Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1683: Trao đổi manh mối (2)

Phát hiện khí tức của đối phương cũng là Luyện Khí, Hồng Phấn tân nương cười lạnh, lúc này không nói nhảm bất kỳ điều gì, năm ngón tay buông lỏng, chủy thủ vạch ra một đường vòng cung trắng như tuyết giữa không trung, lập tức bay về phía Bùi Lăng.

Bùi Lăng cũng dùng ngón tay thành đao, nhắm thẳng vào Hồng Phấn tân nương, khe khẽ chém một cái.

Xoạt!

Một đạo đao khí huyết sắc bá đạo, sắc bén đột nhiên bay ra.

Keng!

Đao khí chém trúng chủy thủ phát ra một tiếng kim thiết va chạm, chủy thủ này nhìn như phàm vật lại cứng cỏi lạ thường, giao chiến chính diện với đao khí lại không có chút dấu hiệu hao tổn nào.

Chỉ là rõ ràng lực lượng của Hồng Phấn tân nương không cùng cảnh giới với Bùi Lăng, vì vậy chủy thủ chưa từng xuất hiện tổn thương, nhưng trong nháy mắt lại bị chấn động đến bay ngược ra.

Dư thế đao khí không giảm, tiếp tục chém về phía Hồng Phấn tân nương.

Hồng Phấn tân nương nhẹ giơ tay áo hẹp lên, năm ngón tay tinh tế trắng nõn như đàn tấu tì bà cách không, nhanh chóng xoa nhẹ mấy lần.

Chủy thủ đang bị đánh cho bay xéo ra lập tức bị lực lượng vô hình dẫn dắt, lại trở về đón lấy đao khí.

Keng keng keng keng keng...

Sau khi chủy thủ bị đánh bay bảy tám lần liên tục, đạo đao khí này của Bùi Lăng mới hoàn toàn bị hao mòn gần như không còn.

Hồng Phấn tân nương lảo đảo lui lại mấy bước, trong chốc lát không dám tiếp tục ra tay, nàng đã xác định thân phận của đối phương!

"Quả thật là chủ nhân!"

"Không biết hiện tại chủ nhân cũng sưu tập được manh mối gì?"

"Vừa hay hiện tại thiếp thân cũng có chút thu hoạch..."

Hồng Phấn tân nương chợt mỉm cười hỏi, dường như người vừa đột nhiên ra tay căn bản không phải mình.

Bùi Lăng chậm rãi thu lại khí tức, cố gắng ngăn chặn bệnh tình dân tăng lên, bình tĩnh nói: "Hiện tại ta nắm giữ vài manh mối, đó là những nha hoàn xuất hiện vào ban đêm đều là tế phẩm từng hiến tế"

Nghe vậy, Hồng Phấn tân nương không hề thấy bất ngờ, nàng cũng nhận được qua ký ức liên quan, lập tức biết lời nói của Bùi Lăng không có vấn đề.

Lập tức mở miệng nói: "Mặt nạ, là nhược điểm của những nha hoàn kia"

"Hiện tại thiếp thân đã diệt trừ một nha hoàn."

Nghe lời này, vẻ mặt Bùi Lăng bình thản, hắn đã biết tin tức mặt nạ này, hơn nữa biết càng nhiều hơn đối phương!

Suy nghĩ nhanh chóng xoay chuyển, hắn khẽ lắc đầu, nói:

"Những nha hoàn kia không quan trọng. Hiện tại thứ thật sự quan trọng là phần hiến tế tiếp theo... Ngươi hiểu bao nhiêu về Vô Diện đại tiên?"

Hồng Phấn tân nương nhẹ cau mày ngài, nói: "Cũng không biết một tí gì"

"Thế nhưng, chờ sau khi hiến tế bắt đầu, chắc có thể biết một ít chuyện"

"Đúng rồi, không biết chủ nhân định dùng cái gì làm tế phẩm?"

Bùi Lăng ngắn gọn nói: "Còn chưa nghĩ ra."

Nói xong, hắn đột nhiên lại nghĩ tới điều gì đó, lập tức nói: "Hiện tại ta đang nghĩ cách thu hoạch ký ức ban đầu của thân thể này:

"Đây là nhục thân của Tiêu thiếu gia Tiêu Tranh, chắc chắn hắn hiểu rất rõ chân tướng Vô Diện đại tiên"

"Nếu có thể đạt được ký ức của Tiêu Tranh này, tất nhiên rất có lợi cho việc chúng ta phá vỡ tình hình."

"Trong khoảng thời gian này, có phải ngươi cũng nhận được ký ức của Tiêu Hương Nga không?"

Hồng Phấn tân nương mặt không đổi sắc, khẽ cười nói: "Đúng là chủ nhân, lại nhanh chóng tìm được manh mối như vậy."

"Chỉ có điều, thiếp thân ngu dốt lại không nghĩ tới điểm ấy, cũng không đạt được bất kỳ ký ức gì của Tiêu Hương Nga"

Sau đó, đôi bên lại nói một ít chuyện, Bùi Lăng cố ý tránh chủ đề mặt nạ và nha hoàn, dường như Hồng Phấn tân nương cũng cố ý giấu giếm điều gì đó, lời nói của đôi bên đều là một vài việc cơ sở nhất, lại không khó hỏi thăm.

Một lát sau, thấy cuối cùng không thám thính ra việc gì khác, Hồng Phấn tân nương lập tức nói: "Chủ nhân, thiếp thân còn có chút việc khác, nên cáo lui"

Bùi Lăng khẽ gật đầu.

Hồng Phấn tân nương chợt quay người rời đi.

Đưa mắt nhìn bóng lưng nàng biến mất trong cách cửa, lại cảm giác khí tức của Hồng Phấn tân nương đã hoàn toàn đi xa, Bùi Lăng không thể kìm được, lập tức phát ra một trận ho khan tan nát cõi lòng.

Hắn nhanh chóng lấy mặt nạ xuống, ho khan vẫn chưa thể dừng lại, vết máu không ngừng tràn ra khóe miệng, nhiễm ướt vạt áo trước, nhìn thấy mà giật mình.

Một hồi lâu sau, cuối cùng Bùi Lăng mới bình tĩnh lại, chỉ cảm thấy cả người đều có vẻ suy yếu.

"Chắc chắn Hồng Phấn tân nương đã thức tỉnh một bộ phận ký ức của Tiêu Hương Nga..."

"Vừa rồi ta cố ý nói đây là nhục thân của Tiêu Tranh, nàng không phát hiện vấn đề gì, nói rõ nàng căn bản không biết việc mệnh cách của chúng ta đã bị trấn áp!"

"Hiện tại nàng có thể khôi phục một bộ phận tu vị, lại đi con đường hoàn toàn ngược lại với ta, nàng đang chuyển biến thành Tiêu Hương Nga!"

"Thế nhưng, đây lại là một chuyện tốt với ta!"

Suy nghĩ nhanh chóng xoay chuyển, nghĩ tới đây như hao tổn tâm thần quá lớn, Bùi Lăng lại ho khan một trận: "Hụ khụ khụ khụ khục..."

Nhìn trên vạt áo càng ngày càng nhiều máu tươi, hắn cau mày, cũng không biết vì sao từ lúc tiến vào tạo hóa chi địa đến nay, Hồng Phấn tân nương và "Úc" không có việc gì, ngược lại hắn là truyền nhân đạt được truyền thừa của "Chú" lại nhận lấy nguyền rủa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận