Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 2441: Một kích tiện tay (2)

Bỗng nhiên, một bóng người huyền bào toàn thân máu me đầm đìa xuất hiện ở chỗ cách bọn chúng không xa, hắn vác trường đao, khí tức nội liễm, chính là Bùi Lăng!

Lúc này, khí cơ của hắn phù phiếm, huyết khí cuồn cuộn, thương thế cực kỳ nghiêm trọng.

Bùi Lăng lại không để ý tới việc chữa thương, nhanh chóng nuốt vào một viên đan dược đỏ thẫm, tạm thời đè xuống thương thế, khuôn mặt lập tức biến ảo, hóa thành yêu thú dáng vẻ con vượn ở bên cạnh.

Trong nháy mắt, trên dưới cả người hắn mọc ra vô số sợi tơ nhìn không thấy, nối liền cùng một chỗ với con yêu thú kia.

Yêu thú cấp thấp dáng vẻ con vượn không có bất kỳ sức phản kháng gì, tu vi, khí huyết, mệnh cách... Tất cả của nó lập tức bị lực hút truyền đến từ trong sợi tơ hấp thu không còn!

Yêu thú cấp thấp kia hoàn toàn biến mất khỏi phương thiên địa này, Bùi Lăng hoàn toàn thay thế nó!

Ngay lúc này, thần niệm kinh khủng mênh mông lập tức đảo qua phương thiên địa này, Bùi Lăng học theo dáng vẻ yêu thú cấp thấp kia, dường như chưa tỉnh, ôm lấy con trâu rừng còn dư lại, bắt đầu gặm ăn huyết nhục của nó.

Thần niệm khẽ quét qua trên người Bùi Lăng, yêu khí treo ngược như biển cả trên trời cao nhanh chóng đi đến nơi xa.

Không bị phát hiện!

Bùi Lăng lập tức thổ ra một hơi, chợt không nhịn được phát ra một tràng tiếng ho khan dữ dội, máu tươi ào ạt chảy ra từ khóe miệng, trộn lẫn với máu trâu lập tức tạo thành một vũng máu nhỏ trên mặt đất.

Khí tức quanh người hắn hỗn loạn, trên dưới cả người đau đớn.

Nếu không phải trận đạo kiếp này tăng cường rất nhiều tu vi thực lực của hắn, một kích vừa rồi của Yêu Đế đủ lấy mạng hắn!

Nhưng dù vậy tình huống hiện tại của hắn cũng không khá hơn chút nào.

Hiện tại nhất định phải lập tức chữa thương, nếu không chẳng mấy chốc hắn sẽ bị thương nặng mà chết!

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng đẩy ra thi thể trâu rừng, khôi phục hình dáng cũ, lấy ra một viên đan dược óng ánh mượt mà, không có chút đan hương nào, nhanh chóng ăn vào.

Chỉ có điều, dược lực chưa tan ra trong cơ thể, kiếp vân vừa tiêu tán trên bầu trời lại tụ đến.

Lần kiếp vân này, phạm vi bao trùm càng rộng, trình độ nặng nề càng sâu, trong mây ấp ủ thiên uy kinh khủng hơn.

Kiếp lôi chưa thành hình, thiên uy huy hoàng đã như dãy núi vô hình, uy áp toàn bộ phương thiên địa này!

Sắc mặt Bùi Lăng không khỏi thay đổi, lại là đạo kiếp của hắn!

Hắn vừa vượt qua trận đạo kiếp đầu, trận đạo kiếp thứ hai đã trực tiếp giáng lâm?

Ngay sau đó, yêu khí bành trướng đằng xa đột nhiên quay lại, một luồng sát ý làm người ta rùng mình, cách khoảng cách xa lập tức khóa chặt Bùi Lăng.

Hắn lại bại lộ!

ầm ầm...

Trong tích tắc, kiếp lôi cuồn cuộn như sông rộng đã ấp ủ hoàn thành, bay thẳng xuống từ trên trời cao như khí thôn vạn dặm!

Lúc này Bùi Lăng không kịp suy nghĩ, tay phải vừa nhấc, một dải lụa màu đỏ ngòm ầm vang chém ra.

Đao khí sắc bén như độc long, đi ngược dòng nước, gào thét xé rách hư không.

Đao khí và kiếp lôi hung hăng đụng vào nhau, bộc phát ra một luồng ánh sáng vô cùng sáng chói, tất cả xung quanh như lập tức rơi vào một mảnh màu trắng vô biên vô tận...

rầm rầm...

Tiếng sóng biển xen lẫn tiếng kêu của hải âu, xuyên qua song cửa sổ truyền vào trong phòng.

Phù văn lơ lửng giữa hư không sáng tắt, vân triện đề phòng nhìn trộm, gia cố, tụ linh không ngừng lấp lóe.

Đây là một gian khách sạn ven biển.

Bùi Lăng hơi hoảng hốt, sau khi lấy lại tinh thần lập tức thấy trên mặt đất trước mặt mình có ba bộ xác nữ nằm song song.

Ba bộ xác nữ này đều mặt đẹp xanh ngọc, trên người mặc áo gấm, phía trên thể xác còn có ý băng hàn chưa từng tan hết.

Trong đó người ở giữa, tu vi khí tức là Nguyên Anh kỳ, lông mi cong mắt phượng, lông mi dài dày vềnh lên như quạt lông, càng làm nổi bật làn da sáng trắng hơn tuyết, tinh tế tỉ mỉ như sứ, dáng vẻ thướt tha yểu điệu như được tạo hình từ mỹ ngọc không tỳ vết, làm cho người ta rung động.

Xác nữ bên trái thì lông mày mắt hạnh má đào, môi anh đào không nhiễm tự đỏ như một điểm đỏ phía trên đầu cành giữa ngày mùa hè chói chang, như dụ dỗ người ta hái, có một loại phong tình mềm mại như nước. Mặc váy lụa ngũ thải, bên hông đeo linh ngọc hoa cỏ bốn mùa, cung thao xanh lá cây, khí chất đoan trang, xinh đẹp trang nhã.

Xác nữ phía bên phải tóc mai đen mặt đẹp, da thịt như trận tuyết đầu mùa đông rơi xuống, trong trắng nõn lộ ra một chút sáng long lanh, trơn bóng không tỳ vết. Lông mi dài nhẹ rủ xuống, có thể thấy rõ mạch máu xanh nhạt trên mí mắt, trong tươi đẹp diễm lộ ra chút vẻ đẹp yếu ớt.

Bùi Lăng nhìn ba bộ xác nữ này, trong lòng mờ mịt.

Đây là nơi nào?

Những xác nữ này lại là xảy ra chuyện gì?

Mình là ai?

Muốn làm gì?

Hắn nhanh chóng nhìn quanh, chỉ thấy nỉ xanh màn gấm, châu bình tú liêm, trong tầm mắt là đồ trang trí xa xỉ hoa mỹ.

Bên ngoài cửa tròn treo rèm trân châu, hai bên cửa lớn trưng bày một đôi cây san hô màu đỏ thắm, cao hơn trượng, màu sắc như lửa, óng ánh sáng ngời, càng có vẻ quý khí.

Bên ngoài song cửa sổ ở bên cạnh, thông qua khe hở tấm bình phong đầy vui mừng, có thể thấy cửa hàng bên kia đường phố, trên tấm bảng lại khắc chữ chi nhánh Vạn Hủy hải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận