Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 235: Lĩnh Vực Hỏa Long Sấm Sét

"Á Sơn lão đại! Duy lão đại thực có thể nghe thấy ngươi gọi sao? Duy lão đại sẽ tới cứu chúng ta sao?"
Lúc này trên người Mông Xuyên toàn là máu, bộ lông mềm mại của [Minh Tử] tràn đầy vết đao, máu tươi nhuộm đỏ toàn thân, vẫn còn chỗ tí tách chảy xuống.
Mông Xuyên đã đến cực hạn, chiến đấu cường độ cao, làm huyết khí của hắn hao hết nhanh chóng.
Huyết khí của hắn cũng không bằng với Á Sơn, một vĩ võ giả tông sư, lúc này cũng còn rất ít, đến cả kích hoạt phù văn 'Khép Lại' để cầm máu cũng không nỡ dùng.
Á Sơn bay ở một bên nhìn thấy bộ dạng đáng thương của Mông Xuyên, tiện tay ném một cái 'Khép Lại' trên người hắn, giúp hắn cầm máu, sau đó nói: "Ngươi vội cái gì? Duy lão đại có thể nghe thấy hay không rồi sẽ biết? Chờ đi! Ngươi không chết được đâu!"
Á Sơn thoạt nhìn vẫn như cũ, không có gì khác nhau, áo giáp vẫn sáng bóng, chuyện này nhờ vào sự giúp đỡ cường đại của Mệnh Tử, hắn nhận rất nhiều tổn thương, nhưng đều có thể khôi phục như lúc ban đầu, chỉ là hơi phí huyết khí.
Bất quá sau khi Á Sơn tiến giai lên tông sư, số lượng huyết khí biến chất, dùng nhiều cũng không lo sợ hết.
Á Sơn cúi đầu nhìn A Thập treo dưới thân: "A Thập, còn kiên trì được không?"
A Thập đung đưa trong cơn gió, sắc mặt có chút tái nhợt, hắn gật đầu nói: "Được!"
Lúc này Mông Xuyên lại nói: "Á Sơn lão đại, bọn hắn lại đuổi theo tới!"
Á Sơn quay đầu nhìn nhìn, Kim Cương giáp trong tay liền nảy sinh biến hóa, Á Sơn nghiêng người, cầm 'Súng' trong tay, chế tạo ra một viên đạn tiêu chuẩn, nhét vào nòng súng, nhắm vào mấy người đuổi theo sau lưng.
Đoàn người đuổi theo có [Minh Tử] của [Dạ Hành Nhân], [Toàn Tử] của [Nghĩ Thái Nhân], [Hư Tử] Mạt Mạt của [Khinh Doanh Nhân].
Về phần dị nhân cấp sáu, lúc trước khi chiến đấu, đều bị Á Sơn tìm cơ hội tập sát. Còn dư lại đều là dị nhân cấp bảy khó dây dưa.
Mấy người sau lưng đuổi theo nhìn thấy Á Sơn cầm súng ra, liền lập tức tản ra, [Hư Tử] cùng [Toàn Tử] lập tức tán đi thân thể mình, biến mất không thấy nữa.
Á Sơn nhắm vào tên [Minh Tử], trực tiếp nổ súng.
"Oành".
Một tiếng vang thật lớn vang lên, sau đó chả có gì phát sinh cả.
Á Sơn cười cười một tiếng: "Hôm nay cảm giác không được tốt, bắn lệch! Trước tiên chạy thoát khỏi bọn chúng đã."
Kim Cương Giáp của hắn lập tức biến hóa, duỗi ra một cánh tay Kim Cương, đem Mông Xuyên bên cạnh bao lấy, sau đó dưới chân bộc phát tốc độ. Đem mấy tên dị nhân đối địch ném ở sau lưng.
Đám người Á Sơn cũng từng dùng phù văn 'Tia Chớp cấp 2' tập sát đối phương, nhưng mỗi lần bọn họ chỉ có thể kích phát một đạo thiên điện, đồng thời tê liệt ba người, còn chưa kịp bổ sung thêm, những người khác liền nhào lên công kích.
Dù cho Á Sơn có Kim Cương Giáp, cũng không ngăn được móng vuốt sắc bén của [Minh Tử], không dám ngạnh kháng.
Sau đó vẻn vẹn mấy giây, mấy người bị sét đánh liền khôi phục hành động.
Mấu chốt nhất là, thông qua quá trình chiến đấu, đối phương đã đem cách chiến đấu của bọn họ thăm dò, nên không dễ dàng cho Á Sơn cơ hội tập kích chí mạng, trở nên thập phần khó chơi.
Đều muốn đem mấy tên dị nhân cấp bảy đằng sau đánh chết, không phải chuyện dễ dàng.
Vì vậy Á Sơn vượt qua giai đoạn chiến đấu kịch liệt, đem dị nhân cấp sáu giết trước, sau đó mang theo dị nhân địch bay lên trời, tìm cơ hội.
Không chỉ ở trên cao có địch nhân, mà dưới mặt đất cũng có đấy.
Bọn hắn nhìn lên bầu trời, đang mong chừng ba gia hỏa kia không kiên trì nổi, từ trên cao rơi xuống.
"Ta biết ngay mà! Bọn [Minh Tử], [Hư Tử], [Toàn Tử] ở trên đó làm gì không biết? Lâu như vậy rồi còn chưa đem người bắt xuống!"
"Không sai, sớm biết bọn họ phế như vậy, còn lâu ta mới đồng ý liên hợp với bọn họ!"
"Để chúng ta chờ cũng không phải biện pháp hay!"
"Quả thật phế vật, nếu đối phương cứ như vậy bay mất, chúng ta chuyến này về tay không rồi, về sau Tự Lâm Hội có kinh nghiệm, chúng ta không có cơ hội tốt vậy đâu!"
"Yên tâm đi! Năng lượng bọn hắn cũng gần hết rồi, kiên trì không được bao lâu! Chúng ta chỉ cần nhìn chằm chằm vào là được!"
"Nói nhảm, những lời này không phải mấy tiếng trước ngươi đã nói rồi sao! Bây giờ còn nói lại làm gì?"
"Vậy ngươi có biện pháp bay lên không!"
"Chư vị, nghe ta nói một lời! Đối phương vừa bắt đầu liền chạy, nhắm thẳng hướng Đông chạy tới, như là cố ý dẫn dụ chúng ta theo, để cho chúng ta đuổi kịp. Ta sợ trong này có ý!"
"Ha ha ha!"
Nghe xong lời này, tất cả dị nhân đều thoải mái cười ha hả.
"Có ý? ha ha ha!"
"Chúng ta nhiều người như vậy, có ý thì làm gì được chứ?"
"Đây đúng là chuyện buồn cười nhất của năm nay!"
Mà người nói ra câu có biến, cũng không nói gì thêm nữa.
...
Một lát sau, Mông Xuyên đột nhiên chỉ vào phía xa, nói: "Á Sơn lão đại , ngươi mau nhìn đó là gì?"
Chỉ thấy bầu trời đằng xa có một điểm đen nhỏ, không nhìn kỹ còn không nhận ra.
Á Sơn thốt ra: "Duy lão đại".
Mông Xuyên cùng A Thập không nhịn được nói: "Duy lão đại!"
Ngay sau đó hai mắt Mông Xuyên sáng lên, nhịn không được lớn tiếng nói: "Duy lão đại, cuối cùng cũng đến rồi. Chúng ta sẽ không bị đám người phía sau xé thành mảnh nhỏ rồi!"
Á Sơn quát: "Mông Xuyên, hô to gọi nhỏ làm gì, dưới mặt đất còn đống người vây xem đấy! Chú ý hình tượng!"
Tốc độ phi hành của hai bên rất nhanh, trong giây lát thân ảnh Tô Hạo xuất hiện trước mặt, lời gì cũng không nói, ba người Á Sơn vội vàng chạy qua sau lưng.
Tô Hạo đưa tay vẽ một cái, cơn gió khổng lồ khiến cho ba người Á Sơn lung lay thân hình!
Ba người đồng loạt nhìn sang.
Chỉ thấy trên bầu trời không biết từ lúc nào xuất hiện vô số cát thủy tinh, đem tầm mắt của tất cả mọi người bao phủ, nhìn không thấy điểm cuối.
Á Sơn lập tức nhận ra, đây là kỹ năng độc nhất của Duy lão đại, 'Kim Sa'.
Đồng thời mấy gã dị nhân cấp 6 cấp 7 cũng rất nhanh tới gần Duy lão đại, cát thủy tinh trên trời liền phát sinh biến hóa, nhao nhao tụ tập với nhau, hình thành một trận bàn phù văn.
Á Sơn liếc mắt liền nhận ra, là 'Tia Chớp cấp 2" cùng 'Hỏa Long cấp 2".
Đám người [Hư Tử] Mạt Mạt đuổi theo sau lưng Á Sơn, nhìn địch nhân mới đột nhiên xuất hiện, lập tức đề cao cảnh giác.
"Đây là cái gì?" Thấy bầu trời xuất hiện vô số cát thủy tinh, sáu người không rõ ràng lắm, nhưng cũng nhận ra được nguy hiểm.
Nhao nhao sử dụng kỹ năng bảo vệ tính mạng, cố gắng né tránh.
[Hư Tử] cùng [Toàn Tử] vội khuếch tán thân hình, hóa thành hư vô, [Minh Tử] ở trên không ra thế chạy trước, làm cho người ta không nắm rõ.
Nhưng vô luận đối phương né tránh thế nào, đối với Tô Hạo cũng không có chút ý nghĩa.
Huyết khí trong nháy mắt bạo phát, truyền vào trên không.
"Lĩnh Vực Hỏa Long Sấm Sét!"
Ý niệm Tô Hạo kích hoạt, lấy mình làm trung tâm xung quanh phạm vi ba nghìn mét, trừ đám người Á Sơn ở chỗ không vực bên ngoài ra, tất cả đều bùng nổ lên ánh lửa cùng điện quang.
Tia chớp bổ xuống 'Rặc Rặc' cùng âm thanh hoa diễm kết hợp thành một.
"Oành..."
Tựa như một quả cầu lửa khổng lồ rơi xuống.
Bên trong xen lẫn điện xà, ở trong phạm vi của mình tàn sát bừa bãi.
Quả cầu lửa chạm đất, sau đó nhanh chóng khuếch tán ra bốn phía, mắt thường có thể nhìn thấy đoạn hỏa diễm bùng nổ.
"Oành".
Thanh âm cuồn cuộn không dứt, trên bầu trời liên tục xuất hiện vô số quả cầu lửa.
Mấy người dưới đất nhìn thấy như vậy, đều không tự giác mở to hai mắt mà nhìn, sững sờ há to miệng!
Vẻ mặt tràn đầy khó tin!
"Đây... Đây là gì?'.
Bạn cần đăng nhập để bình luận