Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2255: Nhanh tới quan chiến...

Nghĩ tới đây, lúc này Tô Ly Kinh không do dự chút nào, trong nháy mắt thu hồi Linh Tê chỉ, ngay sau đó bóng dáng hắn ta biến mất khỏi căn mật thất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Thiên Sinh giáo.

Địa giới Đông Đàn.

Dãy núi lồng lộng, chen chúc hồ nước cực lớn trơn nhẵn như gương, màu sắc xanh ngọc như hòa làm một thể với vòm trời.

Đột nhiên, Lưu Ly tháp to lớn từ từ bay lên từ trong hồ, vô số nước hồ chảy xuống theo mái hiên tháp, chiết xạ ngàn vạn ánh sáng.

Trong Lưu Ly tháp, rất nhiều tu sĩ áo bào xám ngồi xếp bằng trên bồ đoàn nhìn cảnh vật phía ngoài, khẽ gật đầu: "Đã tiến vào địa giới Thiên Sinh giáo"

"Lại đi mấy lần, có thể đến tổng đàn."

"Thật không ngờ Bùi thánh tử khiêu chiến năm tông ngụy đạo còn chưa đủ, còn muốn tới khiêu chiến Thiên Sinh giáo..."

"Mặc dù Thiên Sinh giáo cũng là một thành viên của Thánh đạo nhưng tầm mắt hạn hẹp, vì tư lợi luôn mồm thiên ý tối cao, trên thực tế lại tổn hại gánh nặng của phương thiên địa này, chỉ biết đuổi theo lợi ích bản thân... Lần này Bùi thánh tử chiến Thiên Sinh giáo, chính là tiến hành cứu thế, không có gì không tốt."

"Chung quy là một trong tứ tông Thánh đạo, muốn giúp đỡ Bàn Nhai giới to như vậy, bây giờ vẫn cần lực lượng của Thiên Sinh giáo."

"Không sai! Nếu không đến lúc đó khai chiến với ngụy đạo, khó tránh khỏi xuất hiện chuyện ngoài ý muốn..."

Nói đến chỗ này, lão giả áo xám cầm đầu khẽ lắc đầu, chậm rãi nói: "Không biết rốt cuộc trong Vĩnh Dạ hoang mạc đã xảy ra chuyện gì."

"Vẫn nên chờ tới khi xác nhận tình huống của Vĩnh Dạ hoang mạc lại bàn đại chiến thảo ngụy."

Vừa nhắc tới Vĩnh Dạ hoang mạc, sắc mặt những người khác nặng nề.

Lần trước có người độ vạn kiếp ở Vĩnh Dạ hoang mạc, sau đó Đại Phù Đồ Lệnh tự mình dẫn theo bọn họ cùng tiến vào Vĩnh Dạ hoang mạc, vốn muốn tìm vị hậu bối độ vạn kiếp kia, cùng xem xét tình huống phong ấn Đọa Tiên, chỉ có điều bọn họ đi vào từ nơi nào, đi ra từ nơi đó, hoàn toàn không thể tiếp cận trung tâm Vĩnh Dạ hoang mạc.

Vì vậy, cho đến bây giờ, bọn họ còn không biết rốt cuộc phong ấn Đọa Tiên đã xảy ra chuyện gì...

Ngay lúc này, một tu sĩ áo bào xám dung mạo xinh đẹp nho nhã lại lạnh băng đột nhiên lấy ra phù lục đặc chế, phía trên phù lục lấp lóe ánh sáng nhạt, lại là Truyền Âm Phù để nàng liên lạc với Tư Hồng Khuynh Yến.

Tên nữ tu sĩ Luân Hồi tháp này thôi động phù lục, bên trong lập tức truyền tới một giọng nói ngắn gọn: "Nhanh tới quan chiến, địa điểm ð..."

Sau khi để lại câu nói này, ánh sáng trên phù lục lập tức tản đi, truyền âm kết thúc.

Một đám tu sĩ Luân Hồi tháp nhướn mày, sau khi trầm mặc một lát mới có người mở miệng nói: "Có lẽ chiến đấu trước thời hạn, đi xem tình huống trước"

Những người khác nhao nhao gật đầu: "Tốt!"

Thế là, Lưu Ly tháp xuyên qua một mảnh kỳ quái, lập tức lộn một vòng, vô số phù văn lấp lánh, một lần nữa khóa chặt một phương hướng...

Thiên Sinh giáo.

Địa giới Hạ Đàn.

Đầm lầy trùng điệp, đinh châu và hòn đảo chi chít khắp nơi, lá xanh biếc hoa hồng như bàn tay khéo léo dệt thành thảm nỉ, uốn lượn như mây, một đường lát đến chân trời, che đậy thuỷ vực bao la kín không kẽ hở.

Đạo bào đỏ tím phiêu đãng như hòa làm một thể với lá sen xung quanh, tu sĩ đạp nước mà đến dung mạo đoan chính, màu da đen, tóc dài không hề buộc lại, rơi trên đầu vai, đôi mắt hắn ta sáng tỏ như ban ngày, váy dài rủ xuống, đang bước từng bước to.

Ở phía sau hắn ta, một đám người lề mà lề mề đi theo, có quần áo tả tơi, bẩn thỉu như tên ăn mày; có áo gấm, cầm trong tay quạt xếp mạ vàng, phong độ nhẹ nhàng; có cao quan đai lưng rộng, khí chất nghiêm nghị như ẩn sĩ đi ra từ trong núi; có cẩm y váy thêu, mắt như làn thu thuỷ, như quý nữ khuê phòng; còn có trâm mận váy vải, khoan bào chưa buộc như thôn cô hương dã...

Điểm giống nhau duy nhất của những người này là ánh mắt đều đầy tò mò, trên trán mang theo vẻ rực rỡ như trẻ sơ sinh, nhưng khí chất trên người bọn họ lại như thuyền không buộc, mây không rễ, như không thèm để ý vạn sự vạn vật.

Hiện tại, tu sĩ đạo bào đỏ tím đang vừa thưởng thức cảnh sắc trong mảnh đầm nước này của Thiên Sinh giáo, vừa lười biếng nói: "Bùi tiên đế thật sự có nhã hứng."

"Chỉ điểm ngụy đạo xong, lại muốn tới chỉ điểm Thiên Sinh giáo."

Tu sĩ như tên ăn mày kia bình thản tiếp lời: "Có lẽ phương huyễn cảnh này quá không thú vị."

"Lão phu hạ giới ngàn năm, từng dạy sách cho phàm tục, xin nguyện, thi công danh, phụ tá thiên tử, cưới công chúa... Đã từng giết người phóng hỏa, lật úp thiên hạ ngồi Long Đình... Còn từng làm nhục lê dân, ép cả nước phản loạn, để lại hóa thân trong cung điện... Lại thay hình đổi dạng du lịch khu vực chín tông...

Có tình cảm với mỹ nhân ngụy đạo, tranh giành tình nhân với đồng đạo... Chuyện cho tới bây giờ, nhớ lại đều tẻ nhạt vô vị."

"Xem hành động của Bùi tiên đế, dủ ẩn núp Lộc Tuyền thành mười tám năm, hay sau khi tiến vào Trọng Minh tông giết ba tên sâu kiến ngay trong đêm, Luyện Khí kỳ công kích Giám Sát điện chủ trước mặt mọi người, Kết Đan kỳ sủng hạnh Tư Hồng Khuynh Yến... Đều chỉ là muốn thăm dò xem phương huyễn cảnh này có ý biến hóa hay không"
Bạn cần đăng nhập để bình luận