Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2434: Chúng ta trung thành không hai lòng với hoàng

triều!

Cách không trò chuyện kết thúc, tổ sư hơi trầm ngâm.

Hiện tại hắn ta đang đợi tiên lộ của Bùi Lăng.

Nếu là việc bình thường, tất nhiên hắn ta sẽ tự mình ra tay, trực tiếp giải quyết giúp hậu bối này.

Chỉ có điều, nhân quả tiên lộ...

Mỗi một người dẫn đường tiên lộ đều gặp được.

Chuyện này chỉ có thể do người dẫn đường tự đối phó.

Chuyện như thế, nếu người bên ngoài ra tay sẽ chỉ tăng thêm nhân quả cho người dẫn đường, gây thêm rắc rối.

Hơn nữa, theo lời nói của Bùi Lăng, hắn ta không cảm thấy vị kia sẽ gây khó khăn cho vị người dẫn đường xuất thân thiên kiêu kinh thế.

Mười năm... Rất ngắn ngủi!

Nghĩ tới đây: "Phục Cùng" tổ sư liếc nhìn Thiên Tuyên cung, thản nhiên phân phó: "Tư Hồng Khuynh Yến, lập tức khởi hành đến gần Thanh Yếu sơn chờ lệnh."

Thanh Yếu sơn.

Chân núi.

Cỏ dài phủ khắp, hoa thụ thơm ngát.

Chung Quỳ Kính Y và Kiều Từ Quang nhìn về phía Bùi Lăng biến mất, sắc mặt nghiêm nghị.

Bên cạnh có tiếng vang hỗn tạp, lại là những yêu tu hóa thành hình thú kia thổ ra một hơi, liên tiếp trở lại thân người.

Thấy Bùi Lăng đã rời đi, Tưởng Phong Vật quỳ rạp xuống đất cũng vội vàng quỳ gối dịch mấy bước, di chuyển đến trước mặt Chung Quỳ Kính Y và Kiều Từ Quang, liên tục dập đầu: "Tiểu nhân Tưởng Phong Vật bái kiến Tứ điện hạ, bái kiến Kiều tiên tử!"

"Lưu Lam hoàng triều coi chúng sinh bình đẳng, ngay cả loại tán tu giống cô rác như tiểu nhân mà hoàng triều cũng không khinh thường, tiểu nhân mến mộ vương hóa đã lâu, nếu không phải thực lực thấp, nhất định hết ngày dài lại đêm thâu đi đường, tiến về hoàng triều, nhận ân điển của Chung Quỳ thị."

"Tố Chân Thiên đều là nữ tu nhưng bậc cân quắc không thua đấng mày râu, là một trong chín tông trên thiên hạ, đủ thấy chư vị tiên tử đều là nhân vật tài mạo song toàn, trông như thần tiên...

"Tiểu nhân hèn mọn như sâu kiến, vừa nãy đối mặt với ma tu không có cách nào mới có nhiều mạo phạm, kính xin Tứ công chúa điện hạ và Kiều tiên tử đại nhân rộng lượng, đừng so đo với tiểu nhân..."

"Toàn bộ Bàn Nhai giới không ai không biết không người không hay tiếng xấu của Trọng Minh tông!"

"Bùi Lăng kia là ma tử ma tông, từ trước đến nay làm điều ngang ngược, bụng dạ ác độc!"

"Rõ ràng hắn và Tứ công chúa điện hạ còn có Kiểu tiên tử không quen biết, lại đổi trắng thay đen, hiển nhiên có dụng ý khó dò với hai vị... Kính xin hai vị tuyệt đối đừng bị vẻ giả nhân giả nghĩa của hắn lừa gạt, nhanh chóng liên hệ các tiền bối Lưu Lam hoàng triều còn có Tố Chân Thiên đưa ta rời khỏi nơi đây, mới là sinh cơ!"

Lúc này, những yêu tu kia cũng nhanh chóng kịp phản ứng.

Bọn chúng cũng liên tục không ngừng quỳ xuống trước mặt Chung Quỷ Kính Y, khóc ròng ròng nói: "Tứ điện hạ, không phải chúng ta tham sống sợ chết, thật sự là Bùi Lăng ma uy kia ngập trời, cho dù Tứ điện hạ một thân ngông nghênh, thà chết chứ không chịu khuất phục, nhưng chúng ta nhận ân điển của Chung Quỳ thị, sao có thể nhìn Tứ điện hạ chết vì bảo vệ chúng ta?"

"Vừa rồi vậy cũng là tạm thời thay đổi, dù sao thiên hạ đều biết Bùi Lăng này tham tài háo sắc."

"Tứ điện hạ và Kiều tiên tử đều là mặt đẹp xanh ngọc, rơi vào tay hắn, cho dù cũng không phải chuyện tốt gì, nhưng trong thời gian ngắn chưa chắc nguy hiểm đến tính mạng"

"Những lời kia của chúng ta chỉ muốn làm hắn lơ là, khiến hắn không ra tay ác độc, tiện cho chúng ta trở về hoàng triều cầu viện, như thế mới có thể cứu hai vị!"

"Không sai! Chúng ta tuyệt đối không có lòng phản bội Tứ điện hạ còn có Kiều tiên tử, tất cả cũng vì chịu nhục, vì bảo vệ mọi người..."

"Muốn trách chỉ trách tu vi của ta quá thấp, không thể bảo vệ Tứ điện hạ và Kiều tiên tử trước mặt Bùi Lăng..."

"Xin Tứ điện hạ nhanh chóng liên hệ với Thái Thượng Hoàng, nhân lúc ma đầu Bùi Lăng kia rời đi, cứu chúng ta rời khỏi Thanh Yếu sơn này!"

"Đúng vậy, đúng vậy! Mặc dù Thanh Yếu sơn này là nơi tiên tổ của chúng ta nghi lại nhưng chúng ta sinh là yêu của hoàng triều, chết là yêu quỷ của hoàng triều, đời này kiếp này đều hướng về hoàng triều, tuyệt đối không hai lòng!"

"Chúng ta trung thành tuyệt đối với hoàng triều, nhiệm vụ Bạch Thảo trấn này căn bản không phải việc mà chúng ta có thể đối phó, sở dĩ chúng ta mạo hiểm đến đây cũng vì chứng minh với hoàng triều, chúng ta trung trinh không hai với Chung Quỳ thị...

Lúc nói chuyện, dù là Tưởng Phong Vật hay những yêu tu đang quỳ ngay ngắn trên mặt đất, đều lời lẽ khẩn thiết, vẻ mặt chân thành tha thiết, than thở khóc lóc cứ như từng câu nói của bọn họ là thật, cho tới bây giờ không hề có lỗi với Chung Quỳ Kính Y và Kiều Từ Quang!

Chung Quỳ Kính Y lập tức lấy lại tinh thần, trong lòng nàng tức giận nhưng hiện tại thời gian cấp bách, cũng không rảnh so đo với Tưởng Phong Vật và mấy yêu tu, lúc này nhìn về phía Kiều Từ Quang, truyền âm nói: "Kiều sư muội, ngươi cảm thấy thế nào?"

Kiều Từ Quang nhanh chóng truyền âm trả lời: "Yêu Đế vừa nói, người cầu đạo bước vào Thanh Yếu sơn, nhân quả tự mở!"

"Nếu chỉ có hai người chúng ta, ngược lại có thể nhân cơ hội tìm kiếm cơ duyên tạo hóa cửu kiếp Hóa Thần"

"Nhưng những yêu tu này còn có tán tu kia đều đạo tâm phù phiếm, khó có thành tựu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận