Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2233: Đi trước báo thù

Vẻ mặt nam tượng đá lập tức âm u lạnh lẽo, ngược lại với hắn ta, nữ tượng đá lại lộ ra nụ cười cực kỳ vui sướng, hàng mi dày dài như cánh bướm nhẹ rung lên, tròng mắt màu vàng óng toát ra ánh sáng như mặt trời mùa xuân, tiêu điền giữa lông mày chầm chậm lưu chuyển, trong tiếng vang như là sóng thần, tượng đá nhấc tay lên, cắm trâm cài tóc vào tóc Kê Lộc.

Kê Lộc đứng trước mặt nữ tượng đá, không nhúc nhích, mặc cho đối phương cắm trâm cài tóc kia vào tóc mình.

Trâm cài tóc lập tức biến mất không thấy gì nữa, hai tôn tượng đá trước mặt cũng lập tức khôi phục như lúc ban đầu, như cười mà không phải cười, như ngủ mà không phải ngủ, một người cầm đoản trượng, một người cầm trâm cài tóc.

Cùng lúc đó, khí tức của Kê Lộc đột nhiên trở nên vô cùng kinh khủng, khuôn mặt hắn ta cũng như xảy ra sự biến hóa quỷ quyệt.

Lửa tế bốc lên như sóng chiếu rọi làn da sáng trắng hơn tuyết của hắn ta, trong đôi mắt tỏa ra ánh sáng lung linh, đường thu hết vẻ tươi đẹp của trời núi.

Hắn ta không tiếp tục dừng lại ở chỗ này, nhẹ nhàng vung làn váy dài, bước chân nhẹ nhàng quay người rời đi.

Thiên Sinh giáo.

Địa giới Xuân Đàn.

Núi non ôn nhuận như là bút pháp lưu luyến của họa sư, đường cong nhu hòa phủ phục ở khắp mọi nơi.

Trời trong xanh cuồn cuộn, mây trắng từng tia từng sợi, uốn lượn trên trời.

Giữa non sông tĩnh mịch, một bộ huyết kiệu đột ngột bay tới, âm khí dây dưa, Huyết Sát quanh quẩn, vô số hình bóng yêu quỷ lay động đi khắp thân kiệu, chỉ một thoáng dọa sợ vô số sinh linh.

Lúc này, rất nhiều người dưới sự quản lý của Thiên Sinh giáo sợ hãi run rẩy, nhao nhao thi triển thủ đoạn vội thông báo cho tổng đàn.

Trong huyết kiệu, Bùi Lăng ngồi ở chủ vị, không hề để ý tới rất nhiều truyền âm phía dưới, trước người hắn cũng lơ lửng một cái Truyền Âm Phù đặc chế, hắn đang bình thản nói: "Văn Nhân tiền bối, ba ngày sau vãn bối sẽ có một trận chiến với Giáo Chủ Thiên Sinh giáo.

"Kính xin tiền bối thay mặt mời các vị đạo hữu chính đạo đến đây quan chiến."

Truyền Âm Phù lấp lóe ánh sáng nhạt, lập tức vang lên giọng Văn Nhân Linh Sắt: "Vì sao ngươi muốn khiêu chiến Giáo Chủ Thiên Sinh giáo?"

Không đợi Bùi Lăng trả lời, nàng nhanh chóng nói: "Được. Ta sẽ chuyển cáo cho chư vị đồng đạo, tiến về quan chiến."

Bùi Lăng khẽ gật đầu: "Làm phiền tiền bối."

Lại nghe Văn Nhân Linh Sắt nhanh chóng tiếp tục nói: "Chính đạo ta cũng vui mừng nhìn thấy thành quả của chuyện này."

Bùi Lăng nhẹ gật đầu, sau đó nói: "Chư vị tiền bối chính đạo đến đây chỉ cần quan chiến là được, kính xin chư vị kiềm chế, đến lúc đó tuyệt đối không nên ra tay."

Văn Nhân Linh Sắt nói: "Được."

Chẳng mấy chốc, truyền âm kết thúc, Bùi Lăng thu hồi phù triện hơi híp mắt lại.

Lấy tốc độ bay hiện tại của huyết kiệu, ba ngày sau hắn có thể đến tổng đàn Thiên Sinh giáo.

Nhưng nếu Kê Lộc vẫn không ra ứng chiến, hắn cũng không thể trực tiếp tiến đánh đại trận hộ tông Thiên Sinh giáo.

Nếu không một khi dẫn ra tổ sư Thiên Sinh giáo, vậy hắn sẽ gặp rắc rối.

Bởi vậy, hiện tại hắn cũng mặc kệ Giáo Chủ Thiên Sinh giáo có chịu ứng chiến hay không, trước tiên một mình quyết định ra việc này, mời những tông môn khác cùng tới quan chiến.

Mang theo khí thế tám tông môn lớn, trừ khi Thiên Sinh giáo không để vinh dự tông môn ở trong lòng, nếu không Giáo Chủ Thiên Sinh giáo không thể không ra ứng chiến!

Đương nhiên, ma môn vô đạo, đây chỉ là một chuẩn bị trong số đó.

Nếu Giáo Chủ Thiên Sinh giáo còn không chịu đánh một trận với hắn, vậy hắn chỉ có thể dùng cách cuối cùng...

Dùng [Thực Nhật bí lục] ngụy trang thành đệ tử Thiên Sinh giáo, trà trộn vào tổng đàn Thiên Sinh giáo tìm Giáo Chủ, trực tiếp đánh một trận với hắn ta!

Đây là cách cuối cùng, cũng có khả năng kinh động đến tổ sư Thiên Sinh giáo, mạo hiểm cực lớn.

Vì vậy không phải vạn bất đắc dĩ, hắn không dễ dàng vận dụng...

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng lại lấy ra trang giấy màu nâu nhạt, tờ giấy này trống không lại như có vô số vật sống nhỏ bé nhúc nhích trong đó, làm người ta vừa nhìn xuống đã không nhịn được rùng mình.

Chính là Linh Tê chỉ liên hệ cự ly xa với Tư Hồng Khuynh Yến.

Vật này có thể để đôi bên bỏ qua khoảng cách cùng rất nhiều thủ đoạn phong cấm, bất kỳ một bên nào đặt bút, Linh Tê chỉ trong tay một bên khác đều có thể hiện ra đồng bộ.

Bùi Lăng tâm niệm vừa động, lấy ra bút mực, múa bút: "Tông Chủ"

Hắn vừa viết xong hai chữ này, vô số tơ máu phía dưới ầm vang nổ tung, nhanh chóng hình thành một hàng chữ bút tấu long xà:

"Nghiệt súc! Tìm bản cung có chuyện gì?"

Chữ viết ngoáy buông thả, tràn ngập sự tức giận.

Vẻ mặt Bùi Lăng bình tĩnh, tiếp tục viết: "Ba ngày sau, đệ tử sẽ khiêu chiến Giáo Chủ Thiên Sinh giáo."

"Làm phiền Tông Chủ hỗ trợ liên lạc tu sĩ cấp cao Luân Hồi tháp và Vô Thủy sơn trang đến đây quan chiến một chút."

Tơ máu cuồn cuộn như là mưa rào như trút nước trước tầng mây, nhanh chóng biến ảo thành chữ viết: "Nghiệt súc! Ngươi nằm mơ!

Vì sao bản cung phải nghe lệnh của ngươi? !"

Nhìn câu trả lời đây tức giận này, Bùi Lăng không để ý đến câu hỏi của đối phương, tiếp theo viết: "Để Tô Ly Kinh cũng đi quan chiến nhưng đừng để hắn biết là ý của đệ tử"
Bạn cần đăng nhập để bình luận