Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1911: Thượng cổ tuế nguyệt hà thôi nguy, tạo hóa chủng

nhân định tiên (2)

"Một khi ngươi trở thành Tông Chủ Trọng Minh tông, tuy khí vận gia thân nhưng lập tức đạt được vô số chỗ tốt khó mà diễn tả bằng lời, nhưng tiếp theo mặc kệ ngươi tranh đoạt bao nhiêu khí số thành tiên, toàn bộ đều quy về cơ nghiệp Trọng Minh tông"

"Chứ không phải đạo nghiệp của cá nhân ngươi."

"Trừ khi ngươi có thể hoàn toàn chiếm đoạt tám tông môn lớn khác, trở thành Tông Chủ của chín nơi này."

"Nếu không, lúc đánh cờ vây sẽ không đủ khí số, không thắng được Phù Sinh kỷ cục!"

Bùi Lăng như có điều suy nghĩ nhẹ gật đầu, lại truyền âm hỏi:

"Đây có phải tiên lộ duy nhất không?"

Long Bá Chiến Vương lắc đầu nói: "Không phải!"

"Nhưng tu vi của ngươi đã tới Phản Hư, tiên lộ cố định thì không thể quay đầu"

"Hơn nữa, cũng có lợi ích to lớn với việc ngươi Hợp Đạo tiếp theo"

Bùi Lăng gật đầu, chậm rãi mở miệng nói: "Một vấn đề cuối cùng..."

Sương trắng tràn ngập, trà lâu.

Bên ngoài cửa sổ thuỷ tinh như biển sôi.

Trên hành lang, cỏ cây đông đúc, cành lá tươi non.

Yến Minh Họa ngồi xếp bằng ở giữa, hai con ngươi khép hờ, lông mi dài buông xuống, pháp lực phun trào quanh người, đang tu luyện.

Nhưng chẳng mấy chốc nàng nhíu mày ngừng lại.

Hiện tại một mình Bùi Lăng đi gặp cấm kỵ, nàng lại bị quỷ vật phía ngoài ngăn lại, không thể rời đi, không biết an nguy của Bùi Lăng như thế nào, trong thời gian ngắn làm thế nào cũng không tĩnh tâm được.

"Không thể loạn..."

"Dù hiện tại ta ra ngoài, cũng không giúp được Bùi đạo hữu..."

"Nếu lần này có thể còn sống trở lại Tố Chân Thiên, nhất định phải dốc toàn lực nâng cao thực lực tu vi."

"Kỳ quái!"

"Luôn cảm thấy hình như đã quên điều gì đó..."

Hàng lông mày như núi xa của Yến Minh Họa nhăn lại, nhưng ngay lúc này cách chỗ nàng không xa mở ra một kẽ nứt không gian, bóng dáng huyền bào vác đao lặng yên xuất hiện.

Áo bào hắn phần phật, khí chất lạnh băng bạo ngược, chính là Bùi Lãng!

Nhìn qua Thánh Tử Trọng Minh tông quần áo chỉnh tề, không nhìn ra bất kỳ điều gì không ổn, sắc mặt Yến Minh Họa lập tức vui mừng, đứng dậy, bước nhanh về phía trước hỏi: "Bùi đạo hữu, ngươi không sao chứ?"

Bùi Lăng ôm vòng eo nàng, vừa cười vừa nói: "Không có việc gì."

"Lệ sư tỷ đã trở về tông môn, chúng ta cũng có thể rời khỏi U Tố mộ rồi."

Hai gò má Yến Minh Họa ửng đỏ, gật đầu nói: "Tốt!"

Bùi Lăng mang theo nàng thi triển [Ngũ Quỷ Thiên La Độn], nhanh chóng xuất hiện sau cánh cửa gỗ.

"Kẹt kẹt."

Cửa gỗ mở ra, sương mù nặng nề xen lẫn hơi lạnh thấu xương bên ngoài đập vào mặt.

"Tất": "Đề" cùng rất nhiều quỷ vật yên tĩnh đứng sừng sững, khoanh tay cùng đợi.

Trong rất nhiều bóng dáng còn có Băng Thanh mặc một bộ hỉ phục, làn váy xinh đẹp như máu trông rất nổi bật trong sương mù. Vừa rồi Bùi Lăng bị Quỷ Tang đón đi, nàng liền đi vào trà lâu chờ đợi.

Lúc này, thấy Bùi Lăng xuất hiện: "Tất" và "Đề" lập tức tiến lên hành lễ: "Chúc mừng chủ thượng, con đường tỉnh tiến, trường sinh cửu thị!"

Đám quỷ vật sau lưng bọn chúng cũng khom người theo: "Chúc mừng chủ thượng! Con đường tỉnh tiến, trường sinh cửu thị!"

Băng Thanh thướt tha tiến lên, vạn phúc nói: "Chúc mừng chủ thượng, chúc mừng chủ thượng!"

Bùi Lăng nhìn lướt qua rất nhiều quỷ vật, cuối cùng ánh mắt rơi xuống "Tất" cầm đầu, tiếng nói nghiêm nghị phân phó: "Ta có việc cần rời khỏi U Tố mộ một chuyến."

"Các ngươi tạm trú ở đây, nghỉ ngơi lấy lại sức."

"Đợi ta xử lý xong chuyện ngoại giới, lại suy tính"

"Tất" lập tức hành lễ: "Cẩn tuân chủ thượng phân phó!"

Rất nhiều quỷ vật rối rít đáp lời: "Chúng ta tuân mệnh!"

Bùi Lăng khẽ gật đầu, sau đó vẫy tay kéo Băng Thanh tới trước mặt, hỏi tiếp: "Hiện tại ba người Phó Huyền Tự, Chung Quỳ Việt Cức và Ninh Vô Dạ đang ở đâu?"

"Tất" trả lời: "Chủ thượng, ta chưa từng thấy ba người này, bây giờ trong U Tố mộ cũng không có người sống khác tồn tại."

Khuôn mặt Băng Thanh dưới hỉ khăn lộ ra vẻ nghi ngờ, nàng cảm thấy dường như mình từng gặp ba người mà Bùi Lăng nói đến, nhưng suy nghĩ thật lâu, làm thế nào cũng không nhớ nổi đã gặp ở nơi nào.

Yến Minh Họa bị Bùi Lăng ôm lấy ngẩng đầu, trong mắt cũng đầy hoang mang, nghiêm túc suy nghĩ nhưng vẫn lặng yên truyền âm nói: "Bùi đạo hữu, lần này tiến vào U Tố mộ, ba người chỉ có ngươi, ta và Lệ yêu nữ"

"Lúc ấy Phó sư huynh, Chung Quỳ sư huynh còn có Ninh sư huynh không cùng tiến đến..."

Ba người Phó Huyền Tự chưa đi đến U Tố mộ? !

Vẻ mặt Bùi Lăng khẽ thay đổi, trong lòng nhanh chóng nhớ lại một lần, sau đó nhanh chóng phát hiện, sau khi tiến vào U Tố mộ, đúng là chỉ có ký ức về Lệ sư tỷ và Yến Minh Họa...

Kỳ quái!

Tại sao vừa rồi hắn muốn hỏi vị trí của ba người Phó Huyền Tự?

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng nhướn mày, U Tố mộ này thật sự cổ quái!

Hiện tại vẫn nên nhanh chóng rời khỏi nơi này càng ổn thỏa hơn.

Thế là, khí tức quanh người Bùi Lăng lập tức biến hóa, chỉ một thoáng trên đỉnh đầu hắn dâng lên ba cánh cửa ra vào nguy nga hùng tráng.

Cánh cửa ra vào thứ nhất ngàn vạn độc lâu đắp lên, quỷ quyệt sâm nhiên; cánh cửa ra vào thứ hai hoa mỹ xa xỉ như cung điện Tiên gia; cánh cửa ra vào thứ ba huyết đằng quấn quanh, bướu nhọt vô số, quái đản kinh khủng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận