Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1629: Tình như thủ túc (1)

Màn kiệu rơi xuống, cơn gió lạnh lẽo tạm nghỉ, mười tên "tân lang" vốn có thân thể cường tráng khỏe mạnh lại nhanh chóng khô quắt, tinh huyết, dương khí, hồn phách cả người đều bị rút sạch trong nháy mắt!

Bịch, bịch, bịch...

Mười tên "tân lang" lần lượt hóa thành thây khô, mặc áo cưới "tân lang" huyết sắc té ngã trên mặt đất, hôi phi yên diệt!

Lúc mười bộ áo cưới bay xuống, quỷ vật kiệu phu đã nâng kiệu hoa lên, nghênh ngang rời đi.

Trong khoảnh khắc, kiệu hoa ẩn vào sương trắng, biến mất không thấy gì nữa.

Lại sau một lúc lâu, trong làng mới dần có động tĩnh.

Cửa sổ từng nhà cẩn thận mở ra như đang quan sát một lát, mới có thôn dân to gan đi ra căn phòng, tới gần cửa thôn.

Chẳng mấy chốc, toàn bộ trong làng liên tiếp vang lên tiếng kêu khóc.

U Tố nộ.

Sương trắng mênh mông nồng đậm như thực chất.

Kiệu hoa huyết sắc bồng bềnh thấm thoát lướt qua trong sương mù.

Quỷ vật bên trong thấy vậy rối rít né tránh sang một bên, không dám lỗ mãng.

Cơn gió lạnh nổi lên xung quanh, thỉnh thoảng rèm kiệu hoa huyết sắc bị vén ra một góc, lộ ra Hồng Phấn tân nương mặc áo cưới đỏ chót ở bên trong.

Nàng che kín hỉ khăn, hai tay xếp chồng trên đầu gối, dù lúc màn kiệu rơi xuống không có bất kỳ quỷ vật gì nhìn thấy, cũng đoan trang thanh tao lịch sự như tân nương tử sắp bái đường, nghiêm nghị không thể xâm phạm.

Khác với những quỷ vật chỉ có thể nghi lại ở bên trong U Tố mộ, nàng có được quyền lực tự do ra vào U Tố mộ.

Ở trong biển sâu, nuôi dưỡng phàm nhân trên trăm tòa đảo.

Mỗi lần ra ngoài đi quanh tất cả hòn đảo một vòng, có thể hưởng dụng trên ngàn tên người sống tươi mới.

Thậm chí, chỉ cần nàng muốn dù là tu sĩ chín tông môn lớn, ngẫu nhiên cũng có thể nếm thử!

Toàn bộ U Tố mộ, thực lực mạnh hơn nàng tồn tại, không phải số ít.

Nhưng địa vị tương đương với nàng lại có thể đếm được trên đầu ngón tay, bởi vì... Nàng là thủ hạ của một vị cấm kỵ trong đó!

Vị cấm kỵ kia rất coi trọng nàng, cho đủ loại ưu đãi có thể nói dốc lòng bồi dưỡng.

Đợi sau khi tu vi của nàng đột phá Hợp Đạo, có thể trở thành tiểu thiếp của vị kia!

Lúc này, lại có một quỷ vật đi tới từ trong sương mù.

Khác với quỷ vật trước đó, quỷ vật này không hề có ý nhường đường, ngược lại trực tiếp đi tới hoa kiệu.

Khuôn mặt Hồng Phấn tân nương ở dưới hỉ khăn không có chút thay đổi nào, ánh mắt của nàng xuyên qua hỉ khăn và màn kiệu hoa, lập tức nhận ra đây là "Chúng".

Mấy năm trôi qua tiểu nhân vật này cũng chưa chắc có thể ăn người sống một lần.

Dù là thực lực hay là địa vị, đều khác biệt ngày đêm với nàng.

Khoảng cách đôi bên càng ngày càng gần, bốn tên quỷ vật nhấc kiệu xung quanh kiệu hoa huyết sắc cảm nhận được tâm ý của chủ nhân, đều lộ ra vẻ dữ tợn.

Kiệu hoa không hề dừng lại, trực tiếp đánh về phía "Chúng".

Nhưng vào lúc này: "Chúng" đột nhiên lấy ra một mặt cờ xí nền đồ hoa văn đen, hung hăng vung về phía kiệu hoa...

Cở xí xoay tròn, chỉ một thoáng nổi lên một cơn gió mạnh cuồng bạo.

Gió mạnh gào thét như rồng, quấy sương trắng điên cuồng lăn lộn như sôi như nấu, trong chốc lát ngay cả sương mù xung quanh cũng bị cưỡng ép xua tan đi rất nhiều.

Kiệu hoa huyết sắc và bốn quỷ vật nhấc kiệu không có chút sức chống cự nào, trong chớp mắt đã bị sức gió cường đại xé rách thành mảnh vỡ.

Hồng Phấn tân nương còn chưa kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì, lập tức bị gió mạnh thổi bay ra ngoài, trên người bị trọng thương!

Biến cố đột ngột khiến hỉ khăn trên đầu bay lên cao cao, lộ ra một khuôn mặt ngọc hoa đào, nàng mặt như nước hạnh, lông mày như núi xa, mũi ngọc môi anh đào, môi đỏ răng trắng như ngày hoa sen mùa hè, quyến rũ xinh đẹp.

Hỉ khăn bay bổng, bị gió mạnh cuốn vào trong tay Bùi Lăng.

Thấy cảnh này, Hồng Phấn tân nương lập tức thay đổi sắc mặt.

"Leng keng! Đưa tặng đạo lữ thành công, hệ thống tiếp tục tu luyện cho ngài..."

Trong chớp mắt tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên, Bùi Lăng chỉ thấy thân thể Hồng Phấn tân nương tiêu tán từng chút một, chẳng mấy chốc đã hóa thành một làn sương mù màu hồng, hòa vào trong hỉ khăn.

Hỉ khăn này là bản thể của đối phương!

Bùi Lăng lập tức tê cả da đầu, lần này hệ thống đưa tặng thật sự không phải người sống!

Thấy hệ thống thao túng mình cầm hỉ khăn lên, lại đi về một phương hướng, Bùi Lăng lập tức biết lần này hệ thống không phải muốn song tu từng người, mà muốn cùng một chỗ...

Lần này hoàn toàn xong đời!

Hiện tại tu vi của Lệ sư tỷ không bằng hắn, lại không thể cắt ngang hắn tu luyện, chút nữa chờ hắn tìm được Lệ sư tỷ, tất nhiên sẽ cưỡng ép ngay trước mặt Lệ sư tỷ, cùng lấy cái hỉ khăn còn có sư tỷ...

Nhưng cũng may thực lực của quỷ vật này không mạnh, ngay cả một kích của [Tru Ác Kỳ] cũng không đỡ nổi, xem ra cũng không phải nhân vật quan trọng gì.

Hiện tại điều hắn cần làm nhất là nghĩ kỹ sau đó làm thế nào xoa dịu lửa giận của sư tỷ...

Lúc suy nghĩ xoay chuyển, Bùi Lăng đã bị hệ thống điều khiển càng chạy càng xa.

Bến tàu.

Mùi máu tanh xen lẫn mùi hôi thối đặc biệt của hải sản, trộn lẫn thành mùi làm người ta buồn nôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận