Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2468: Hoàn thành phân tích

Cứ như bọt biển bành trướng đến gần cực hạn, một trận gió nhẹ thổi qua có thể khiến nó hoàn toàn tan biến.

Thời gian vội vàng trôi qua, một tiếng sét rơi xuống, Yêu Đế đột nhiên giật mình tỉnh lại.

Thể xác Cửu Vĩ Thiên Hồ lập tức từ hư biến thực, yêu khí cuồn cuộn quanh quẩn xung quanh lập tức khôi phục như lúc ban đầu.

ầm ầm...

Lôi kiếp cuồn cuộn chấn động thiên địa, thanh thế hoàn toàn to lớn như trước đây.

Lông tóc thuần trắng yên tĩnh chập chờn trong cơn gió mạnh, ánh mắt Yêu Đế nhìn qua Bùi Lăng vô cùng hờ hững.

Nhưng chẳng mấy chốc cỗ thể xác Cửu Vĩ Thiên Hồ này như bức tranh bị thấm ướt, nhòe đi trong phương thiên địa này.

Thanh Yếu sơn.

Chỗ sâu.

Trong vực sâu đã khô cạn, Tầm Mộc nguy nga yên tĩnh đứng sừng sững.

Thân cành của nó xông lên trời không, cành lá rủ xuống bao la, như dòng sông thời gian chảy xiết ngược dòng, chống đỡ khí số một phương.

Cự mộc khô héo trầm mặc như đá, trong mỗi một tấc vỏ cây cổ xưa tang thương đều ngưng tụ sự kiên nghị đến từ viễn cổ.

Bỗng nhiên, một chùm ánh sáng trắng phi độn từ đằng xa tới, nó xuyên qua cành khô rậm rạp, bắn vào trong chiếc quan tài không to lớn kia.

Ánh sáng trắng vào quan tài, nắp quan tài lập tức tự khép lại.

Trên Tầm Mộc khổng lồ lại xuất hiện một điểm sinh cơ.

Giống như trước đó, điểm sinh cơ ấy vừa hiện, hắn ta bắt đầu nhanh chóng xói mòn.

Trên nhánh cây cách Cửu Vĩ không xa, lại có một chiếc quan tài to lớn mở ra.

Sinh cơ Tâm Mộc dừng trôi qua.

Nắp quan tài dịch chuyển một chút xíu, một ngọn lửa màu vàng xuất hiện, không biết cách bao nhiêu năm tháng, ngọn lửa này lại không có ý dập tắt, vẫn tản ra nhiệt lực cuồn cuộn, bốc hơi bay múa như có thể điểm đốt toàn bộ thiên địa.

Chẳng mấy chốc, một bộ thể xác to lớn thoát ra từ trong quan tài.

Hắn ta như quạ, toàn thân lông vũ đen nhánh bóng loáng, trên dưới cả người quanh quẩn một tầng hỏa diễm vàng ròng, trong hai con ngươi có hỏa diễm vàng ròng cháy hừng hực như mặt trời mới lên. Không gian xung quanh đều là sóng nhiệt cuồn cuộn vặn vẹo.

Kim Ô vỗ cánh, đảo mắt bay lên trời cao.

Ánh lửa cuồn cuộn đón gió căng phồng lên, chớp mắt uốn lượn vạn dặm, xua tan tất cả bóng tối.

Vốn là kiếp vân bao phủ khiến màn đêm giáng lâm, trong nháy mắt hóa thành ban ngày!

Trời sao.

Ánh sáng rét lạnh gieo rắc đây rẫy.

Mênh mông vô ngần.

Bùi Lăng đứng chắp tay, trên mặt không có chút biểu cảm nào, đôi mắt thuần trắng bình tĩnh nhìn qua bóng dáng Tầm Mộc như mây khói tán đi nhạt dần từng chút một, ánh mắt vô cùng lạnh lùng lại không có cách nào ra tay ngăn cản.

Đúng vậy, nàng lại bị Bùi tiên hữu khống chế! Không chỉ như thế, lực lượng mà nàng vừa dùng để đối phó Tâm Mộc cũng như hồng thủy võ đê chảy vào trong thân thể Bùi tiên hữu!

Bùi tiên hữu có ý gì?

Nhưng không đợi nàng suy nghĩ nhiều, nàng đột nhiên phát hiện phong ấn của tên Tán Tiên kia với nàng dần bắt đầu thả lỏng...

Trong lòng vô cùng ngạc nhiên, nàng lập tức bắt đầu suy tính, chẳng mấy chốc đã biết nguyên nhân... Bùi tiên hữu đánh cắp lực lượng bản tôn của nàng!

Nhưng hiện tại bản tôn của nàng đang bị phong ấn trùng điệp.

Lực lượng cấm chế và trói buộc như từng tòa tường cao, bao vây bản tôn của nàng từng vòng, nước giội không thấu.

Vì vậy, Bùi tiên hữu thông qua sợi ý thức này của nàng, đang phá giải phong ấn bản tôn của nàng từng chút một!

Vậy... Cực kỳ tốt!

So sánh những lực lượng tổn thất kia với sự tồn tại như nàng, hoàn toàn là chín trâu mất sợi lông, không đáng kể chút nào!

Chỉ cần có thể mở ra phong ấn, chẳng mấy chốc nàng có thể khôi phục lại!

Hơn nữa, việc này có [Tâm Ma kiếp] che lấp, tên Tân Tiên kia không phát hiện được cái gì!

Chiêu này của Bùi tiên hữu trông như đánh đánh cắp lực lượng của nàng, thật ra là đang âm thầm giải trừ phong ấn cho nàng!

Đối phương không làm nàng thất vọng!

Lúc này, ngôi sao bốn phía tự phát di chuyển, toàn bộ đều hội tụ vào trong cơ thể Bùi Lăng.

Chỉ một thoáng trong hư không sao băng nhao nhao, trời cao như mưa, cả người Bùi Lăng đều bị chiếu rọi thành một đoàn vầng sáng to lớn, khí tức của hắn càng ngày càng mạnh, ngay chớp mắt sắp đạt tới cực hạn nhục thân của hắn, toàn bộ trời sao như mặt kính bị đánh ầm vang vỡ nát!

Xung quanh biến ảo kỳ quái, ánh sao lạnh lẽo rút đi, bóng tối lại một lần nữa giáng lâm.

Bóng tối dày đặc bao trùm xung quanh, Thiên Mệnh Đăng nhẹ nhàng trôi nổi, soi sáng ra ánh sáng yếu ớt chật chội.

Bùi Lăng và Ngọc Tuyết Chiếu đứng cô đơn trên sa mạc mênh mông hoang vu, tiếng nỉ non như nước thủy triều cuốn tới.

Hắn ta bị Bùi tiên hữu cưỡng ép dời ra từ trong mộng cảnh của bản tôn!

Đang nghĩ ngợi, hai mắt hắn ta không bị khống chế khép lại...

Ngay sau đó, con mắt Bùi Lăng lại mở ra, hắn lập tức cảnh giác nhìn xung quanh, thấy cảnh tượng người người nhốn nháo vừa rồi đã biến mất không thấy gì nữa.

Ở bên cạnh hắn chỉ có Ngọc Tuyết Chiếu hai mắt nhắm nghiền.

"Leng keng! Hoàn thành [Phân tích tâm ma 1..."

Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên, vẻ mặt Bùi Lăng ngẩn ngơ, không đợi hắn biết rõ tình huống hiện tại như thế nào, thân thể hắn đã không bị khống chế giơ tay lên, khoác lên vai Ngọc Tuyết Chiếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận