Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1653: Ba cánh cửa (1)

Chợt, Hồng Phấn tân nương nhẹ thu váy áo, khẽ nâng váy dài, trong ống tay áo màu đỏ hồng lộ ra một bàn tay tinh tế trắng nõn mềm mại, nhấc màn kiệu nền đỏ nhàu kim khảm châu lên, dáng vẻ cung kính hầu hạ Bùi Lăng nhập ngồi vào bên trong.

Ngay sau đó, nàng cũng đi theo vào kiệu.

Bùi Lăng ngồi xuống chủ vị trong kiệu hoa, khẽ cau mày, sắc mặt ủ dột.

Cũng không biết là chỗ nào có vấn đề, bây giờ Yến Minh Họa biết thân phận của hắn, tình huống trước mắt hắn chỉ có thể tìm cơ hội giải thích riêng với từng người.

Lúc Yến Minh Họa và Lệ sư tỷ đều ở đây, hắn không biết phải đối mặt thế nào...

Hắn và Lệ sư tỷ quen biết sớm nhất, lúc trước cùng nhau đi tới, [Huyết Sát đao pháp], [Huyết Sát đao phách], [Huyết Quỷ độn pháp], [Phần Dạ Thiên], [Minh Viêm Phần Thế U Vi Đại Pháp 1... Đều là Lệ sư tỷ tặng cho.

Hơn nữa, lúc tu vi của hắn còn thấp, cũng vì có Lệ sư tỷ che chở, ngoại môn trưởng lão Lý Bình không dám động đến hắn, nội môn mạch chủ Miêu Thành Dương không dám giết hắn, chân truyền đệ tử Tô Chấn Hòa muốn diệt trừ hắn cho thoải mái, nhưng cũng lo lắng trùng điệp...

Hắn có thể có ngày hôm nay, không thể thiếu sự nâng đỡ và chiếu cố của Lệ sư tỷ.

Còn Yến Minh Họa...

Quan hệ của hắn và vị Thiên Cơ Tố Chân Thiên này đơn giản hơn nhiều.

Chuyện kia, mặc dù là hệ thống thiểu năng nhưng bản chất lại là hắn làm sai trước...

Đang lúc Bùi Lăng suy nghĩ, Hồng Phấn tân nương vặn vẹo vòng eo, đứng dậy từ trên chỗ ngồi dưới tay, trực tiếp ngồi xuống đầu gối hắn.

"Chủ nhân muốn đi đâu?" Hồng Phấn tân nương mềm mại đáng yêu mà hồi.

Trong đôi mắt bị hỉ khăn hoa lệ che đậy xinh đẹp lấp lánh nước, tràn đầy mê ly nhìn Bùi Lăng.

Nghe vậy, Bùi Lăng lập tức lấy lại tinh thần, cảm nhận thân thể mềm mại lạnh băng, theo bản năng đưa cánh tay ôm lấy vòng eo đối phương, một tay vuốt ve đôi chân đang ngồi dạng ra trên đùi mình.

"Đi phía nam tìm mấy người trước." Giọng hắn buồn bực phân phó: "Sau đó, đưa ta đi tìm tạo hóa của Chú..."

Hồng Phấn tân nương thuận theo dựa sát vào lồng ngực của hắn, lập tức ngọt mềm nói: "Vâng!"

Lúc nói chuyện, kiệu hoa lặng yên hiện lên, bay lượn về phía nam.

Trong khoảnh khắc, đã chui vào trong sương mù.

Sương trắng sền sệt, cuồn cuộn như sôi.

Ba người Phó Huyền Tự, Chung Quỳ Việt Cức và Ninh Vô Dạ cẩn thận đi vào, phù lục tản ra từng trận trong trẻo bao bọc vờn quanh bọn họ, nhắm mắt theo đuôi.

La bàn cổ xưa lơ lửng phía trước, từng phù văn lấp lóe ánh sáng nhạt trong hư không, chỉ dẫn đường đi.

Bên cạnh Chung Quỷ Việt Cức có thêm một đám linh hỏa màu đỏ lơ lửng vờn quanh, hỏa diễm màu sắc tươi đẹp liên tục nhảy nhót, lại chỉ có thể soi sáng ra một tấc vuông, ngoài hai bước lại không thấy được.

Hiện tại, tất cả ngọn lửa thiêu đốt hai bên, linh diễm phun ra nuốt vào.

Ninh Vô Dạ im lặng bước đi, vác trường kiếm vỏ đen, lúc cất bước trong mắt có tia sáng nở rộ, mơ hồ như có linh cơ của một thanh trường kiếm ra khỏi vỏ, chìm nổi, phun ra nuốt vào, mũi nhọn kín đáo không lộ ra, vận sức chờ phát động.

Ba người đều vận chuyển [Cấm Tức Quyết], khóa tất cả sinh cơ vào trong trái tim, mặc cho âm khí nhuộm vào thể xác, chẳng mấy chốc cả người đã nhiễm khí băng hàn âm u lạnh lẽo, không nhìn ra dấu hiệu người sống.

Đi về phía trước, Phó Huyền Tự đột nhiên truyền âm nói: "Đợi chút nữa trở về trà lâu, nếu Yến sư muội đã trở về là tốt nhất.

Nếu vẫn chưa về, hai người các ngươi ở lại trà lâu khôi phục, một mình ta đi tìm Yến sư muội là được."

Nghe vậy, Chung Quỳ Việt Cức và Ninh Vô Dạ đều nhướn mày, Ninh Vô Dạ lập tức lắc đầu nói: "Phó sư huynh, hành động lần này không ổn.huống chi việc này vì chúng ta mà ra, muốn đi thì cùng đi!"

Chung Quỳ Việt Cức trầm giọng nói: "Phó sư huynh, thực lực hiện tại của ngươi tiến nhanh, chắc hẳn cũng đạt được thủ đoạn gì từ chỗ đọa tiên. Ngươi có thể sử dụng, chúng ta cũng có thể dùng. Như thế, chúng ta cùng hành động, phần thắng còn có thể lớn hơn một chút."

Phó Huyền Tự khẽ lắc đầu, thầm nghĩ hiện tại mình đã tìm ra Chung Quỷ sư đệ và Ninh sư đệ, bên Bùi Lăng có thủ đoạn truy tung Lệ Liệp Nguyệt. Dưới tình huống bình thường, chắc sẽ cứu hai người Lệ Liệp Nguyệt và Yến sư muội nhanh hơn hắn ta.

Nếu sau khi trở lại trà lâu không thấy ba người kia, có nghĩa tình hình bên Bùi Lăng gặp phải còn nguy hiểm hơn cả bên mình!

Hiện tại hắn ta hiểu rõ thực lực của vị Thánh Tử Trọng Minh tông này, cho dù hiện tại hắn ta nắm giữ [Mạt Đạo Khuynh Tiên], cũng chưa chắc có thể là đối thủ của vị Thánh Tử này!

Nguy hiểm mà đối phương cũng không đối phó được, ba người bọn họ cùng đi cũng chỉ chịu chết.

Nghĩ tới đây, Phó Huyền Tự đang muốn nói thêm gì nữa, phù trận vởn quanh đột nhiên không gió tự đốt. [Dân tâm sở hướng] quanh người Chung Quy Việt Cức cũng đột nhiên thay đổi phương hướng, chỉ sang một bên. Trường kiếm trong tầm mắt Ninh Vô Dạ hơi dừng lại, phát ra một tiếng kêu chỉ có hắn ta mới có thể nghe được.

Ba người nhanh chóng kịp phản ứng, có quỷ vật cường đại tới gần!
Bạn cần đăng nhập để bình luận