Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1332: Đi vào Hóa Thân (2)

Trong lúc ngơ ngác, bên tai Bùi Lăng đột nhiên vang lên một giọng nói: "Leng keng! Kiểm tra ra tu vi của ký chủ đã đạt tới Hóa Thần, hệ thống tặng miễn phí một đạo lữ..."

"Leng keng! Kiểm tra ra lần trước từng đưa tặng một đạo lữ, lần này sẽ tiến hành tặng miễn phí gấp bảy...

"Leng keng! Kiểm tra ra bảy tên đạo lữ mới điều kiện phù hợp, hệ thống đang đưa tặng cho ngài..."

Vốn vừa độ xong vạn kiếp, bởi vì Bùi Lăng bị thương quá nặng đang trong trạng thái nửa hôn mê nửa có chút tri giác, nghe đến đó lại bừng tỉnh!

Đưa tặng đạo lữ? !

Không được!

Trong Vĩnh Dạ hoang mạc toàn là dị tộc, hệ thống đưa tặng đạo lữ, hơn phân nửa là tặng...

Nhưng không đợi hắn tiếp tục suy nghĩ, đã thấy hệ thống thao túng thân thể hắn đứng lên, bay thẳng đến quan tài huyết sắc lơ lửng ở giữa chín trụ đá.

Một lát sau, Bùi Lăng đi đến trước quan tài, không hề do dự bắt đầu lôi kéo xiềng xích Thiên kiếp muốn mở quan tài.

Cái này...

Trong nháy mắt, Bùi Lăng sợ hãi mất hồn!

Hắn đột nhiên cảm giác được, đạo lữ dị tộc cũng không phải không thể chấp nhận, chỉ cần bây giờ hệ thống thu tay lại...

Đang nghĩ ngợi, chỉ thấy hệ thống đã giật ra sợi xiềng xích thứ nhất, đồng thời mở nắp quan tài ra một khe hở!

Oanh! !!

Một đạo thiên lôi rơi xuống, trực tiếp chém vào trên người Bùi Lăng.

Bùi Lăng không hề có sức chống cự rơi xuống, trước khi hôn mê, bên tai lại vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống: "Leng keng! Kiểm tra ra công kích ngoại giới, đưa tặng thất bại, lần sau hệ thống sẽ tiến hành đưa tặng gấp tám lần cho ngài. Cảm ơn ký chủ đã sử dụng hệ thống tu chân trí năng, một lần ủy thác, không lo phi thăng! Rất mong ngài chia sẻ đánh giá việc tu luyện, nếu hài lòng xin cho khen ngợi năm sao..."

"Leng keng! Kiểm tra ra tu vi của ký chủ đã đạt tới Hóa Thần, căn cứ vào đánh giá phản hồi, hệ thống bắt đầu thăng cấp...

Đệt Không biết qua bao lâu, cuối cùng Bùi Lăng đã tỉnh lại.

Hắn cảm thấy trên dưới cả người không có một chỗ nào không đau, nhưng cúi đầu nhìn đã thấy trên người mình không còn bất kỳ vết thương gì.

Lúc này chín tên đao linh biến thành nữ tử huyết bào đang bảo vệ ở xung quanh hắn, trong vòng vài dặm, chỉ cần có gió thổi cỏ lay sẽ đánh ra một kích lôi đình!

Mà ở vị trí hơi xa hơn một chút, hài cốt, huyết nhục dị tộc xếp thành tầng như tấm thảm đỏ trắng đan xen.

Bóng tối như nước thủy triều trĩu nặng nhét đầy phương thiên địa này.

Duy chỉ có thiên lôi phía trên chín cột đá mới có thể chiếu sáng trong chớp mắt.

Bên tai lại vang lên tiếng thì thầm Vĩnh Dạ bén nhọn, chói tai, cuồng loạn, tàn ngược.

Lúc này tiếng thì thầm Vĩnh Dạ mãnh liệt hơn trước đó.

Nhưng cũng không biết là tu vi đã đạt đến Hóa Thần hay vì lý do gì khác, lúc này tiếng thì thầm Vĩnh Dạ không có hiệu quả quá lớn với Bùi Lãng.

Nhìn quan tài huyết sắc lơ lửng giữa không trung, Bùi Lăng không kịp suy nghĩ nhiều, càng không có tâm tư trải nghiệm cảnh giới Hóa Thần, lập tức phân phó: "Đi!"

Nói xong, Bùi Lăng đưa tay hút lấy Cửu Phách Đao cắm trên mặt đất, đeo lên trên lưng.

Cửu Phách đao linh lập tức hóa thành chín đạo huyết quang, trốn vào trong đao.

Bùi Lăng thu liễm khí tức, sau đó thi triển [Ngũ Quỷ Thiên La Độn] bỏ chạy ra ngoài.

Bóng dáng của hắn vừa biến mất dưới cột đá, trong khe hở quan tài huyết sắc dần thẩm thấu ra bóng tối vô cùng vô tận.

Toàn bộ Vĩnh Dạ hoang mạc, bóng tối càng thêm đậm đặc, khí tức quỷ quyệt hỗn loạn nhanh chóng tiêu tán, tiếng thì thầm lộn xôn chói tai, bén nhọn cao vút như thực chất...

Trong bóng tối, Ninh Vô Dạ và Chung Quỳ Việt Cức nhanh chóng phi độn theo con đường mà Ngọc Tuyết Chiếu đi qua trước đó.

Con đường này vốn rất bằng phẳng, không có chập trùng quá lớn, lúc này lại là gò núi, đất trũng, đầm nước, sa mạc... Đan xen xuất hiện, đã hoàn toàn thay đổi.

Bỗng nhiên, thiên uy tràn trê thật lớn phía trên bầu trời bắt đầu yếu bớt.

Hai người như có cảm giác ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy kiếp vân dày đặc nặng nề đang tiêu tán.

Cùng lúc đó, bên tai bọn họ dần vang lên tiếng thì thầm Vĩnh Dạ.

Không giống với lúc đến còn có thể chịu đựng, lúc này tiếng thì thầm Vĩnh Dạ không cho bọn họ bất kỳ cơ hội thích ứng gì, gần như lập tức từ lẩm bẩm biến thành hò hét!

Hai người thay đổi sắc mặt, sở dĩ vừa nãy bọn họ có thể tùy ý hành động trong Vĩnh Dạ hoang mạc, đầu tiên là vì ý chí đọa tiên thức tỉnh, sau đó là vì trận vạn kiếp trên đỉnh đầu.

Lúc này, đọa tiên lại rơi vào trạng thái ngủ say, vạn kiếp bắt đầu biến mất, Vĩnh Dạ hoang mạc lại quay về như lúc trước.

Dị tộc uy hiếp chỉ là phụ, đáng sợ nhất là tiếng thì thầm Vĩnh Dạ có thể làm sinh linh đọa hóa thành cuồng ma!

Ninh Vô Dạ nhanh chóng lấy ra một cái chuông nhạc nho nhỏ, sau khi thôi động chuông nhạc nhanh chóng biến lớn, lơ lửng ở phía trước phát ra tiếng chuông du dương.

Tiếng chuông này có thể làm dịu sự ăn mòn của tiếng thì thầm Vĩnh Dạ với tu sĩ, chỉ có điều hiệu quả không bằng giao châu vạn năm.

Chỉ có điều giao châu vạn năm là đồ trong bí khố Lưu Lam hoàng triều, do Chung Quỳ Việt Cức giữ, lại bị con Yêu hồ kia trộm cùng với túi trữ vật...
Bạn cần đăng nhập để bình luận