Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1672: Suýt chết (1)

"Bộp... Bộp... Bộp..."

Nha hoàn di chuyển bước chân, đuổi theo ra ngoài gian phòng, "lộp bộp": "lộp bộp"... Theo nàng bước đi, khối thịt hư thối rơi xuống từng chút một, rơi đầy quãng đường nàng đi ngang qua.

Tòa nhà xa hoa khổng lồ như hung thú im lặng dưới bóng đêm, bình tĩnh nhìn chăm chú tình cảnh này.

Cùng lúc đó.

Trong phòng ngủ "Tranh thiếu gia".

"Kẹt kẹt."

Cửa phòng bỗng nhiên bị đẩy ra.

"Thiếu gia, thiếu gia.."

Giọng nha hoàn ôn nhu ngọt mềm, nhẹ nhàng truyền vào.

Bùi Lăng đột nhiên bừng tỉnh, lúc này không chút do dự mỡ miệng: "Chuyện gì?"

Vừa nói xong, chỉ thấy một bóng dáng quen thuộc đi vòng qua bình phong, váy màu chàm giống hôm qua, trên mặt đeo một cái mặt nạ như chế tạo từ thép ròng, bước chân nhẹ nhàng đi đến, trong tay nàng còn cẩn thận bưng một cái bát to bằng bạc thếp vàng miệng năm cánh hoa.

Trong bát to là chất lỏng màu mực nặng nề, cuồn cuộn hơi nóng.

Nha hoàn ôn nhu nói: "Thiếu gia, tiểu tỳ đưa thuốc đến cho ngài."

"Ta hầu hạ ngài dùng nhân lúc còn nóng"

Bùi Lăng dùng sức ngồi dậy, nhanh chóng phát hiện thân thể vẫn suy yếu nhưng có lẽ đã ăn và ngủ, khí lực khôi phục rất nhiều, xem ra giấc ngủ vừa rồi của hắn cũng không ngắn.

Nghĩ tới đây, hắn hỏi: "Hiện tại là giờ nào?"

Nha hoàn nhẹ nói: "Hồi thiếu gia, hiện tại là giờ Dậu."

Nàng vừa nói vừa đặt thuốc lên bàn, đi đến bên giường đỡ Bùi Lăng đứng dậy.

Có nha hoàn nâng lên, Bùi Lăng bớt được rất nhiều sức lực khi rời giường, thấy tiếp theo nha hoàn muốn lấy thuốc tới đút cho mình, hắn lập tức nói: "Đợi lát nữa lại uống thuốc, ta có một số việc muốn hỏi ngươi."

Nha hoàn lập tức cung kính nói: "Vâng, thiếu gia'"

Thấy nàng rất phối hợp, Bùi Lăng khẽ gật đầu, xem ra chỉ cần không ngủ ở trước mặt đối phương, hạ nhân này vẫn rất nghe lời người thiếu gia là mình.

Nghĩ tới đây, hắn lập tức hỏi: "Ngươi có biết Vô Diện đại tiên hay không?"

"Vô Diện đại tiên?" Rõ ràng giọng nha hoàn hơi do dự: "Hình như... Nghe qua... Nhưng không nhớ gì cả...

Thấy thế, trong lòng Bùi Lăng không khỏi hơi dao động, tiếp theo lại hỏi: "Vậy ngươi biết tế phẩm không?"

Hiện tại, sự hiểu biết của hắn với tình huống Tiêu gia này vẫn là ngắm hoa trong màn sương, gần như không hiểu rõ cái gì.

Tiêu lão gia nói phải chuẩn bị tế phẩm để hiến tế cho Vô Diện đại tiên, nhưng với yêu cầu tế phẩm lại nói thẳng vẫn giống như lần trước, ngoài ra lại không giải thích nhiều hơn. Bởi vậy, hiện tại hắn phải hiểu rõ cụ thể yêu cầu tế phẩm có thứ gì trước.

Nhưng nghe thấy hai chữ "tế phẩm", thân thể nha hoàn rõ ràng cứng đờ, bát to trong tay rung động, nước thuốc đen nhánh nặng nề đong đưa.

