Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2462: Nhắm mắt... mở mắt...

Thiên Mệnh Đăng treo cao giữa không trung, đèn đuốc âm u lạnh lẽo soi sáng ra từng bóng dáng thon gầy kéo dài, rơi vào trên sa mạc hoang vu, lôi ra dáng vẻ quái đản vặn vẹo.

Như là từng đầu rắn hủy đen nhánh, trầm mặc nhúc nhích theo sát đám người.

Hơn ba mươi bóng người như không biết mỏi mệt đi về phía trước, dưới ánh đèn yếu ớt, cát sỏi và cỏ lác đơn điệu như vừa đi vừa về tuần hoàn, không có điểm cuối.

Tiếng nỉ non điên cuồng quanh quẩn bên tai như là thủy ngân chỗ nào cũng có, tìm kiếm bất kỳ khe hở, xung kích tâm thần.

Tất cả mọi người giữ im lặng, dùng bước chân giống nhau như đúc đi theo Kê Trường Phù phía trước nhất, không ngừng tiến lên.

Bùi Lăng vô cùng buồn ngủ, trong vô thức ánh mắt của hắn một lần nữa khép lại.

Sau mấy tức, hắn đột nhiên giật mình một cái, cảnh giác mở hai mắt ra, đã thấy bóng người phía trước lay động thướt tha, số lượng đã biến thành bốn mươi...

Cảm giác nguy cơ vô cùng mãnh liệt kia đã như thực chất!

Biết tình huống không đúng, Bùi Lăng lập tức lên dây cót tinh thần, nhưng cơn buồn ngủ như hòa vào bóng tối xung quanh, mãnh liệt tới từ từng phương hướng, hắn cảm thấy mình như là một chiếc thuyền con, nỗ lực chèo chống trong đại dương buồn ngủ mênh mông, chỉ việc giữ tỉnh táo đã vô cùng gian nan.

Tư duy và phản ứng đều trở nên cực kỳ trì độn.

Hắn nghĩ phải làm những gì, sau khi suy nghĩ xoay chuyển, thân thể lại chậm chạp không nghe sai khiến.

Cơn buồn ngủ như là sóng to gió lớn, gào thét cuồn cuộn, còn đang không ngừng đánh thẳng đến hắn, dường như ngay sau đó sẽ hoàn toàn nuốt hết hắn, đánh vào dưới đáy biển sâu đen nhánh, khiến hắn hoàn toàn chìm vào cơn ngủ say.

Ngay lúc này, một tiếng lôi đình nặng nề ầm vang!

Lôi âm cuồn cuộn như chiến xa ròng rọc kéo nước, nghiền ép đến bốn phương tám hướng.

Trong bóng tối vô cùng dày đặc, chớp mắt lại sáng ngời.

Thân thể Bùi Lăng hơi chấn động, lại lập tức tỉnh táo thêm một chút.

Không rảnh suy nghĩ nhiều, hắn nhanh chóng nhìn về phía Ngọc Tuyết Chiếu bên cạnh, nơi này cực kỳ nguy hiểm, tình trạng của hắn cũng cực kỳ không thích hợp, nhất định phải để Ngọc Tuyết Chiếu nhìn chằm chằm, không thể để mình ngủ tiếp...

Đang nghĩ ngợi, Bùi Lăng lập tức thấy hai mắt Ngọc Tuyết Chiếu nhắm chặt, lông mi dài buông xuống như quạt lông, tạo ra hai cái bóng đen ở dưới mí mắt, càng làm nổi bật da sáng trắng hơn tuyết.

Khí tức nàng bình thản yên tĩnh, cảm giác dã tính mạnh mẽ trên dưới cả người đều bởi vậy nhạt lại mấy phần, toát ra chút điềm tĩnh của thiếu nữ, lại đã sớm thiếp đi!

Bùi Lăng ngần ngơ, lập tức tăng thêm tốc độ, đi đến phía trước...

Hắn nhanh chóng đi vào trong đám người, Ngọc Tuyết Chiếu vẫn duy trì dáng về nhắm mắt theo sát hắn, một tấc cũng không rời.

Thế là, Bùi Lăng nhanh chóng nhận ra ngoại trừ mình, những người khác đều nhắm hai mắt, chìm vào vào giấc ngủ say giống Ngọc Tuyết Chiếu, trong bóng tối lại lấy dáng vẻ không khác nhau chút nào, máy móc tiến lên.

Thiên Mệnh Đăng yên tĩnh trôi nổi ở phía trên, soi sáng ra một tấc vuông, từng bóng người nhắm mắt như con rối nện bước, cất bước đi trong sa mạc hoang vu.

Bộp, bộp, bộp...

Tiếng bước chân nhỏ bé lại chỉnh tề, kiên định đi về phía trước không biết.

Đây là... Xảy ra chuyện gì?

Trong đầu Bùi Lăng vô thức xuất hiện một nghi ngờ.

Ngay sau đó, cơn buồn ngủ như hồng thủy võ đê bành trướng tới, một cơn buồn ngủ mãnh liệt hơn bất cứ lúc nào lập tức nhấn chìm tất cả lý trí của Bùi Lăng.

Mí mắt của hắn như bị dãy núi nặng nề rơi xuống, không chịu khống chế khép lại...

Ngay chớp mắt hai mắt Bùi Lăng khép lại, ngoại trừ Ngọc Tuyết Chiếu bên cạnh hắn, tất cả những người khác đồng loạt mở hai mắt ra...

Thanh Yếu sơn.

Trời cao kiếp vân dày đặc, vòm trời lôi đình cuồn cuộn.

ầm ầm...

Trong tiếng sét đánh nổ vang, mặt đất run lên nhè nhẹ, cát sỏi nhảy lên, suối nước run rẩy, sau khi phi cầm tẩu thú trải qua sự hoảng sợ ban đầu, lại bị bụng đói kêu vang thúc giục, dần bắt đầu thăm dò hoạt động.

Một tòa cây hỗn tạp mọc thành bụi hướng về phía mặt trời trên sườn núi.

Trong rừng, một đám lang yêu da lông xám xanh, trong con ngươi có rắn hủy đi khắp, đang vây quanh một thi thể trâu rừng tươi mới gặm ăn.

Ở trước mặt bọn chúng, trong cổ trâu rừng to lớn máu tươi ào ạt chảy xuôi, thấm ướt đất đai bên dưới, thể xác lạnh băng, thần thái trong mắt đã sớm tản đi.

Nó nằm nghiêng, toàn bộ phần bụng đã bị xé mở, nội tạng rơi ra từ bên trong, chảy xuôi đây đất, đàn sói ăn như gió cuốn, mùi máu tanh dày đặc tản ra khắp rừng.

Đột nhiên, toàn bộ đàn sói dừng động tác.

Tất cả lang yêu nhao nhao hóa thành dáng vẻ Bùi Lăng.

Trâu rừng ngã lăn cũng dập dờn một trận hóa thành dáng vẻ Bùi Lăng.

Khí tức của những Bùi Lăng này đều vô cùng cuồng bạo, hỗn loạn, trong mắt tràn ngập một vẻ khát máu khát vọng... Nhưng ngay sau đó, tất cả bọn chúng đều nhắm hai mắt lại, khí tức lập tức thu liễm.

Chẳng mấy chốc, tất cả Bùi Lăng lại hóa thành đàn sói và trâu rừng, tiếp tục ngụy trang thành yêu thú và con mồi Thanh Yếu Sơn.

Thanh Yếu sơn.

Lôi đình vang động, trải qua tầng tầng lớp lớp loại bỏ lại truyền vào đầm sâu trong rừng đã cực kỳ yếu ớt.

Trong nước sâu hoàn toàn lạnh lẽo tối tăm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận