Nhật Ký Thành Thần Của Ta

Chương 158: Cương Thiết Vương

Về phần vì sao Tô Hạo lại yên tâm giao cho Á Sơn pháo đánh lén, ngoài trừ tín nhiệm với Á Sơn ra, thì Tô Hạo còn tự tin với thực lực của mình.
Cho dù có pháo đánh lén, cũng không thể gây sát thương được Tô Hạo.
Nếu tương lai có một ngày, Á Sơn cầm khẩu súng này nhắm vào người hắn, hắn cũng không sợ.
Nếu như viên đạn không kèm theo hiệu quả phù văn, dù cho đánh trúng Tô Hạo, cũng không cách nào phá được phòng ngự của hắn.
Bởi vì thân là [Cốt Ma], nên Tô Hạo ở xương đầu mình khắc hai phù văn 'Cứng Rắn' cùng 'Bình Chướng, trạng thái luôn luôn mở, căn bản sẽ không bị tập kích bất ngờ mà chết.
Nếu như viên đạn mà kèm theo hiệu quả phù văn, thì trong nháy mắt viên đạn bay ra khỏi nóng súng, Ra-Đa của Tô Hạo lập tức có thể phát giác nguy hiểm, từ đó tiến hành né tránh.
Nói tóm lại, cân tất.
Vì vậy, vô luận là người nào, có quan hệ với Tô Hạo hay không, Tô Hạo cũng không sẽ không đưa vũ khí có thể giết chết mình, vào tay của đối phương.
Mà một khi đưa ra, nói rõ thứ đó đã không còn bất kỳ uy hiếp nào với Tô Hạo.
Tô Hạo trước thăng cấp phù văn cho Á Sơn.
Thời điểm đang làm pháo đánh lén, có ba cỗ huyết khí cường đại xuất hiện, tiến nhập vào phạm vi Ra-Đa của Tô Hạo, rất nhanh sẽ đến Lâm Thành.
Tô Hạo biết rõ, đây hẳn là tiểu đội đến từ Uyên Thành thu phí bảo kê, thanh thế cũng không nhỏ a.
Phản ứng huyết khí cường đại nhất, đạt đến cảnh giới Đại Tông Sư, nhưng so với Nhân Vương thì thấp hơn một bậc, chắc hẳn là dị nhân cấp [Vương].
Nhưng mà hiện tại cường độ huyết khí của Tô Hạo đã vượt qua tên Vương này vài lần?
Dị nhân cấp [Vương] ở trước mặt hắn, vẫn hết sức nhỏ yếu, cũng không biết [Vương] này, có năm giữ năng lực gì kỳ quái không.
Mặt khác còn hai dị nhân cấp [Ma], tổng cộng là ba người.
Tô Hạo nhìn Á Sơn nói: "Á Sơn, pháo của ngươi bị chậm rồi, có Khách nhân tới thăm chúng ta, ngay tại thành Nam. Ngươi chạy đi kêu Mông Xuyên tới đây, hắn bây giờ đang ở căn cứ 'Tự Lâm Hội', ba người chúng ta ra ngoài thành một chuyến, hoan nghênh mấy vị khách từ phương xa tới."
Á Sơn liền nghiêm túc, lập tức đáp: "Tốt, Duy lão đại!"
Tô Hạo đi lên phía trước vài bước, xương giáp rất nhanh bao trùm cả người, thân hình dài thêm một mảnh, hai cánh sau lưng mở ra, Cốt Đao cũng xuất hiện ở trên tay, ngay sau đó vô số phù văn lóe sáng.
Nhưng đường vân phù văn này rõ ràng khác trước rất nhiều, chúng càng thêm tinh xảo, trong tinh xảo lại có phần thô kệch, nhìn thì khá mâu thuẫn với nhau, nhưng khi kếp hợp lại tạo thành một loại mỹ cảm đặc thù.
Loại mỹ cảm này có thể gọi là 'Cảm giác lực lượng'!
Tô Hạo nhảy dựng lên, dưới chân bộc phát, hướng phía thành Nam bay tới.
Rất nhanh liền đi tới ngoài thành, chậm rãi đáp xuống, hắn cách ngoài thành khoản nghìn mét, đứng đợi ba vị khách nhân đi đến.
Về phần là bằng hữu hay là ác khách, còn do đối phương lựa chọn.
Nếu như cứ sống chết đòi tiền, vậy liền dựa vào cây đao trong tay nói chuyện.
Một lát sau, Á Sơn cùng Mông Xuyên đều xuất hiện sau lưng Tô Hạo.
Á Sơn rất nhanh biến thân thành một người cao lớn, mà Mông Xuyên thoáng cái dài ra bộ lông, biến hóa lên rất giống một con dơi, nhưng nhìn tổng thể vẫn còn là hình người.
Tô Hạo đem hai khối cốt bài đưa cho Mông Xuyên, nói: "Đây là phù văn "Bình Chướng 2", còn đây là "Tia Chớp 2", hai cái này dư sức cho ngươi bảo vệ tính mạng, cẩn thận một tí."
Mông Xuyên kích động tiếp nhận, thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu với Tô Hạo, cũng may Á Sơn ở một bên đỡ lại, thấp giọng nói: "Chú ý hình tượng, chú ý hình tượng, đừng có làm mất mặt."
Mông Xuyên vội đứng thẳng dậy: "Đúng, Duy lão đại, Á Sơn lão đại!"
Ngay tại lúc đó, khách nhân bọn hắn chờ cũng xuất hiện.
Cầm đầu là một trang hán đầy râu, vẻ mặt tràn đầy nụ cười, nhưng khuôn mặt dị thường dữ tợn, áo quần rộng thùng thình cũng không thể che hết cơ bắp của hắn.
Đi theo phía sau là một nam một nữ, nam khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt lâu lâu toát ra hàn quang. Mà nữ tuổi thoạt nhìn không lớn, dị thường sinh động, đi đường khá nhẹ nhàng.
Tên nam nhân kia đột nhiên quát khẽ, nói: "Lolth, có người, chú ý hình tượng!"
"Lolth" lập tức kiềm chế biểu lộ, biến thành một mỹ nữ lạnh như băng.
Một lát sau, ba kẻ kia dừng đối diện Tô Hạo, song phương nhìn nhau chăm chú.
Trong lúc nhất thời, không khí dần trở nên ngưng trọng, làm cho người ta khó có thể hô hấp, khí tràng song phương bắt đầu va chạm, một bước cũng không nhường.
Cuối cùng vẫn là Tô Hạo mở miệng trước: "Người đến là phương nào, tính danh, giới tính, tuổi, sở thích, công tác, đến làm gì, toàn bộ nói ra. Nếu không, mời trở về, Lâm Thanh không chào đón!"
Lúc này cũng có một cỗ xe hướng Lâm Thành đi tới, mỹ nữ băng sơn "Lolth" lập tức khôi phục bộ dạng ngả ngớn, chỉ vào bên kia, nói: "Ngươi sao không chặn lại bọn họ, tiểu soái ca!"
Tô Hạo nhếch miệng: "Kêu ta soái ca cũng vô dụng, thời gian của ta có hạn, nếu như không chịu nói, thì mời quay về!"
Kẻ cầm đầu ria mép lập tức cười ha hả, sau đó nói: "Ba người các ngươi chính là dị nhân cường đại nhất ở đây! Hai tên [Cốt Ma], một tên [Dạ Ma]."
Nói xong, hắn nhanh chóng biến thân, một thân kim giáp sáng bóng nhanh chóng bao trùm, thân hình kịch liệt bành trướng, thẳng đến dài khoản bốn mét, đã thành một cự nhân kim chúc, cảm giác mười phần áp bách, hắn ông ông mà nói: "Các ngươi đã muốn chết, vậy để ta tiễn một đoạn đường!"
Dứt lới, cự nhân cương thiết đột nhiên vọt tới, thoạt nhìn thân hình khá cồng kềnh, nhưng tốc độ nhanh ngoài ý muốn, hắn bước nhanh tới, đi tới trước mặt Tô Hạo, một quyền đấm tới.
Tô Hạo có lòng thử xem lực đối phương ra sao, cũng không né tránh, lấy Cốt Đao ngăn ở trước người.
"Đang !"
Một tiếng giòn vang lên, Tô Hạo bị một quyền đánh lui sau vài bước. Mà Á Sơn cùng Mông Xuyên cũng nhanh chóng nhảy ra xa, rời xa kim chúc cự nhân.
"Lực lượng bình thường, nhưng có ưu thế hình thể vì vậy có thể đem ta đánh lui, nhưng vấn đề cũng không lớn. Từ nắm đấm của đối phương có thể cảm nhận được, cường độ phòng ngự của áo giáp vô cùng cao, xa không phải giáp xương của ta có thể sánh được, bất quá trước mặt "Sắc Bén 2" cùng "Xuyên Thấu 2" thì chỉ là tờ giấy vụn."
Vị này hẳn là [Cương Giáp Vương], chính là không biết có phải tên [Cương Giáp Vương] Abi trong miệng của Lâm Ân hay không.
Trong nhát mắt giao thủ, Tô Hạo nhanh chóng phân tích ưu khuyết điểm.
[Cương Giáp Vương] với tư cách là dị nhân cấp 5 của [Thân Giáp Nhân] đã mang đến cho Tô Hạo một áp lực nhất định về gien, nhưng mà loại áp lực này, dưới huyết khí khổng lồ của Tô Hạo, thì không đáng nhắc đến.
"Kim Thương!"
Chỉ thấy sau khi [Cương Thiết Vương] đánh lui Tô Hạo, trong nháy mắt xuất hiện một cây thương từ lòng bàn tay, phóng tới trước mặt Tô Hạo.
Trên thân thương xuất hiện vô số móc câu, làm cho da đầu người ta run lên.
Tô Hạo rút đao ra cản lại.
"Đang !"
Tiếng va chạm vang lên, cây thương bị Tô Hạo một đao chặt đứt, rơi xuống một bên.
[Cương Thiết Vương] nhìn chằm chằm vào Cốt Đao trong tay Tô Hạo, kinh ngạc nói: "Tiểu tử, ngươi chắc chắn là [Cốt Ma], nhưng tại sao Cốt Đao của ngươi có thể chém đứt gai sắt của ta?"
Tô Hạo sờ thanh đao, thản nhiên nói: "Ngươi nói cái này à! Đoán chừng do gai sắt của ngươi quá yếu, mềm nhũn, một đao liền chém gãy."
[Cương Thiết Vương] cũng không có tức giận, bắt đầu giới thiệu mình: "Bớt nói nhảm, coi như ngươi cũng có chút bản lĩnh. Trước khi giết chết ngươi, ta sẽ cho ngươi biết người giết ngươi là ai, Ta là đại đội trưởng Thiên Sa Bang, [Cương Thiết Vương] Abi! cũng là người lấy tính mệnh ngươi hôm nay."
Tô Hạo cũng không muốn cùng đối phương nhiều lời, trực tiếp nói: "Như vậy, ý đồ của [Cương Thiết Vương] ngươi tới đây làm gì?"
[Cương Thiết Vương] Abi cười nói: "Trước ta sẽ hành hạ ngươi một phen, sau đó chúng ta sẽ trò chuyện về vấn đề này!"
Ánh mắt Tô Hạo trở nên lạnh: "Thật sao? Ta thì khác ngươi, ta thích trực tiếp giết chết, sau đó lại cùng người chết hảo hảo trò chuyện đấy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận