Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1956: Trùng hợp?

Lệ Hàn Ca và Âu Dương Tiêm Tinh đánh giá chung quanh, khép tay áo ngồi xuống, sau đó song song nhìn về phía Bùi Lăng.

Bùi Lăng không nói nhảm bất kỳ điều gì, gọn gàng dứt khoát nói:

"Hàn Ca sư tỷ, Âu Dương sư tỷ, lần này đến Lưu Lam hoàng triều sẽ ở lại ba ngày."

"Trong vòng ba ngày, kính xin hai vị sư tỷ quản lý tốt rất nhiều đồng môn"

"Không được giết người, không được làm ẩu, không được chủ động gây chuyện!"

"Thế nhưng, nếu gặp phải những người khác cố ý khiêu khích, cũng không thể làm mất tên tuổi Bùi Lăng ta!"

"Tuy chuyến đi này không có trưởng bối trong môn đi cùng, nhưng ta là Thánh Tử đời này, cũng sẽ che chở các ngươi."

Lúc này Bùi Lăng thu liễm khí tức hoàn mỹ gần như không có, tiếng nói bình thản nhưng trong lời nói lại tự nhiên mang theo sự uy nghiêm không thể nghi ngờ, nhìn lại đình sâu núi cao sừng sững, không thể trái nghịch.

Lần này đến địa giới Lưu Lam hoàng triều, tất nhiên hắn sẽ kiếm chế những thuộc hạ này, không được làm xằng làm bậy.

Nhưng ý chí Chân Tiên từng nói, đầu tiên lộ này khí thế làm đầu!

Bởi vậy, mặc kệ xảy ra chuyện gì đều không thể làm mất tâm khí của các sư đệ sư muội!

Lệ Hàn Ca và Âu Dương Tiêm Tinh nghe lời này, vẻ mặt lập tức nghiêm nghị, Lệ Hàn Ca nói: "Thánh Tử yên tâm, xưa nay Lệ thị ta gia quy sâm nghiêm, chỉ huy như cánh tay, không có Thánh Tử hoặc là mệnh lệnh của ta, chắc chắn sẽ không chủ động gây chuyện thị phi"

Âu Dương Tiêm Tỉnh tiếp tục mở miệng nói: "Cẩn tuân mệnh lệnh Thánh Tử! Tiếp theo, ta nhất định sẽ trông giữ một mạch Kiêm Tang thất tốt, nếu không đưa đầu tới gặp!"

Thấy Âu Dương Tiêm Tinh nói chắc chắn như thế, Bùi Lăng đang muốn lắc đầu, nhưng suy nghĩ trên con đường thành tiên cần có loại khí thế này!

Thế là, hắn khẽ gật đầu, sau đó nói: "Trong ba ngày tới, ta sẽ tu luyện ở nơi đây."

"xảy ra bất cứ chuyện gì, đều có thể đến đây tìm ta"

"Nếu hiện tại không có những lời khác muốn hỏi, đi đưa bốn tên nữ tu ngụy đạo kia đến đây."

Lệ Hàn Ca và Âu Dương Tiêm Tinh đứng lên nói: "Vâng!"

Bọn họ nhanh chóng rời đi, không lâu sau cửa lớn lại mở ra, đã thấy hai nữ tử dẫn theo bốn tên nữ tu trên dưới cả người đều bị bao phủ trong một chiếc áo bào đen rộng thùng thình.

Áo bào đen có mũ trùm, lúc này mép mũ rủ xuống đến tận cằm dưới của bốn người, không lộ ra chút màu da, lọn tóc gì, ngoại trừ tư thế bước đi có thể phán đoán giới tính, cũng không nhìn thấy cái gì nữa.

Sau khi Lệ Hàn Ca vào cửa, nói: "Thánh Tử, đã đưa nữ tu ngụy đạo tới."

Bùi Lăng gật đầu: "Làm phiền hai vị sư tỷ, kính xin hai người đi xuống nghỉ ngơi"

Lệ Hàn Ca và Âu Dương Tiêm Tinh lui ra.

"Phanh."

Sau khi bọn họ đi ra ngoài, cửa lớn lập tức khép lại.

Bùi Lăng tâm niệm vừa động, lập tức phát động trận pháp ngăn cách trong ngoài nơi đây, toàn bộ phòng chính tự thành một thể...

Hắn nhìn về phía bốn tên nữ tu, sau đó đưa tay, cách không nhẹ nhàng vạch một cái, áo bào đen tính cả mũ trùm trên người bốn tên nữ tu đều bị chém thành từng mảnh nhỏ, nhẹ nhàng rơi xuống, lập tức lộ ra hình dáng của bọn họ.

Nữ tu đứng ngoài cùng bên trái mặc trường sam xanh nhạt thêu hoa lan quấn nhánh tay lửng, chiêu liêu màu trắng, váy xếp nếp ba mảnh màu xanh biếc, búi Bách Hợp Kế, châu ngọc từng đống, khí tức trong trẻo tươi đẹp, trong ngọt ngào mang theo một tia khí chất thiên chân vô tà, càng có vẻ hấp dẫn.

Bên cạnh nàng là một nữ tu váy gấm thuần trắng, tóc đen búi cao, trâm cài cắm nghiêng, cổ thon dài như thiên nga, vai mảnh hẹp eo, uyển chuyển xinh đẹp, quanh người có kiếm ý dày đặc thuần túy, như mũi nhọn bị bông tuyết chầm chậm bao trùm trong tuyết lớn trắng ngần.

Tên nữ tu thứ ba mặc áo ngắn giao lĩnh tay áo lớn màu tím viền đỏ thêu nhánh thược dược, thắt lưng đồ phối hợp với váy xếp nếp màu vàng nhạt, bảo điền kim xuyến, dung mạo tuyệt đẹp, dáng vẻ thướt tha mềm mại, làm huyết mạch người ta sôi sục.

Khí tức của nàng cô đọng hoạt bát, quanh người có sinh cơ dạt dào, hiển nhiên căn cơ phi phàm.

Một tên nữ tu sau cùng, áo vạt cân tay lửng màu xanh hoa văn bảo tướng, áo ngắn hẹp tay áo màu trắng, váy dài xanh nhạt quấn ngực, tóc dài búi lỏng sau đầu, cài trâm hoa, dáng vẻ của nàng xinh đẹp, dung mạo lại thanh nhã tú lệ, có một loại quyến rũ mâu thuẫn lại hòa hợp.

Bùi Lăng nhớ tới ký ức ở Độ Ách uyên, lúc ấy tu vi tăng lên, hệ thống miễn phí tặng cho hắn năm tên đạo lữ, theo thứ tự là Tư Hồng Diệu Ly, Triệu Quyên Quyên, Thẩm Âm Trần, Lâm Hàm Yên, Trần Tĩnh Mộng...

Trong đó Triệu Quyên Quyên là đệ tử Tố Chân Thiên, tư chất thân phận của nàng đều không tầm thường; Thẩm Âm Trần là tu sĩ Hàn Ảm Kiếm tông, thiên phú xuất chúng, tư chất phi phàm, là thiên tài được Kiếm tông dốc sức bồi dưỡng trong những năm gần đây; Lâm Hàm Yên là một vị Thái Thượng trưởng lão nào đó của Yến Tê thành, thể chất đặc thù băng cơ ngọc cốt, trời sinh trăm mạch thông thuận, căn cốt tuyệt hảo, được toàn bộ Yến Tê thành coi trọng; Trần Tĩnh Mộng cũng là thần thanh xương tú, thân phận đặc thù...

Bây giờ, Lệ thị chuẩn bị cho hắn bốn nữ tu chính đạo, lại là bốn người Triệu Quyên Quyên, Thẩm Âm Trần, Lâm Hàm Yên cùng Trần Tĩnh Mộng!

"Thật sự trùng hợp..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận