Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 421: Muội Muội Ta Ưa Thích Nuôi Thỏ (1)

Phong Linh Tiên Tử đợi trái đợi phải, không thấy sư tôn của mình xuất quan, nhưng sự tình thiên phú của Phong Úy, vẫn là đại sự trọng đại, vì vậy liền đánh bạo tiến lên gõ cửa, nhưng liền thấy trong khe cửa có một tờ giấy, Phong Linh Tiền Tử cầm lên nhìn xem, bất đắc dĩ nói: "Sư tôn lại chạy ra ngoài tìm cái gì mà Lục Sí Tật Phong Giảo rồi, không biết lúc nào mới quay về! Chưởng môn cũng không có ở đây, trong môn hiện tại cũng chỉ có mấy vị sư bá..."
Nàng ở tại chỗ giậm chân, sau đó xoay người ly khai, trong miệng còn tức giận mắng: "Thời khắc mấu chốt thì tìm không thấy người, lúc không có chuyện gì thì cứ xuất hiện trước mặt ta! Cái rắm cũng không có! Phong Úy vẫn còn phải do ta dạy!"
Tu tiên giả ở trong tông môn kỳ thật cũng không nhiều lắm, phần lớn đều ra ngoài rồi, hoặc đi tìm đồ vật cần thiết, hoặc nhận được nhiệm vụ tông môn, ra ngoài trấn giữ một phương.
Người ở lại tiên môn, bình thường có ba loại, một là mấy vị trưởng bối sư bá có nhiệm vụ thủ hộ tông môn, hai là loại người tu vi chưa lâm vào bình cảnh, có thể tiếp tục tích lũy Linh Lực, ba là tui vi chưa đủ, không cho phép đệ tử ra ngoài. Đương nhiên, cũng có người bế quan đột phá, bất quá đây chỉ là số ít.
Truyền thuyết nói tu tiên giả ưa thích khổ tu một chỗ quanh năm suốt tháng, nhưng sự thật không phải như thế, khổ tu là vì tu luyện còn có hiệu quả, thời điểm không còn tiến bộ nữa, tu tiên giả phần lớn ưa thích ra ngoài tìm kiếm cơ duyên đột phá.
"Cái gì mà cái rắm cũng không có? Tiểu Phong Linh?"
Sau lưng Phong Linh Tiên Tử truyền tới một thanh âm ôn nhuận, Phong Linh Tiên Tử không khỏi đại hỉ, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nam tử mặc trường bào màu lam nhạt cười tủm tỉm bay về phía bên này.
Phong Linh Tiên Tử kinh hỉ nói: "Sư tôn, người đã trở về! Mỗi lần người xuất hiện đều không có tiếng động nào cả! Thế nào, tìm được Lục Sí Tật Phong Giảo chưa?"
Nam tử áo lam lắc lắc đầu nói: "Còn không có, bất quá có tin tức, nghe nói ở Thanh Ngọc U Châu có người tìm thấy tung tích của nó, ta lần này về chuẩn bị một phen, mấy ngày nữa lại xuất phát..."
Phong Linh Tiên Tử kinh ngạc nói: "A? Sư tôn uốn đi Thanh Ngọc U Châu? Bên kia là địa bàn của ma tu đấy.... hơn nữa còn đi vội?"
Nam tử áo lam gật đầu.
Phong Linh Tiên Tử nói: "Vậy ta làm sao bây giờ?"
Nam tử áo lam cảm thấy kỳ quái hỏi: "Cái gì mà làm sao?"
Phong Linh Tiên Tử cười cười thần bí: "Sư tôn, nói cho ngươi một tin tức tuyệt đối ngươi không tưởng tượng nổi, tuyệt đối có thể làm cho ngươi chấn động."
Nam tử áo lam tỏ ra hứng thú, nhàn nhạt cười nói: "Tiểu Phong Linh, nói nghe thử xem."
Một lát sau, trên khuôn mặt vốn bình thản của nam tử áo lam, khó trách khỏi biểu lộ kinh ngạc, không tự chủ hỏi lại lần nữa: "Là thật? Có phải trước kia đã từng học qua rồi không?"
Phong Linh Tiên Tử lắc đầu nói: "Không biết, trước kia hắn học võ thế tục, ta không cảm giác được Linh Lực chấn động trên người của hắn, hơn nữa, ngày đó hắn chỉ cần nhìn một lần liền học thuộc Vân Trung Nguyệt Tâm Pháp đấy, so với bản gốc không khác 1 chữ.
Còn nữa, tuy rằng hắn không biểu hiện ra ngoài, nhưng mà ta có thể cảm giác được, hắn là loại người có nội tâm cao ngạo, căn bản không thèm nói đối, mà loại cảm giác cao ngạo này, ta chỉ mới từ trên người của Phong Kỳ sư tổ cảm thụ qua..."
Nam tử áo lam trầm ngâm một lát, nói: "Nếu là như thế, cũng không cần cố ý làm mấy thứ gì khác, nên dạy gì thì dạy, có thể ưu đãi, nhưng phải bảo trì đúng mực! Tiểu Phong Linh, nhớ kỹ, chúng ta dù sao cũng là đại tiên, sóng to gió lớn gì chưa từng thấy qua, thời kỳ nào cũng có tuyệt thế thiên tài xuất hiện? Đừng ở trước mặt hắn đánh mất ngạo khí của Vân Trung Vong Nguyệt Cốc chung ta. Thiên tài mặc dù đáng quý, nhưng mà phải đợi hắn lớn lên, mới có tư cách gặp ta, mới có tư cách gặp Chương Môn, ngươi hiểu chưa?"
Phong Linh Tiên Tử sững sờ nói: "Đã rõ, sư tôn!"
Nam tử áo lam suy nghĩ một chút, lại nói: "Tiểu Phong Linh, đồ đệ của ngươi ngươi cứ dạy, tuy nhiên, đối với loại thiên tài này, phương thức dạy học bình thường nhất định không phù hợp với hắn. Ngươi đổi cách dạy, ngoài trừ dạy hắn phương pháp tu hành, còn phải cho hắn biết mục đích của tu hành!"
Phong Linh Tiên Tử ngây ngốc trả lời: "Ân?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận