Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1524: Thiếu Phù Đồ Lệnh cầu kiến (2)

Hàng mi dài của Lệ Liệp Nguyệt buông xuống, từ từ nhắm hai mắt, hàng lông mày nhíu lại, vẻ mặt như đau khổ như vui thích, cứ thế nuốt xuống một tiếng hét, chỉ trầm thấp "..." một tiếng, chợt truyền âm trả lời: "Để hắn chờ!"

Ngoài điện, Hiểu Nghê phục tùng cụp mắt, cong gối nói: "Vâng!"

"Soạt!"

Một tiếng nước cực lớn truyền ra, Bùi Lăng đưa một tay kéo Lệ Liệp Nguyệt vào trong lòng, tùy ý xoay người một cái, đặt lưng nàng ở trên vách ao, mặt quay về phía mình, nghiêng người đè xuống.

Đường cong vốn yểu điệu chập trùng, chỉ một thoáng lại không khe hở.

Mềm mại, ấm áp, trơn trượt... Đầu ngón tay thuận thế đi xuống, vòng eo tinh tế giấu kín trong nước không đủ một nắm, thướt tha như liễu, xuống dưới nữa là...

"Soạt; "soạt; "soạt"..

Tiếng nước lớn dần, rèm tơ dồn dập sôi trào như sóng lớn khi cơn gió mạnh nổi lên.

Lúc tuỳ tiện bay lên, thỉnh thoảng lộ ra khuôn mặt Lệ Liệp Nguyệt, mặt trắng tóc đen, môi son khẽ điểm làm nổi bật nhau, là một loại xinh đẹp mộc mạc lại kiều diễm ướt át, nàng hơi nhắm mắt, cần cổ thon dài ngửa ra sau, ngón tay nắm lấy vai Bùi Lăng vì dùng sức mà hiện ra màu xanh trắng, như một con bạch hạc bị đỉnh sóng không ngừng đưa lên đám mây.

Lại qua một canh giờ, Bùi Lăng vẫn chưa thỏa mãn kết thúc tu luyện.

Trong đôi mắt sáng ngời của Lệ Liệp Nguyệt vẫn gợn sóng dập đờn, tóc đen tán loạn, mềm nhũn dựa vào trên người hắn.

Hơi ổn định hô hấp, Bùi Lăng nói: "Đi gặp Thiếu Phù Đồ Lệnh trước, trở về lại tiếp tục tu luyện."

Lệ Liệp Nguyệt hơi thở dốc mấy lân, nói: "Ừm"

Hai người nhanh chóng thay sang một bộ áo bào mới, trang phục chỉnh tề, Bùi Lăng rất tự nhiên ôm Lệ Liệp Nguyệt đi ra ngoài.

Lúc này, trong thiền điện dùng để tiếp khách của Triêu Na hành cung, cốt hỏa màu trắng bệch yên tĩnh thiêu đốt, chiếu khắp cả tòa cung điện.

Mặc dù đã rõ ràng rành mạch nhưng trong cả tòa cung điện vẫn có một loại cảm giác âm u rét lạnh không vung đi được.

Trên chỗ ngồi khách quý, Thiếu Phù Đồ Lệnh đang khép tay áo ngồi đó, nhắm mắt dưỡng thần kiên nhẫn chờ đợi.

Cửa đại điện cách đó không xa có hai tên U Hồn thị nữ đôi mắt màu mực đều chải Song Nha Kế, vẻ ngoài xinh đẹp, dưới đầu gối váy khói phiêu đãng, yên lặng đứng hầu.

Thời gian lặng yên trôi qua, xung quanh yên tĩnh như chết.

Đột nhiên, Thiếu Phù Đồ Lệnh mỡ hai mắt ra nhìn về phía cửa đại điện.

Ngay sau đó, cửa lớn cao mấy trượng im ắng mở ra, Bùi Lăng và Lệ Liệp Nguyệt cầm tay nhau đi vào.

"Thánh Tử, Thánh Nữ" Thiếu Phù Đồ Lệnh lập tức đứng dậy chào hỏi.

Bùi Lăng khẽ gật đầu: "Thiếu Phù Đồ Lệnh đợi đã lâu."

Lệ Liệp Nguyệt không mở miệng, chỉ khẽ gật đầu thăm hỏi.

Đôi bên chào hỏi một chút, liền chia chủ khách ngồi xuống.

Thủ vệ thị nữ không cần phân phó, lặng yên không tiếng động đi lên đổi chén trà, mang linh quả bánh ngọt lên.

Bùi Lăng bưng nước trà lên uống một ngụm, hỏi thẳng vào vấn đề: "Không biết Thiếu Phù Đồ Lệnh đến đây cần làm chuyện gì?"

Thiếu Phù Đồ Lệnh nói: "Mấy ngày nay ta nhận được tin tức, Thiên Cơ Tố Chân Thiên bên ngụy đạo đã trở về từ Thanh Yếu Sơn.

"Không có gì bất ngờ xảy ra cũng đã Hóa Thần"

"Nửa năm qua Hàn Ẩm Kiếm tông Ninh Vô Dạ ẩn cư không ra ngoài, hành tung mờ mịt, gần như chưa từng xuất hiện trên chiến trường"

"Nhưng lúc trước hắn có thể từ chạy trốn Vĩnh Dạ hoang mạc, nửa năm trôi qua khả năng Hóa Thần cũng rất lớn"

"Bởi vậy, hiện tại trong cùng thế hệ ngụy đạo, có tổng cộng bốn người đi vào cảnh giới Hóa Thần"

"Theo thứ tự là Đạo Tử Cửu Nghi sơn Phó Huyền Tự, Thái Tử Lưu Lam hoàng triều Chung Quỳ Việt Cức, Thiên Cơ Tố Chân Thiên Yến Minh Họa và Kiếm Tử Hàn Ảm Kiếm tông Ninh Vô Dạ"

"Trái lại một phương Thánh đạo chúng ta"

"Cũng chỉ có hai người là ta và Thánh Tử đi vào Hóa Thần"

"Ta đã giao thủ với Đạo Tử Cửu Nghi sơn Phó Huyền Tự nhiều lần, đều khó phân biệt thắng thua sàn sàn nhau."

"Vì vậy, trong đại chiến thảo ngụy tiếp theo, kính xin Thánh Tử ra tay đối phó ba người khác."

Nghe vậy, Bùi Lăng lập tức nhướn mày, đối phó Chung Quỳ Việt Cức, Ninh Vô Dạ và Yến Minh Họa?

Trước tạm không nói đến Chung Quỳ Việt Cức và Ninh Vô Dạ, hiện tại Yến Minh Họa là nữ nhân của hắn!

Để hắn đi đối phó nữ nhân của mình?

Ha ha...

Thế nhưng, cân nhắc đến Cửu A Lệ thị mưu đồ vị trí thống lĩnh này cho hắn là vì có thể sai khiến thế hệ trẻ tuổi trong Ma môn, trực tiếp cự tuyệt như vậy, hiển nhiên cũng không thích hợp.

Thế là, Bùi Lăng nói: "Bây giờ ta là thống lĩnh trong cùng thế hệ Thánh đạo, đối phó Hóa Thần cùng thế hệ ngụy đạo, tất nhiên không thể đổ trách nhiệm cho người khác."

"Thế nhưng, không biết Thiếu Phù Đồ Lệnh dự định trả cho ta bao nhiêu tài nguyên và linh thạch tu hành?"

Thiếu Phù Đồ Lệnh nghe vậy khẽ giật mình, Bùi Lăng này là vạn kiếp Hóa Thần, lại vừa đoạt lấy vị trí thống lĩnh Thánh đạo, hiện tại cần một trận đại chiến nhằm lập uy với cùng thế hệ ngụy đạo.

Sau khi hắn ta biết tin tức Thiên Cơ Tố Chân Thiên Hóa Thần, cố ý đến tìm đối phương trước tiên là vì nhân cơ hội bán cho đối phương một nhân tình, kết quả đối phương lại đòi tiền của hắn ta?

Trọng Minh tông thật sự không lợi không dậy sớm, lúc nào cũng không quên linh thạch!
Bạn cần đăng nhập để bình luận