Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2675: Thực phẩm chín (2)

Ngay lúc suy nghĩ của Long Bá Chiến Vương như nước thủy triều, mặt đất khẽ chấn động, lại là một nữ Long Bá cao lớn nguy nga vẻ ngoài như hài đồng, tay cầm một cái nồi lớn như hồ nước đi vào trong lều vải.

"Bịch, bịch, bịch..."

Trong nồi lớn không ngừng truyền đến tiếng đánh to lớn, dường như nguyên liệu nấu ăn bên trong muốn ra khỏi nồi.

Nhưng nắp nồi như bị đủ loại pháp tắc phong bế, mặc cho tiếng đánh bên trong như hoàng chung đại lữ, lại không nhúc nhích tí nào.

Nữ Long Bá đặt nồi lớn vào phía trên đống lửa, đứng lên, mặc kệ hai người trực tiếp đi ra ngoài.

Long Bá cổ tiên lập tức nhìn về phía Long Bá Chiến Vương, hỏi:

"Muốn ăn sống? Hay chín?"

Chiến Vương lập tức lấy lại tinh thần, hắn ta nhìn chiếc nồi lớn không ngừng truyền đến tiếng vang "thùng thùng", không khỏi hơi hoảng hốt.

Vào thời đại hắn ta ra đời, mặc dù còn có rất nhiều dị tộc đi lại ở Bàn Nhai giới, nhưng lúc đó chín môn phái lớn đã như mặt trời ban trưa.

Bốn ma môn không kiêng nể gì cả, lấy việc tàn sát thiên hạ, nô dịch vạn tộc là tiêu chí.

Đến mức cho đến bây giờ hắn ta chỉ trâu, dê, hổ, báo... Mặc kệ tu sĩ nhân tộc sống hay chết, căn bản cũng không xuất hiện trên thực đơn của hắn ta!

Thấy tiểu bối Long Bá tộc này trầm mặc không nói, Long Bá cổ tiên lập tức giải thích: "Cách nói chín này truyền đến từ huyết thực mà chúng ta thường dùng... Cũng chính là nhân tộc."

"Thật ra là dùng lửa lớn đốt nguyên liệu nấu ăn, đốt tới khi nguyên liệu nấu ăn không còn nói nữa sẽ là chín."

"Bây giờ huyết thực này còn đang giãy giụa, vậy là còn chưa chín"

"Nếu muốn ăn chín, còn phải đợi thêm một chút."

Nghe vậy, Long Bá Chiến Vương suy nghĩ một chút, nhanh chóng nói: "Chín!"

Cổ tiên bản tộc mở tiệc chiêu đãi, nhất định phải nhận!

Trừ khi hắn ta muốn chết!

Vị Long Bá cổ tiên kia hài lòng nhẹ gật đầu, sau đó nói: "Vậy đợi thêm một chút."

Thế là, hai tên Long Bá nhìn nôi lớn nóng hôi hổi, yên tĩnh chờ đợi.

Đông đông đông... Đông đông đông... Thùng thùng...

Lúc đầu tiếng đánh trong nồi lớn liên miên không dừng, thời gian dần trôi qua, tần suất càng ngày càng thấp, tiếng động cũng càng ngày càng nhỏ.

Chẳng mấy chốc, trong nồi lớn ngoại trừ tiếng nước sôi "ùng ục", không còn chút tiếng vang nào nữa.

Giọng Long Bá cổ tiên lập tức ầm vang như sấm nói: "Chín."

Nói xong, hắn ta đưa tay, một phát mở nắp nồi to lớn ra.

Hơi nóng cuồn cuộn như biển mây sôi trào, chỉ một thoáng tản khắp.

Chỉ thấy trong cái nồi to lớn biển máu cuồn cuộn, đầu mấy chục chủng tộc chìm nổi trong biển máu sôi trào, bởi vì thời gian nấu quá dài, huyết nhục trên rất nhiều cái đầu đã nát rữa, lộ ra di cốt trắng đục.

Cây cối dây leo xanh tươi ngổn ngang lộn xôn rơi vãi chính giữa nồi lớn.

Trái cây kịch độc màu đỏ thắm, nhân tộc bình thường chạm vào lập tức chết, lúc này hơi héo lại lơ lửng đầy trong nồi, chiếu rọi với biển máu, ửng đỏ như lửa, như muốn thiêu đốt.

Một sinh linh hình người không có bất kỳ khí tức gì lơ lửng trong đó, màu da ban đầu của hắn ta đã bị nhuộm dần thành đỏ hồng.

Trên dưới cả người lít nha lít nhít mụn nước.

Lúc này, đám mụn nước cũng nhiễm màu sắc biển máu và quả độc màu đỏ, khiến chất lỏng bên trong biến thành màu đỏ thẫm.

Long Bá cổ tiên hít hà khí tức nồng đậm đập vào mặt, lộ ra vẻ hưởng thụ, chợt lấy ra một cái thìa to lớn như thành trì, đưa cho Long Bá Chiến Vương nói: "Trước uống canh, lại nếm thịt."

"Đây cũng là cách ăn truyền tới từ bên huyết thực... Nhân tộc kia"

"Trong những huyết thực mà tộc ta thường thấy, vẫn là nhân tộc hiểu chuyện, biết cung cấp cho chúng ta cách chế biến chúng nó.

"Hương vị rất không tệ!"

Long Bá Chiến Vương lập tức gật đầu nói: "Thật sự không tệ, mặc dù chưa vào miệng nhưng nhìn ngửi, vãn bối đã thèm nhỏ dãi..."

Nói xong, hắn ta nhận lấy cái thìa do cổ tiên đưa tới, trước múc một muôi lớn canh có đầu lâu, quả đỏ, dây leo xanh, ngửa đầu một hơi uống cạn.

Một dòng lũ hừng hực như núi lửa phun trào lập tức ầm vang bộc phát trong bụng hắn ta!

Long Bá Chiến Vương lập tức cảm thấy tu vi trong cơ thể mình nóng nảy, lực lượng toàn thân lặng yên tăng lên!

Ngay sau đó, hắn ta dùng cái thìa múc sinh linh hình người đã ngấm nguyên liệu nấu ăn, cũng đưa vào trong miệng.

Nhưng ngay lúc Long Bá Chiến Vương mở ra miệng rộng muốn một ngụm nuốt vào, tiên nhân đã không có bất kỳ khí tức gì hoàn toàn thay đổi, đột nhiên hóa thành một đạo huyền quang, mau lẹ như lôi đình, đột nhiên độn về nơi xa!

Long Bá Chiến Vương căn bản không kịp phản ứng, lại là Long Bá cổ tiên đối diện hắn ta đột nhiên đưa tay, trong nháy mắt đã xuyên qua hư không trùng điệp, bàn tay như ngọn núi phủ xuống bóng đen to lớn bao phủ tiên nhân, một phát trực tiếp bắt hắn ta vào trong tay mình!

Tiên nhân lập tức thay đổi sắc mặt, hắn ta liều mạng thôi động tốc độ đến cực điểm nhưng năm ngón tay Long Bá cổ tiên ầm vang khép lại, lòng bàn tay như có lực hút vô cùng vô tận, như xoáy lốc vô hình hoàn toàn dính chặt tiên nhân, trong tích tắc thân thể tiên nhân không những không thể kéo giãn khoảng cách với năm ngón tay Long Bá cổ tiên, ngược lại càng ngày càng gần!

Thấy hắn ta sắp khó thoát tai kiếp, trong hư không đột nhiên nhô ra một cánh tay hoàn mỹ, một phát bắt được bả tiên nhân vai...
chiều vèo!

Tốc độ tiên nhân đột nhiên tăng tốc!

Năm ngón tay của Long Bá cổ tiên lập tức khép lại, chỉ bắt được một cái chân trái của tiên nhân.

Phốc!

Một tia sáng lạnh như sương lóe lên, toàn bộ chân trái của tiên nhân đã bị chém xuống!

Ngay sau đó, tiên nhân và cánh tay nhô ra từ trong hư không đồng thời biến mất không thấy gì nữa.

Oanh! !!

Trong tiếng vang chấn trời động đất, một cự quyền như núi cao lập tức vung qua vị trí tiên nhân vừa biến mất, mang theo gió bão cuồn cuộn đánh mạnh vào mặt đất.

Toàn bộ mặt đất như nhảy lên, đột nhiên chấn động, ở đó lập tức xuất hiện một tòa vực sâu mới toanh, suối ngầm, nham tương ào ạt trào ra, hơi khói bốc lên như cột trụ, thẳng vào mây xanh.

Dưới lều rộng lớn như thần điện, hai bên lồng giam từng đống, vô số nhân tộc giam giữ trong đó, vàng trắng chảy xuôi, vết trảo dày đặc, ruồi muỗi thành đàn, khí tức tanh hôi tùy ý tản khắp...

Nhìn tên tiên hạ đẳng ảo tưởng mình thành Tiên Đế kia bị một vị nữ Long Bá cao lớn như ngọn núi ném vào trong nồi, hai người "Túc Cấp" và "Vô La" không có ý nhân cơ hội trốn chạy.

"Túc Cấp" khẽ lắc đầu, thở dài: "Tiên hạ đẳng chỉ là tiên hạ đẳng, ngay cả loại tình cảnh này cũng không chịu được!"

"Vô La" hờ hững nói: "Lần này trở về thượng giới, cần điều tra thêm về lai lịch cụ thể của tên tiên hạ đẳng kia, không thể để loại tiên hạ đẳng suốt ngày thích ảo tưởng, đầu óc không bình thường này, trà trộn vào biệt uyển hạ giới."

"Túc Cấp" gật đầu: "Không sai! Trước kia chưa từng xảy ra chuyện này. Lần này lại cho chúng ta một lời nhắc nhở."

"Có vài tiên hạ đẳng bị động kinh"

Đang nói, trong hư không đột nhiên nhô ra một cánh tay hoàn mỹ, một phát bắt được bả vai "Túc Cấp", trong nháy mắt "Túc Cấp" biến mất không thấy gì nữa.

Ngay sau đó, cánh tay hoàn mỹ kia lại xuất hiện, đè lấy cánh tay "Vô La": "Vô La" cũng biến mất ngay tại chỗ.

Ngay sau đó, mặt đất chấn động.

Tên nữ Long Bá vừa rồi trở về, thân thể to lớn của nàng đột nhiên cúi xuống, bóng tối nặng nề bao phủ mặt đất như núi lở.

Con ngươi kích cõ như cửa thành, nhìn về chỗ "Túc Cấp" và "Vô La" vừa đứng.

Nàng nhớ kỹ, vừa rồi nơi này còn có hai huyết thực chạy ra từ trong lồng.

Chỉ có điều, cẩn thận quan sát một lần, lại không có bất kỳ phát hiện nào.

Nữ Long Bá lập tức bắt đầu kiểm tra số lượng huyết thực trong chiếc lồng xung quanh.

Chẳng mấy chốc, nàng kiểm tra lại tất cả huyết thực một lần, phát hiện cũng không bỏ sót, thậm chí còn thêm một tên, không khỏi đứng thẳng dậy, khẽ gật đầu, xem ra là huyết thực đã trở về trong lồng...

Oanh! !

Lúc này, một tiếng vang kinh thiên động địa truyền tới từ bên ngoài lều.

Nữ Long Bá lập tức quay đầu nhìn, giọng nói ầm vang như sấm nói: "Sao thế?"

Giọng Long Bá cổ tiên nhanh chóng đáp lời: "Huyết thực đã chạy, lấy thêm một tên vào nồi."

Nữ Long Bá nói: "Đã biết."

Nói xong, nàng duỗi ra bàn tay khổng lồ như che khuất bầu trời, mở ra một chiếc lồng trong đó, thăm dò vào bên trong.

Từng nhân tộc trần như nhộng ngây ra như phỗng ngồi trong lồng, vẻ mặt chất phác, không hề biết trốn tránh, trên khuôn mặt chết lặng không có bất kỳ sợ hãi gì.

Nữ Long Bá nhanh chóng nắm lấy một nhân tộc khá cao lớn, đi ra ngoài.

Trong khu rừng tĩnh mịch, tia sáng bị từng tầng cành lá che chắn, khí tức lá mục tích lũy năm này qua năm khác tản khắp như thực chất, sương mù màu lam nhạt lượn lờ, đưa tay không thấy được năm ngón.

Răng rắc...

Lá rụng tàn nhánh đã sớm bị chướng khí và khí ẩm ăn mòn yếu ớt không chịu nổi, chỉ một chút gió nhẹ đã vỡ vụn.

Tay áo nhẹ vung lên, ba bóng dáng lập tức xuất hiện.

Một bóng dáng thon gầy lặng yên rơi xuống đất, đưa lưng về phía hai người "Túc Cấp" và "Vô La", bóng dáng này khoác áo choàng vải đay thô nhuộm thành màu mực, tóc dài rối tung, trên dưới cả người đều tản ra ý hoàn mỹ không chút tỳ vết, là một vị Đại Thừa tám mươi mốt kiếp!

Thân hình vừa đứng vững, trong chốc lát "Túc Cấp" và "Vô La"

chưa kịp phản ứng xảy ra chuyện gì, trong nháy mắt khí lưu bên cạnh khẽ nhúc nhích, lại là hai bóng dáng lặng yên xuất hiện.

Trong hai bóng dáng này, người bên trái cũng khoác áo choàng vải đay thô màu mực, lấy dây gai tùy ý buộc mái tóc mực ở sau gáy, trông hoàn mỹ không một tì vết, cũng là Đại Thừa tám mươi mốt kiếp!

Trong tay hắn ta dẫn theo một bóng người màu sắc đỏ hồng, làn da lộ ra ngoài nổi đầy mụn nước có to có nhỏ, ngũ quan sớm đã máu thịt be bét, trông hoàn toàn thay đổi, vô cùng thê thảm.

Ánh mắt vị Đại Thừa tám mươi mốt kiếp buộc tóc kia như điện, liếc nhìn "Túc Cấp" và "Vô La", lập tức nói với vị Đại Thừa tám mươi mốt kiếp xõa tóc kia: "Khoảng cách hừng đông, còn có một số thời gian"

"Có thể tiếp tục một lần hành động"

Đại Thừa tám mươi mốt kiếp xõa tóc nhẹ gật đầu, sau đó nói với "Túc Cấp": "Vô La" còn có tiên nhân đang thoi thóp: "Các ngươi tạm chờ ở chỗ này trước, không được đi đâu hết."

"Chúng ta sẽ nhanh chóng trở về!"

Tiếng nói vừa dứt, hai bóng người lập tức biến mất.

Tận đến lúc này, cuối cùng "Túc Cấp": "Vô La": "Tiên nhân" đã lấy lại tinh thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận