Đồ Thư Quán' 'Máy Tính Nhân' 'Nghiên Cứu Viên' 'Học Giả' 'Người Thăm Dò'.
Đây là đẳng cấp mà Tô Hạo thiết lập để kích thích Phong Thành học tập, Phong Thành vẫn nương theo đẳng cấp này mà cố gắng.
Để cho Phong Thành không ngờ tới chính là, Trợ Thủ đánh giá Á Sơn, đạt đã tới trình độ 'Nghiên Cứu Viên', như vậy xem ra, chênh lệch giữa hắn và Á Sơn, lớn có chút không hợp thói thường.
Phong Thành lập tức lớn tiếng nói: "Không được! Lòng tự trọng của ta đã nhận phải tổn thương, từ ngày mai trở đi, nhiệm vụ học tập tăng thêm gấp đôi, không đi Nhạc Tiêu Cung nữa."
Tô Hạo cũng hặc hặc cười nói: "Phong Thành, có cần ta cho ngươi một châm , giúp ngươi đem năng lực tạm thời phong ấn lại, lúc nào đạt tới trình độ 'Nghiên cứu viên', liền bỏ niêm phong?"
Phong Thành lập tức suy sụp: "Không cần đâu! Cố gắng là một chuyện, làm được hay không là chuyện khác."
Phi Viên nghe ba người Tô Hạo nói chuyện, vẻ mặt mông bước.
Ăn uống no say, Tô Hạo quay đầu nhìn Phi Viên nói: "Phi Viên, ngươi lần này giúp ta một đại ân, có gì muốn, cứ nói ra, chỉ cần ta làm được, tất nhiên sẽ giúp ngươi thực hiện."
Á Sơn cùng Phong Thành ngây lập tức yên tĩnh, đồng loạt quay đầu nhìn về phía Phi Viên, không nghĩ tới tiểu tử này lại được Duy lão đại coi trọng như vậy, cho hắn một nguyện vọng, vậy cũng không được rồi, không biết tiểu tử này có nắm chắc cơ hội này không.
Nói muốn sống nghìn năm, Duy lão đại chắc chắn sẽ cho hắn kéo dài tuổi thọ!
Chuyện này chính là thứ biết bao nhiêu người mơ ước mà không được.
Ngược lại Phi Viên không ý thức được cơ hội này khó có thế nào, bị Á Sơn cùng Phong Thành nhìn chằm chằm khiến toàn thân không được tự nhiên, trên mặt nở nụ cười lúng túng, lộ ra bộ dạng xấu hổ.
Á Sơn cùng Phong Thành trong lòng điên cuồng hét lên: "Nói mau đi ! Ta muốn Trường Sinh! Trường Sinh!"
Để cho bọn họ không ngờ tới, Phi Viên lại lắc đầu:" Ta cũng không muốn gì cả, hơn nữa nửa năm nay theo học Cổ Duy tiên sinh, ta đã học được rất nhiều thứ. Đương nhiên, nếu như có thể được thường xuyên tới nơi này đọc sách, vậy thì càng tốt hơn. Thư tịch ở nơi đây, vượt quá tưởng tượng của ta."
Á Sơn cùng Phong Thành mở to hai mắt mà nhìn, thầm than: "Tiểu tử này thật lợi hại, biết lấy lui làm tiến! Không hổ là người được Duy lão đại thưởng thức."
Tô Hạo cười cười nói: "Đều là chút chuyện nhỏ , chỉ cần ngươi muốn, tuỳ thời tới lui."
Sau đó đưa một quả định vị thạch cho Phi Viên nói: "Đây chính là tảng đá tuỳ thân, nếu gặp được nguy hiểm không cách nào xử lý, có thể đưa vào bên trong một chút Nguyên Lực, nói không chừng có thể cứu ngươi một mạng."
Phi Viên cũng không khách khí, đưa tay nhận lấy, sau đó nói cảm ơn đạt trong tay tò mò quan sát.
Đồ vật này có thể cứu mạng? So với tảng đá bình thường thì chẳng có gì khác biệt, nhìn không ra điểm nó cứu mạng.
Bất quá Phi Viên cũng không có chút ý tứ khinh thường, phải biết rằng người đưa hắn tảng đá này, là người cướp đoạt quyền hành của Thần.
Sau khi Phi Viên rời đi, Tô Hạo cùng Á Sơn, Phong Thành bay lên vũ trụ.
Nhìn viên Tinh Cầu xinh đẹp dưới chân, cùng với vũ trụ hắc ám bên ngoài.
Làm cho người ta không khỏi toát ra nỗi sợ hãi, thán Vũ Trụ rộng lớn, nhân loại chỉ là thứ nhỏ bé.
Tô Hạo trực tiếp hướng Á Sơn Phong Thành truyền âm nói: "Á Sơn, Phong Thành! Hôm nay chúng ta đã phá giải được bí mật về 'Nguyên', mục tiêu ở thế giới này đã đạt thành.
Như vậy nếu không có gì ngoài ý muốn, tối đa 500 năm nữa, chúng ta sẽ mang theo tiểu thế giới rời khỏi viên Tinh Cầu này, hướng Vũ Trụ mênh mông thăm dò, phải đi thật xa, đến chết mới thôi."
Á Sơn cùng Phong Thành tinh thần phấn chấn, cảm giác quanh người Tô Hạo có một loại khí tức khó hiểu toả ra, đập vào thân bọn họ, khiến bọn họ cảm thấy kỳ lạ.
Kỳ lạ chỗ nào. Bởi vì tại giờ phút này, Á Sơn cùng Phong Thành cảm giác linh hồn của mình, dưới khí thế của Duy lão đại, đã thăng hoa.
Hai người bọn họ từ lúc này đều hiểu ra: "Ta, từ sau khoảnh khắc này, không còn là phàm nhân!"
Đây là khí phách bực nào!
Đây chính là khí phách muốn thống trị vũ trụ của Duy lão đại, làm cho người ta cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Ánh mắt bọn hắn nhìn về phía Tô Hạo bốc cháy, tràn đầy vẻ cuồng nhiệt.
Một lát sau, Tô Hạo lại nói: "Trong mấy trăm năm tiếp theo, chuyện của chúng ta rất đơn giản.
Chính là đạt được lực lượng cường đại, cường đại đến nỗi có thể chống lại sự trùng kích của Hành Tinh, cũng đưa ra tổng kết về phương pháp chuyển hoá vật chất thành 'Nguyên', bảo đảm dưới bất kỳ tình huống gì, chúng ta đều có đủ tiếp tế."
Tô Hạo nhìn về phía sâu trong vũ trụ, chỉ là không biết, sau khi bước vào vũ trụ, bọn hắn sẽ gặp phải cảnh tượng gì.
Có lẽ là cô độc đi!
Thời gian năm nghìn năm, cho dù lấy vận tốc ánh sáng, ở trong vũ trụ khổng lồ, cũng chưa chắc đã đi ra ngoài được một Hệ.
Nhưng mà Tô Hạo muốn thử một lần, ít nhất, phải bước ra được bước đầu tiên!
Hết thảy, chỉ có bắt đầu, như vậy mới có kết quả đối ứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận