Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2141: Đến Cửu Nghi sơn (2)

Bùi Lăng hơi khép hai mắt, cực kỳ hài lòng tựa vào một tòa bể tắm hình nửa vòng tròn, trong lòng âm thầm suy nghĩ, hắn đã hoàn toàn lĩnh hội Nhân Gian Cực Lạc của Thiên Sinh giáo.

Lần sau, có thể thử tiên sơn mây mưa của Vô Thủy sơn trang...

Đang nghĩ ngợi, một tiếng nói trầm ổn đột nhiên truyền đến từ bên ngoài: "Thái Thượng trưởng lão Cửu Nghi sơn Đổng Tiện Ngư, nghe nói Thánh Tử Trọng Minh tông nhập cảnh, đặc biệt tới để nghênh đón"

Nghe vậy, Bùi Lăng lập tức mở hai mắt ra, cùng lúc đó mặt nước trước người hắn đột nhiên "soạt" một tiếng, Văn Nhân Linh Sắt dùng bàn tay trắng nõn che miệng, xông ra từ đáy nước.

Bùi Lăng lập tức truyền âm nói: "Ta về trước."

Văn Nhân Linh Sắt nhẹ gật đầu, trong chốc lát không tiện nói chuyên.

Ngay sau đó, Bùi Lăng tiện tay xé mở một đầu kẽ nứt không gian chật hẹp, trực tiếp chui vào trong đó.

Pháp chu.

Trong khoang tầng cao nhất.

Một đạo kẽ nứt không gian chật chội mở ra, Bùi Lăng nhanh chóng khom người đi ra từ bên trong.

Ngay chớp mắt hắn rơi xuống đất, quanh người đột nhiên dấy lên linh hỏa hừng hực, trong chớp mắt sấy khô hơi nước toàn thân, sau đó lấy ra một kiện pháp y màu đen mặc vào.

Làm xong tất cả, lúc này Bùi Lăng mới bình tĩnh trả lời: "Vãn bối đến đây là muốn khiêu chiến Sơn Chủ quý tông"

"Thời gian, địa điểm, đều do quý tông quyết định"

Đổng Tiện Ngư đạp không mà đứng, cao giọng nói: "Mấy ngày nay Sơn Chủ đang lúc bế quan, vẫn còn cần mấy ngày nữa mới có thể tiếp nhận khiêu chiến của Thánh Tử."

"Trong khoảng thời gian này, kính xin Thánh Tử cho Cửu Nghi sơn tận tình nghĩa chủ nhà."

Nghe vậy, Bùi Lăng suy nghĩ, lập tức trả lời: "Khách theo ý chủ, mời!"

Đổng Tiện Ngư tâm niệm vừa động, sau lưng lập tức tuôn ra dãy núi trùng điệp, thoáng qua đã đặt chân trên một đỉnh núi lơ lửng, khẽ gật đầu nói với pháp chu: "Kính xin Thánh Tử đi theo lão phu."

Nói xong, dãy núi lập tức phi độn đến một phương hướng.

Lúc này pháp chu đuổi theo, tú lâu cũng thế.

Trời cao xanh ngọc, mây trắng uốn lượn.

Ba tòa pháp bảo phi độn trong thanh minh phá tan ngói lam rõ ràng.

Sông núi thành trấn phía dưới không ngừng biến ảo, ngoại trừ mảnh đầm lầy mà pháp chu mới nghi lại, chưa hoàn toàn xóa sạch rất nhiều thuật pháp thần thông lưu lại lúc đại chiến chính ma, phần lớn những chỗ khác đều có tu sĩ cấp cao ra tay, xây lại nhà cửa.

Từng cột khói bếp xông thẳng lên trời, gà chó chạy chơi trên đồng ruộng, nông dân xuống ruộng... Tình cảnh an cư lạc nghiệp.

Sự ảnh hưởng của đại chiến chính ma đã nhanh chóng nhạt đi.

Tương Ca biệt uyển.

Nơi đây ở trên một ngọn núi lẻ loi cách Cửu Nghi sơn ngàn dặm, bởi vì địa sinh linh tuyền, linh khí dồi dào lại có phong cảnh tươi đẹp, mấy trăm năm trước có một vị trưởng lão Cửu Nghi sơn xây dựng thành biệt quán, ngẫu nhiên ở lại.

Sau đó vị trưởng lão kia vẫn lạc lúc tiến vào hung địa tìm kiếm cơ duyên, hắn ta không có hậu nhân, nơi đây thuộc về sở hữu của Cửu Nghi sơn, để chiêu đãi một vài khách quý không muốn sơ suất nhưng cũng không nên mời vào sơn môn.

Hiện tại, sắp xếp làm nơi ở cho Bùi Lăng.

Trên đất trống trước biệt uyển, trận pháp phòng hộ hiện ra ánh sáng lam nhạt, chống cự xung kích khi có liên tiếp ba tòa pháp bảo là dãy núi, pháp chu, tú lâu phi độn rồi hạ xuống.

Đổng Tiện Ngư bước một bước ra khỏi dãy núi, trở tay thu hồi pháp bảo, khép tay áo đứng trước cổng chính biệt uyển, chờ đợi khách nhân.

Chẳng mấy chốc, Bùi Lăng dẫn theo một đám nữ tu đi xuống từ trong pháp chu, cũng thu hồi pháp chu.

Cuối cùng là Văn Nhân Linh Sắt.

Đổng Tiện Ngư khẽ gật đầu thăm hỏi, chợt nói: "Những ngày tới mời Thánh Tử nghỉ ngơi ở chỗ này."

"Là người sơn dã, không còn gì nữa, một chút quả dại linh tửu coi như mới mẻ, có chỗ tiếp đón không được chu đáo, mong rằng Thánh Tử rộng lòng tha thứ."

"Thỉnh cầu Thánh Tử kiên nhẫn chờ đợi, trong mấy ngày Sơn Chủ sẽ xuất quan, sẽ không quá lâu"

"Đến lúc đó, lão phu lập tức thông báo cho Thánh Tử."

Bùi Lăng gật đầu nói: "Được"

Lúc này Đổng Tiện Ngư tâm niệm vừa động, lấy ra một cái lệnh bài giao cho Bùi Lăng: "Đây là đầu mối trận pháp biệt uyển, cũng có thể liên lạc với Cửu Nghi sơn, nếu Thánh Tử có cần cứ việc nói thẳng"

Ngay sau đó, lại nhìn về phía Văn Nhân Linh Sắt: "Văn Nhân đạo hữu có quen biết sư muội của lão phu từ trước, lão phu không chào hỏi ngươi nữa."

Văn Nhân Linh Sắt gật đầu: "Ta sẽ đến động phủ của Trân đạo hữu ở nhờ."

Thế là, hai người cùng tạm biệt Bùi Lăng: "Thánh Tử tự tiện, chúng ta không quấy rầy nữa."

Sau khi đưa mắt nhìn Đổng Tiện Ngư và Văn Nhân Linh Sắt rời đi, Bùi Lăng dẫn theo một đám nữ tu đi vào Tương Ca biệt uyển.

Toà biệt uyển này chiếm diện tích rộng lớn, bố trí đình đài lầu các dọc theo thế núi, ở giữa trồng hoa hiếm cỏ lạ, còn có suối chảy thác tuôn, hồ thạch hòn non bộ, linh cầm đủ mọi màu sắc nhẹ nhàng bay lượn, bạch lộc rong chơi, suối nước lững lờ, thúy tụ quanh quẩn, tiên vận thướt tha.

Sau khi hơi dò xét, Bùi Lăng lấy ra lệnh bài do Đổng Tiện Ngư lưu lại thôi động, một đoàn người lập tức xuất hiện trong một tòa chính sảnh rộng lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận