Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1878: Thắng?

"Leng keng! Hệ thống tu chân trí năng hết lòng trung thành phục vụ ngài! Một khóa uỷ thác, trí năng thăng cấp! Hiện tại bắt đầu uỷ thác tu luyện, thân thiết nhắc nhở: Trong lúc tu luyện, ký chủ sẽ mất quyền khống chế thân thể, xin đừng hoảng sợ..."

Trong chớp mắt tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên, Bùi Lăng lập tức mất đi quyền khống chế thân thể, hắn tỉnh táo lại, mình là Bùi Lăng!

Không phải Vi Đoan Cư gì đó?

Cùng lúc đó, hắn cảm thấy mệnh cách của mình lập tức dừng xói mòn, một cảm giác ấm áp như thiêu đốt, như nắng gắt giữa trời, trong khoảnh khắc tràn ngập trên dưới cả người, theo cảm giác ấm áp này chảy xuôi, mệnh cách vừa xói mòn lập tức được bổ sung, trở nên kiên cố vững chắc.

Bùi Lăng lập tức rõ ràng, đây là do vừa rồi mình uống quá nhiều hồn tửu, thân thể còn chưa kịp tiêu hóa, hiện tại hệ thống khống chế thân thể, lập tức bắt đầu luyện hóa hồn tửu dư thừa, bổ sung mệnh cách thiếu thốn cho hắn...

"Leng keng! Kiểm tra ra mệnh cách của ký chủ bị thiếu, cần lập tức bổ sung..."

"Leng keng! Kiểm tra ra đã hoàn thành bổ sung mệnh cách cho ký chủ, hệ thống tiếp tục tu luyện..."

"Leng keng! Kiểm tra ra tu luyện [Vạn Hồn Chú] cần hận ý cực hạn, oán độc cực hạn, chú niệm cực hạn..."

"Leng keng! Kiểm tra ra hận ý cực hạn, oán độc cực hạn, chú niệm cực hạn..."

"Leng keng! Hệ thống đưa tặng miễn phí hận ý cực hạn, oán độc cực hạn, chú niệm cực hạn cho ngài..."

Theo tiếng nhắc nhở liên tiếp của hệ thống, Bùi Lăng bị hệ thống điều khiển, trong hai con ngươi dâng lên vô số phù văn nhỏ bé, [Oán Yểm thần thông] !

Vù... Vù... Vù...

Hận ý vô cùng dày đặc như thực chất, hóa thành sương mù màu đen xám như sông dài cuốn ngược, không ngừng hội tụ về phía Bùi Lăng.

Trong chốc lát, hắn như một cột khói ảm đạm, bừng bừng đứng sừng sững.

Lúc này, bóng người giống như đúc bản tôn Bùi Lăng vẫn đứng thẳng tắp, mặt không thay đổi nhìn qua Bùi Lăng, giọng nói âm u lạnh lẽo, hùng vĩ mở miệng lần nữa: "Ngươi là ai?"

Lần này, cảm giác âm u lạnh lẽo, tối nghĩa, cô tịch, tuyệt vọng trong giọng nói này... Càng nghiêm nghị, trong tối tắm như có một luồng lực lượng mang theo sự dụ hoặc và ép buộc, lệnh cưỡng chế người bị hỏi thăm lập tức trả lời, không thể kéo dài.

Nhưng hệ thống không hề bị lay động, tiếp tục hấp thu hận ý trong phương không gian này.

Bùi Lăng cảm thấy pháp lực trong cơ thể mình lấy phương thức huyền diệu nhanh chóng vận chuyển, hai tay của hắn không ngừng kết động, đánh ra từng pháp quyết phức tạp quỷ quyệt.

Thấy Bùi Lăng không hề bị lay động, bóng người giống Bùi Lăng như đúc lại mở miệng: "Ngươi là ai?"

Lần này giọng nói càng thêm rộng lớn, lạnh lẽo, mang theo áp lực tràn trề như trong vô hình có một dãy núi cực lớn ngang nhiên đè xuống đỉnh đầu Bùi Lăng...

Trong bóng tối xung quanh như lập tức mở ra vô số đôi mắt tràn ngập ác ý, khảo vấn, chất vấn, mệnh lệnh, lạnh băng nhìn về phía Bùi Lăng.

Đến lúc này, cuối cùng Bùi Lăng há miệng, lại không phải trả lời đối phương mà đọc lên một văn tự im ắng.

Rõ ràng không phát ra bất kỳ giọng nói gì, nhưng ngay sau đó một nguyền rủa âm u lạnh lẽo, ác độc đột nhiên giáng lâm!

Bóng người giống Bùi Lăng như đúc đang muốn tiếp tục mở miệng, chợt toàn thân nhanh chóng hư thối, trong miệng vết thương có dòng máu trộn lẫn nước mủ cuồn cuộn chảy xuôi, từng khuôn mặt người đầy oán độc nhanh chóng mọc ra.

"Hì hì ha ha... hì hì... Hì hì hì hì..."

Tiếng vui cười bén nhọn chói tai liên tiếp vang lên, theo mặt người càng lớn càng nhiều, tiếng cười cũng càng ngày càng cao ngạo điên cuồng, chẳng mấy chốc bóng người huyền bào vác đao kia hoàn toàn thay đổi, không nhận ra chút dáng vẻ nào của Bùi Lăng, trên dưới cả người hắn ta đều là mặt người lít nha lít nhít, máu đặc cuồn cuộn chảy xuôi, khiến người ta buồn nôn.

"Leng keng! Đã hoàn thành lần tu luyện này, cảm ơn ký chủ đã sử dụng hệ thống tu chân trí năng, một lần ủy thác, không lo phi thăng! Rất mong ngài chia sẻ đánh giá việc tu luyện, nếu hài lòng xin cho khen ngợi năm sao..."

Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên, Bùi Lăng khôi phục quyền khống chế thân thể, không chút do dự, một đạo đao khí huyết sắc như dải lụa lập tức chém về phía đối phương.

Đao khí như triều cường màu máu, lúc đầu chỉ là một sợi dây, lúc gào thét lại nhanh chóng mở rộng như bờ ruộng, như tường, như núi đào... Gào thét tung hoành, mang theo khí thế lôi đình vạn quân chém về phía bóng người đã như ngọn nến hòa tan.

Bóng người đã không thành hình người kia vẫn đứng thẳng tắp, mặc kệ mặt người [Vạn Hồn Chú] hoàn toàn bao trùm, không làm ra bất kỳ thủ đoạn phòng ngự gì.

Xoạt! !

Huyết sắc như điện, trong nháy mắt xuyên qua thân thể bóng người.

Mặt người phía trên bóng người rít lên trong tiếng vui cười, dường như cả đám chịu hoảng sợ, từng cái bay ra.

Mùi hư thối lập tức tản ra, dòng máu, nước mủ, cốt nhục như pháo hoa bị đốt ầm vang nổ tung.

Trong sương mù đỏ trắng, mặt người như vô cùng vô tận, tiếng thét chói tai không ngừng vang lên bay ra bốn phương tám hướng, tiếng "rầm rầm" không dứt, mang theo cơn gió lạnh sôi trào mãnh liệt càn quét đảo quanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận