Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1904: Sư tỷ mất tích? (2)

Đối mặt với hành động như cố ý ức hiếp mình của hắn, đôi mắt như sóng nước lại ra vẻ không biết.

"Bùi... Bùi đạo hữu... Minh Họa... A... Minh Họa... Ừ... Cũng rất nhớ ngươi...

Yến Minh Họa cúi đầu, cây trâm ngọc trên búi tóc như mây đen từng đống nhẹ nhàng lay động, trong vô thức thân thể mềm mại, đã hoàn toàn áp sát vào trên người Bùi Lăng.

Bùi Lăng lập tức càng thêm làm càn, chỉ có điều nghĩ đến Lệ sư tỷ không ở trà lâu, hơn nữa sau khi mình vào cửa, Yến Minh Họa lại coi hắn là Lệ sư tỷ... Trong lòng luôn cảm thấy hơi lo lắng, thế là hai tay vừa tiến hành luận bàn với thân thể mềm mại của Yến Minh Họa, vừa nói: "Đúng rồi, Lệ sư tỷ đi đâu rồi?"

Yến Minh Họa hô hấp dồn dập, sắc mặt đỏ bừng nói: "Nàng...

Nàng ở ngay phòng bên cạnh... Ừ...

Nghe vậy, Bùi Lăng nhướn mày, ở trong cảm giác của hắn, trong trà lâu căn bản không có tung tích của Lệ sư tỷ!

Nhận ra tình huống không đúng, sắc mặt Bùi Lăng lập tức nghiêm túc, động tác trên tay cũng dừng lại.

Cuối cùng Yến Minh Họa đã thở phào một hơi, sắc mặt đỏ hồng đố tóc mai lả tả, nhìn qua Bùi Lăng hỏi: "Sao thế?"

Bùi Lăng nói: "Lệ sư tỷ không ở nơi này!"

Nói xong, hắn thi triển [Ngũ Quỷ Thiên La Độn], dẫn theo Yến Minh Họa nhanh chóng đi vào một gian tĩnh thất hoa mỹ lịch sự tao nhã.

Kích cỡ căn phòng này không khác với phòng của Yến Minh Họa là bao, bốn vách tường bày biện đơn giản lại tinh tế, trong phòng còn có dấu vết mở ra trận pháp, còn sót lại một chút khí tức của Lệ Liệp Nguyệt.

Nhưng hiện tại trong cả phòng lại đã sớm không có một ai.

Yến Minh Họa nhăn hàng lông mày kẻ đen, suy nghĩ rồi lập tức nói: "Có lẽ Lệ yêu nữ chỉ tạm thời rời đi, chúng ta ra ngoài tìm xem:

Bùi Lăng gật đầu ôm nàng, thân hình khẽ động, đã xuất hiện ở sau cánh cửa gỗ cuối hành lang lầu một.

Đẩy cửa gỗ trước mặt ra, Bùi Lăng vừa dẫn đầu rời khỏi trà lâu đã thấy trong sương trắng dày đặc: "Tất": "Đề" cùng rất nhiều quỷ vật đều im lặng đứng san sát trong sương mù, quỷ nhãn màu đỏ thắm trừng trừng nhìn qua trà lâu.

Cách những quỷ vật này không xa, một bộ áo cưới màu đỏ chót xinh đẹp chói mắt, dáng người yểu điệu uyển chuyển đi lên, lại là một tấm hỉ khăn như máu thêu nghịch nước uyên ương tịnh đế liên, hoa văn dưa điệt liên miên, tua cờ vàng sáng dài cả tấc rủ xuống, xinh đẹp như mẫu đơn nở rộ.

Thấy Bùi Lăng xuất hiện, không đợi quỷ vật khác mở miệng, Hồng Phấn tân nương đã khẽ cười nói: "Bùi công tử, chủ thượng cho mời!"

Bùi Lăng nhướn mày, chủ thượng của Hồng Phấn tân nương là một vị cấm kỵ khác trong U Tố mộ!

Hiện tại đối phương phái thuộc hạ tới mời, chắc chắn phải đi nhưng...

"Trước tạm chờ một chút." Bùi Lăng lập tức trả lời, sau đó nhìn qua "Tất", nhanh chóng truyền âm hỏi: "Lệ sư tỷ đi đâu rồi?"

"Tất" nghe vậy, vẻ mặt rõ ràng khẽ giật mình, chợt truyền âm trả lời: "Sau khi người của chủ thượng tiến vào trà lâu, vẫn chưa từng đi ra ngoài."

"Chúng ta vẫn thủ vệ ở bên ngoài, cũng không phát hiện bất kỳ kẻ nào ra vào."

Không ai ra vào trà lâu...

Lệ sư tỷ mất tích!

Sắc mặt Bùi Lăng lập tức trầm xuống, nếu hiện tại không có cấm kỵ mời đi, hắn có thể trực tiếp uỷ thác [Lục Dục bí điển], thông qua hệ thống tìm kiếm vị trí của Lệ sư tỷ...

Chỉ có điều, hiện tại cấm kỵ đang chờ hắn, hơn nữa một tên đạo lữ khác được hệ thống nhận định là Hồng Phấn tân nương cũng ở bên cạnh...

Lúc này, thấy Bùi Lăng do dự không quyết, Hồng Phấn tân nương lập tức lại nói: "Bên chủ thượng đang giam giữ một vị người sống có cùng nguồn gốc với Bùi công tử."

"Bùi công tử xác định không đi gặp chủ thượng một lần?"

Cái gì?

Lệ sư tỷ bị cấm kị bắt rồi?

Sắc mặt Bùi Lăng thay đổi, Lệ sư tỷ mất tích khó hiểu, Yến Minh Họa và "Tất" không phát hiện chút nào!

Nhưng nếu chuyện này là cấm kỵ làm, tất cả có thể giải thích được!

Nghĩ đến đây, Bùi Lăng lập tức trả lời: "Tốt! Ta sẽ đi ngay!"

Nói xong, hắn truyền âm căn dặn Yến Minh Họa: "Ngươi ở lại nơi này, trước khi ta trở về không cần đi đâu hết"

Không đợi Yến Minh Họa trả lời, Bùi Lăng lại truyền âm với "Tất"

nói: "Bảo vệ tốt Yến Minh Họa!"

"Tất" gật đầu, trầm giọng nói: "Rõ!"

Bùi Lăng nhẹ gật đầu, sau đó đi một mình với Hồng Phấn tân nương.

Nhìn thấy tình cảnh này này, Yến Minh Họa cau hàng lông mày kẻ đen, lập tức muốn đuổi theo nhưng bước chân vừa di chuyển, đã bị "Tất" dẫn theo một đám quỷ vật ngăn lại...

Lúc này, Hồng Phấn tân nương hơi nghiêng đầu bày ra một động tác mời, sương trắng đậm đặc lập tức tách ra, lộ ra một con đường vô cùng rõ ràng.

Cũng có kinh nghiệm trước đó, Bùi Lăng lập tức nhanh chân tiến đến.

Áo cưới khẽ nhúc nhích, Hồng Phấn tân nương theo sát phía sau.

Con đường này cũng giống vừa rồi, sau khi Bùi Lăng đi lên, khóe mắt liếc qua có thể thấy vô số dị tượng từ trong sương trắng hai bên.

Có cảnh mù sương, vạn vật túc sát; có thây ngang khắp đồng, cỏ cây héo úa, trong tầm mắt không có sinh cơ gì; có cỏ úa vạn dặm, khô bại điêu héo như vùng đất chết giáng lâm; có máu chảy thành sông, người chết đói đây đất, ngàn dặm không gà gáy; có tiểu thế giới một khi khó khăn, sinh cơ tiêu tán, linh khí hoàn toàn không có, như một loại quả tươi non dùng tốc độ cực nhanh khô quắt héo rũ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận