Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2076: Không tranh cùng thế, chỉ luận cùng tâm

Nói đúng ra, là sự chênh lệch giữa kinh nghiệm thực chiến trong tranh đấu của võ giả phàm nhân!

Một chiêu giương đông kích tây đánh rất bất ngờ, Bùi Lăng hoàn toàn không đoán trước, lúc này hai chân bị đá trúng, cả người không tự chủ được té ngã trên đất.

Sâm Phương Ác không cho hắn cơ hội thở dốc, lúc này nhảy lên một cái, thân thể tinh tế thướt tha như cánh quạt, trong nháy mắt bay lên xoay ba vòng trên không, chân dài lôi theo tiếng gió như một thanh chùy nặng hung hăng đánh tới hướng Bùi Lăng!

Thấy nàng ra chiêu hung mãnh như vậy, trong chốc lát Bùi Lăng không chú ý đến việc đứng dậy, vội vàng toàn lực lăn sang bên cạnh.

Ầm!

Ngay sau đó, Sầm Phương Ác đá mạnh vào khoảng đất mà Bùi Lăng vừa ngã xuống, trong chốc lát bụi mù tung tóe, mặt đất xuất hiện một dấu chân không đầu gối.

Một kích thất bại, Sâm Phương Ác không hề do dự, lập tức đứng dậy nhảy lên, lao tới Bùi Lăng đang chuẩn bị đứng dậy từ dưới đất.

Oanh! !!

Lúc này thể lực của Bùi Lăng bị xói mòn quá nhiều, đã không theo kịp tốc độ của Sầm Phương Ác, lập tức bị đụng bay ra ngoài, thân thể rơi mạnh xuống đất.

Bụi đất tản ra, cách hắn không xa có một tia sáng lạnh lấp lóe, chiết xạ thu thuỷ xinh đẹp.

Bùi Lăng vô thức phát ra một tràng ho khan kịch liệt, khóe miệng không ngừng trào ra máu tươi, quanh người vết máu loang lổ, trong cơ thể dời sông lấp biển đang gian nan lật ngồi dậy, đột nhiên trông thấy nhuyễn kiếm bên cạnh, lập tức đưa tay, một phát bắt được chuôi kiếm.

Nhưng ngón tay chưa phát lực nắm chặt nó, Sầm Phương Ác đã tới như gió, một cước đá trúng cổ tay của hắn.

Cảm giác đau đớn dữ dội lại đánh tới, nhuyễn kiếm lại rời tay bay ra, rơi xuống nơi xa.

Sâm Phương Ác đạp thật mạnh, mũi chân nhẹ xoáy đã xuất hiện sau lưng Bùi Lăng, nàng uốn gối ngồi xuống, một phát bắt được tóc dài đã tán loạn của Bùi Lăng, cưỡng ép kéo hắn lên từ dưới đất, sau đó cánh tay phải ghìm chặt cổ hắn, cánh tay trái khóa lại tay phải đột nhiên dùng sức!

Bùi Lăng lập tức cảm thấy một cảm giác nghẹn thở, bóng ma tử vong âm vang bao phủ nhưng thân thể hắn lại không phản ứng chút nào, dường như đã không thể giãy giụa.

Ngay lúc này, Sâm Phương Ác đột nhiên nói: "Bùi Lăng, hiện tại gia nhập chính đạo ta, ta không giết ngươi!"

Cùng lúc đó, dây cung đàn không lật mấy tiếng lại đột nhiên biến đổi như kim trống ồn ào náo động, hoàng chung đại lữ, trang nghiêm rộng lớn, quang minh chính đại.

Lực lượng của Sầm Phương Ác lập tức trở nên vô cùng cường đại, cánh tay phải ghìm chặt cổ Bùi Lăng lập tức như bách luyện tinh thiết đổ bê tông, đừng nói hiện tại đối phương chỉ là một thân thể phàm nhân tình trạng kiệt sức gần như dầu hết đèn tắt, dù lúc hắn trong thời kỳ toàn thịnh, chỉ cần tu vi chưa hồi phục, đã không có khả năng tránh thoát!

Nghĩ đến đây, nàng vội vàng thả lỏng một chút cường độ, đề phòng trực tiếp ghìm chết Bùi Lăng.

Trên thực tế, đối phó với loại ma đầu việc ác từng đống như Bùi Lăng, cho tới bây giờ nàng đều là có thể giết thì tuyệt không đối không giữ mạng cho hắn!

Chỉ có điều, lần trước hỏi đồ nhi Minh Họa về việc Bùi Lăng, biết được lúc ở U Tố mộ, Bùi Lăng này đã cứu Minh Họa, vì vậy lần này ra tay, cho dù mình chắc chắn phải chết nhưng vẫn muốn trả phần ân tình này thay Minh Họa...

Đương nhiên, nếu Bùi Lăng này thật sự chấp mê bất ngộ, vì để phòng sau này hại chết càng nhiều người vô tội, nàng cũng chỉ có thể ra tay giết chết!

Nghĩ tới đây, Sầm Phương Ác tiếp tục bổ sung: "Mượn chuyện tu nhân, mượn giả tu chân."

"Vì lợi ích một người, tai họa thương sinh thiên hạ, tuyệt đối không phải gốc rễ cầu đạo tu hành"

"Tu sĩ chúng ta, trong lòng chỉ có đại đạo!"

"Đạo đúng tất tiến, đạo sai tất lùi. Không đi đường tà ác, không ức hiếp người khác; tích lũy công đức, từ tâm tại vật; trung hiếu với bạn bè, chính là hóa người."

"Không thể kiêu ngạo, không thể túng dục, không thể quá vui, không thể tự mãn"

"Thượng thiện nhược thủy, tu thân dưỡng tính, giữ tâm như gỗ đá, thú vui như mây nước, mới là chân lý tu luyện."

"Không tranh cùng thế, chỉ luận cùng tâm!"

"Ngươi thiên tư trác tuyệt, đạo tâm kiên định, cho dù là Thánh Tử Trọng Minh tông vẫn không tiếc sinh tử, không luyến quyền thế, truy cầu đạo của mình, loại đạo tâm này, loại ý chí này, loại lòng dạ này, dù cho không giống đạo ta, nhưng tu sĩ trong thiên hạ dù chính hay ma, dù cho là tán tu, lòng cầu đạo đều giống nhau."

"Bản tọa không nỡ để minh châu vì sinh trong bóng tối mà bị long đong, hôm nay thành tâm khuyên bảo, mong rằng ngươi nghĩ lại!"

"Dù Tố Chân Thiên ta không thu nam đồ, nhưng chỉ cần ngươi đồng ý, bản tọa có thể dùng danh nghĩa Chưởng Giáo Tố Chân Thiên cam đoan, Lưu Lam hoàng triều, Yến Tê thành, Hàn Ảm Kiếm tông, thậm chí cả Cửu Nghi sơn đều tiếp nhận ngươi!"

"Nói đến thế thôi, Bùi Lăng, ngươi nguyện thay đổi hoàn toàn, bỏ gian tà theo chính nghĩa?"

Bên ngoài Tịch Cực Khư.

Hư không.

Tu sĩ quan chiến hai đạo chính ma đều tập trung tinh thần nhìn trận chiến đằng xa.

Thấy Sầm Phương Ác chiếm ưu thế, Bùi Lăng bị đánh liên tục bại lui, vẻ mặt lão giả Cửu Nghi sơn và đám tu sĩ chính đạo lập tức bình tĩnh lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận