Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 1051: Tại Sao Ta Lại Chết (2)

Lúc còn rất nhỏ, nàng bởi vì gia đình không giàu có mà tự ti mẫn cảm, sau khi cậu cả thành anh hùng, nàng tìm lại được dũng khí của bản thân, nhưng cũng chỉ vậy thôi.
Nàng cũng không biết, bản thân có thể làm gì.
Cho tới giờ phút này, nàng đột nhiên phát hiện, những người khác đều có việc của bản thân, ngoại trừ nàng, không có!
Á Sơn nghĩ tới con gái Thái Ny của mình, đột nhiên cười nói: "Còn ngươi, Vĩnh Hoa, ngươi muốn làm gì?"
Vĩnh Hoa lắc đầu: "Ta không biết."
Á Sơn nói: "Vậy ngươi có thể nghĩ thật kỹ, tuân theo bản tâm mà chọn việc. Đắm chìm trong việc bản thân muốn làm, là một việc rất vui vẻ."
Phong Thành cũng lộ ra nụ cười tươi, tán đồng gật đầu:" Quả thật như thế. Ta bây giờ có chuyện bản thân muốn làm , cũng cảm thấy vô cùng vui vẻ."
Vĩnh Hoa vô cùng hâm mộ Á Sơn cùng Phong Thành có chuyện bản thân muốn làm, cẩn thận hỏi: "Vậy.... Á Sơn ca ca, Phong Thành ca ca, chuyện các ngươi muốn làm là gì?"
Á Sơn cười nói hặc hặc: "Đương nhiên là xử lý chuyện mà Duy lão đại giao xuống! Ta muốn dùng năng lực của mình, giúp Duy lão đại hoàn thành mục tiêu."
Phong Thành nói: "Ta thì đơn giản hơn một chút, chỉ muốn đi theo Duy lão đại làm vài việc, làm gì cũng không sao cả."
Vĩnh Hoa còn tưởng hai người bọn họ sẽ nói ra điều gì to tát như 'Vì nhân loại', không nghĩ tới lại đơn giản như vậy.
Nàng khó hiểu nói: "Đây cũng là điều muốn làm sao?"
Á Sơn gật đầu: "Đương nhiên rồi! Tuân theo bản tâm, muốn làm gì thì làm đó!"
Vĩnh Hoa mê mang: "Tuân theo bản tâm?"
Trước khi đi, Vĩnh Hoa đem cơm hộp giao cho Á Sơn cùng Phong Thành, sau đó nói: "Qua một tháng nữa, ta liền lên đại học, khi đó liền không có thời gian thường xuyên tới thăm các ngươi rồi."
Tiếp đó, nàng mang theo nghi hoặc rời đi, một lần nữa tự hỏi bản thân: Mình muốn làm gì?
Có lẽ cũng chỉ có chính nàng mới biết được đáp án!
...
Lại qua hai tháng, buồng dinh dưỡng cuối cùng cũng được cải tạo xong, Phong Thành lần nữa làm người đi tiên phong, dưới lo lắng chờ đợi, lại qua một tháng, rốt cuộc không còn xảy ra vấn đề nào khác.
Sau đó bản thê của ba người, đều được đặt vào trong buồng dinh dưỡng, bị Tô Hạo giấu ở trong Không Gian Cấp Hai.
Hôm nay, Tô Hạo gửi tới một tin nhắn: "Ta muốn đi ra ngoài một đoạn thời gian, thời gian trở về thì không biết, có chuyện gì, có thể nhắn tin cho ta."
"Rõ Duy lão đại!"
'Truyền tống' !
Tô Hạo biến mất tại chỗ, lần nữa xuất hiện, chính là Hành Tinh đặt trạm tiết tế của Bát Thú Tộc.
"Tạch tạch tạch!"
Trước tiên biến thân thành Bát Thú Thần, đủ loại phòng hộ xuất hiện trên người. Lại liên tục dịch chuyển, đi vào trong Vũ Trụ.
Sau đó hắn phát hiện nơi đây dựng mới một trạm tiếp tế của Bát Thú Tộc: "Ồ? Lại dựng trạm tiếp tế trên viên Tinh Cầu này?"
Nơi này là nơi quan trọng hắn đặt trạm trung chuyển cùng Định Vị Thạch, sao có thể để Bát Thú Tộc thoải mái thành lập trạm tiết tế?
Hắn không suy nghĩ quá nhiều, xuất hiện phía trên trạm tiếp tế, chỉ điểm xuống dưới.
'Phá hư pháo'!
'Oành'.
Một trùm ánh sáng hiện lên, tiếp đó là tiếng nổ mạnh...
Nhưng mà chuyện này không còn liên quan tới Tô Hạo, lần nữa hắn hiện thân, đã là ở trong Vũ Trụ rộng lớn.
Giáp thuỷ tinh điên cuồng mọc ra, ở bên ngoài cơ thể tạo thành một đống phù văn, năm mươi quả Nguyên Châu cao cấp theo đó xuất hiện, khảm lên trên Phù Văn.
'Kích hoạt'!
Trận pháp dần dần sáng lên, từng đạo vòng tròn bảo hộ lên thân Tô Hạo.
"Ông".
Sau một tiếng kêu.
Xúc Tu Tinh Thần của Tô Hạo cảm nhận được không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo, tạo thành một độ lệnh, dựa theo đẳng cấp phân chia mà nói, thuộc về Động Cơ Dọc cấp 3, có thể di chuyển với vận tốc gấp 39 lần tốc độ ánh sáng.
"Thành công rồi sao?"
Trong lòng Tô Hạo mừng rỡ không thôi.
Hắn cảm nhận được bản thân đang gia tốc, mấy Tinh Cầu xung quanh lui lại phía sau...
Càng lúc càng nhanh.
Chỉ trong nháy mắt, Thần Niệm của Tô Hạo đã mất đi cảm giác với ngoại giới, đến cả ánh mắt cũng không nhìn được ngôi sao trong Vũ Trụ, chỉ có thể nhìn thấy điểm sáng không ngừng kéo dài, biến thành một mảnh ánh sáng hẹp dài, cảnh sắc Vũ Trụ, dần biến thành một tình cảnh khác.
Giống như cảnh vật thấy được trên Diêu Tinh Hào.
"Động Cơ Dọc bản thân, thành công! Hiện tại ta có thể di chuyển với vận tốc vượt ánh sáng! Ha ha ha, trời cao biển rộng, Tô Hạo ta đến rồi!"
Lại di chuyển tiếp tục hai ngày, Tô Hạo quyết định dừng chân lại, quan sát bản thân.
Tô Hạo đình chỉ năng lượng vận hành quanh bản thân, thời không xung quanh dần dần bình phục lại, chỉ trong nháy mắt, tuyến ánh sáng biến mất, hắn lần nữa thấy được các chòm sao trong Vũ Trụ.
Sau một giây, ở trong vũ trụ yên tĩnh loé lên một tia sáng pháo hoa.
Mà bản thể Tô Hạo giấu trong Không Gian Cấp Hai cũng mở to mắt, kinh ngạc nói: "Tại sao ta lại chết..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận