Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1906: Chỉ có thể để lão tổ chịu thiệt thòi

"Vong" bình thản nói: "Trước đó ngươi khinh bạc tiểu thiếp chưa về nhà chồng của ta, vậy dùng tình cảm chân thành của ngươi để trả lại"

"Trước đó ta còn lo lắng, tên người sống này không đủ trọng lượng."

"Hiện tại yên tâm rồi."

Bùi Lăng lập tức ngây ngốc tại chỗ, một hồi lâu sau mới hồi phục tinh thần, nghe tiếng kêu rên thê thảm của lão tổ Lệ thị, hắn lập tức yên lòng.

Thật sự là sợ bóng sợ gió một trận, còn tưởng người sống bị cấm kỵ bắt là Lệ sư tỷ, hóa ra là lão tổ Lệ thị...

Thế nhưng, Lệ sư tỷ cũng không ở trà lâu, rốt cuộc đã đi đâu?

Tất cả mọi việc trong U Tố mộ đều không thể gạt được cấm kỵ.

Đi hỏi một vị cấm kỵ khác là được, dù sao bây giờ cũng không gấp.

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng không nhanh không chậm sắp xếp xong mạch suy nghĩ, lúc này nói: "Tiền bối, lúc ấy vãn bối cũng không biết Hồng Phấn tân nương là người của tiền bối, cũng không có ý mạo phạm tiền bối, kinh xin tiền bối minh giám, xử lý nhẹ nhàng"

Cửu A Lệ thị có ân với hắn, chắc chắn phải cứu vị lão tổ Lệ thị này, nhưng không giống vừa rồi, lần này Bùi Lăng không hứa hẹn bất kỳ điều kiện gì khác.

Dù sao cũng không phải Lệ sư tỷ, chẳng may cấm kỵ nói ra yêu cầu quá khó khăn quá nguy hiểm, hắn vẫn giữ mạng quan trong hơn...

Lúc này, dòng máu nhỏ xuống từ trên áo choàng lão tổ Lệ thị đã trộn lẫn vụn xương trắng đục, nhìn như cấm kỵ chỉ tùy ý nắm chặt hắn ta, trên thực tế nhục thể và hồn phách của hắn ta đều thừa nhận sự tra tấn không thể tưởng tượng, nhưng là lão tổ Cửu A Lệ thị, tu sĩ Hợp Đạo Trọng Minh tông, ý chí của Lệ Tân cực kỳ kiên định.

Chẳng mấy chốc đã quen với nỗi đau khổ cực độ này.

Thấy Bùi Lăng bình an vô sự, hơn nữa còn cầu xin cho mình, Lệ Tân không nhịn được cảm thấy rất vui mừng, không uổng công Lệ thị nâng đỡ hậu bối này, Bùi Lăng thật sự không làm hắn ta thất vọng...

Đang nghĩ ngợi, chợt nghe "Vong" bình thản nói: "Nếu là tình cảm chân thành suốt đời ngươi, đương nhiên ta sẽ không lấy mạng hắn..."

"Nhưng ta không thích chờ đợi."

"Ngươi nhanh đi khiêu chiến vị Tông Chủ thứ nhất của chín môn phái lớn"

"Coi đây là thời hạn xử phạt hắn"

Tình... Tình cảm chân thành? ?

Lệ Tân nghe được hai chữ này lập tức mở to hai mắt nhìn, suýt nữa quên mất cơn đau tra tấn trên người!

Vị trước mắt là cấm kỵ U Tố mộ, một trong những người đỉnh phong của phương thế giới này!

Có lẽ đối phương rất hận thù người sống, nhưng lời nói ra cũng không giải Dù sao đến loại cảnh giới này, căn bản khinh thường nói dối.

Chẳng trách!

Chẳng trách tiểu tử Bùi Lăng này có thể được vị "Vong" này nhìn bằng con mắt khác xưa!

Thật không ngờ trước kia tiểu tử này ham mê sắc đẹp nữ thi, chỉ vì tu vi thấp nên cố gắng kiềm chế. Bản tính thật sự của hắn lại giống "Vong", nam nữ ăn sạch, già trẻ không kị!

Lần này đối phương tới cứu hắn, chưa chắc là có ơn tất báo với Lệ thị, còn có thể là...

Cố ý trình diễn anh hùng cứu lão nhân!

Quá điên! !!

Rốt cuộc trong đầu tiểu tử này nghĩ cái gì?

Cho dù là những người điên bên Vô Thủy sơn trang, so sánh ra đều bình thường hơn nhiều!

Lúc này Lệ Tân quyết định, nếu lần này có thể còn sống trở lại tông môn, lập tức bế quan, không thể cho tiểu tử này cơ hội!

Nghĩ đi nghĩ lại, trong chốc lát tâm thần Lệ Tân thất thủ, đau đớn to lớn lập tức phá hủy lý trí của hắn ta: "...", hắn ta không nhịn được phát ra một tràng tiếng kêu thảm vô cùng thê lương.

Bùi Lăng nghe vậy, sắc mặt không thay đổi chút nào, mặc dù bây giờ mình bị "Vong" hiểu lầm, nhưng hắn không định giải thích.

Nếu không "Vong" lại đi bắt Lệ sư tỷ và Yến Minh Họa tới thì làm sao bây giờ?

Bởi vậy, hiện tại cũng chỉ có thể để lão tổ Lệ thị chịu chút thiệt thòi...

Lão tổ có tu vi cao như vậy, sẽ không có vấn đề quá lớn...

Thế là, Bùi Lăng nói: "Tốt! Sau khi vãn bối về tông, lập tức khiêu chiến một vị Tông Chủ của chín môn phái lớn"

"Kính xin tiền bối yên tâm!"

"Vong" khẽ gật đầu, sau đó chỉ vào Hồng Phấn tân nương cách Bùi Lăng không xa, hờ hững nói: "Nếu Hồng Phấn đã bị ngươi chạm qua, đã không còn thuần khiết."

"Không còn tư cách hầu hạ ta"

"Hiện tại ta tặng nàng cho ngươi, ngươi có thể tùy ý xử trí."

Nghe vậy, Bùi Lăng chưa kịp phản ứng đây là tình huống như thế nào, sắc mặt Hồng Phấn tân nương dưới hỉ khăn lập tức thay đổi, quỳ xuống đất năn nỉ: "Nô gia khẩn cầu Bùi công tử thu lưu!"

Bùi Lăng nghi ngờ nhưng chẳng mấy chốc đã hiểu ra.

Hồng Phấn tân nương không chỉ bị hắn chạm qua, hơn trong ba trận tạo hóa của "Chú", đối phương đều thua hắn!

Mặc dù số lượng nam nữ được "Vong" sủng ái rất nhiều, nhưng dù sao thân phận cũng bày rõ ra đó...

Đúng vậy, lúc trước hắn động vào Hồng Phấn tân nương nhưng vì "Chú": "Vong" sẽ không ra tay với hắn, trực tiếp xử trí lão tổ Lệ thị có liên quan đến hắn.

Chỉ có điều, đây cũng không phải "Vong" coi trọng Hồng Phấn tân nương đến mức nào, mà chỉ đơn thuần là uy nghiêm của một vị cấm kỵ.

Hiện tại trong mắt "Vong", Hồng Phấn tân nương đã "không sạch sẽ", cộng thêm Hồng Phấn tân nương không tranh được bất kỳ tạo hóa gì của "Chú", nàng đã không còn bất cứ giá trị gì với "Vong'...
Bạn cần đăng nhập để bình luận