Một hồi lâu sau, nàng mới chậm rãi mở miệng nói: "Thiếu gia, ta nhớ ra rồi."

Bùi Lăng lập tức nói: "Nói!"

Khanh!

Phốc phốc!

Chủy thủ ra khỏi vỏ, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai lập tức đâm vào thân thể Bùi Lăng!

Ba!

Bát to rơi xuống đất vỡ nát.

Nha hoàn lạnh lùng nhìn Bùi Lăng, trong giọng điệu đây hận ý:

"Ta là tế phẩm!"

"Thiếu gia, lần trước là ngươi tự tay hiến tế ta cho Vô Diện đại tiên...

Còn chưa nói hết câu, nha hoàn đột nhiên rút chủy thủ ra, lại một lần nữa hung hăng đâm về phía Bùi Lăng.

Phốc phốc phốc phốc phốc...

Không ngừng vang lên tiếng động nặng nề khi lưỡi dao đâm vào người, trong máu bắn tung tóe, Bùi Lăng bất lực té ngã trên đất.

Liên tiếp bị đâm mười mấy dao, hắn đã hoàn toàn mất đi một điểm sinh cơ cuối cùng.

Nha hoàn lại giơ chủy thủ lên, thấy thiếu gia đã chết, lưỡi dao không rơi xuống nữa.

Vị trí hai mắt trên mặt nạ rèn đúc bóng loáng như thép ròng chậm rãi chảy ra hai hàng huyết lệ.

Bóng dáng của nàng bắt đầu chầm chậm tiêu tán.

"Cạch..."

Mặt nạ rơi xuống mặt đất, phát ra một tiếng vang không nhẹ không nặng.

Đèn lồng chập chờn, trong căn phòng u ám, cảm giác lạnh lùng tùy ý tràn ngập.

Một hồi lâu sau...

"Leng keng! Đã hoàn thành lần tu luyện này, cảm ơn ký chủ đã sử dụng hệ thống tu chân trí năng, một lần ủy thác, không lo phi thăng! Rất mong ngài chia sẻ đánh giá việc tu luyện, nếu hài lòng xin cho khen ngợi năm sao..."

Khôi phục quyền khống chế thân thể, Bùi Lăng lập tức phát ra một trận ho kịch liệt.

Nguy hiểm thật!

Nếu không phải vừa rồi hắn kịp thời dùng hệ thống uỷ thác [Khô Tâm Thuật], thành công lừa tên nha hoàn kia, chỉ sợ lúc này đã chết thật!

Thế nhưng, hiện tại hắn là thân thể phàm nhân, vốn trên người có bệnh nặng cộng thêm bị đâm nhiều dao như vậy, cho dù vừa trốn qua một kiếp, nếu không kịp thời trị liệu vẫn sẽ chết!

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng cũng bất chấp gì khác, lúc này lại nói: "Hệ thống, ta muốn tu luyện, một khóa uỷ thác [Thực Nhật bí lục] !"

Hiện tại hắn không tự tu luyện được, nhưng hệ thống có thể!

Hiện tại thương thế, bệnh tình thế này với phàm nhân đều rất nặng nề, sinh mệnh lực như nến tàn trong gió, chỉ cần hơi hoạt động mạnh cũng có thể lấy mạng của hắn.

Nhưng ở trong mắt tu sĩ chân chính, trình độ bệnh tật này, ngay cả vết thương da thịt cũng không là gì.

Đúng vậy, hiện tại mặc kệ vận chuyển công pháp gì, chỉ cần hệ thống hồi phục một chút pháp lực giúp hắn, hắn có thể hoàn toàn khôi phục thương thế và bệnh tình hiện tại trong chớp mắt!

Vốn [Lục Dục bí điển] cũng là sự lựa chọn tốt, nhưng hiện tại nha hoàn của hắn là quỷ vật biến thành, chắc chắn phu nhân gặp được vào tối hôm qua cũng không kém bao nhiêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận