Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1446: Thức hải tâm ma

Lúc này mặc một bộ nhuyễn giáp vừa người, mảnh giáp tỉnh mịn như vảy cá, chiết xạ ra ánh sáng lạnh lẽo trong thiên địa huyết sắc, phác hoạ ra dáng người yểu điệu tinh tế của nàng.

Nàng đạp không mà đứng, không nói nhảm bất kỳ điều gì, lúc này vung họa kích trong tay, giữa hư không lập tức hiện ra vô số huyễn ảnh họa kích to lớn bắn về phía ba người Tư Hồng Chẩn.

Mỗi một đạo huyễn ảnh họa kích đều ẩn chứa uy năng kinh khủng mà Phản Hư kỳ căn bản không thể đối đầu.

Sắc mặt Tư Hồng Chẩn rất khó coi.

Lần này bọn họ tới, cũng để ý kỹ trong khoảng thời gian này Độ Ách uyên không có cường giả tọa trấn, mới dám trực tiếp ra tay.

Nhưng không ngờ còn gặp được Văn Nhân Linh Sắt!

Ba người đang muốn tiếp tục thôi động thủ đoạn thiêu đốt huyết mạch, nhưng ngay lúc này một đạo tường máu cao lớn như trời đột nhiên xuất hiện, dường như núi cao mọc trên đất bằng, trong nháy mắt chặn trước mặt bốn người Tư Hồng thị.

Ngay sau đó, vô số huyễn ảnh họa kích rơi vào tường máu.

ầm ầm ầm ầm ầm...

Tiếng vang kinh thiên động địa đánh tới từ bốn phương tám hướng, thế giới huyết sắc không ngừng rung động, bên ngoài thủy cầu xa xa dấy lên sóng to gió lớn.

Trong giây lát, tường máu ầm vang vỡ nát nhưng tất cả huyễn ảnh họa kích cũng đồng thời tan thành mây khói.

Một đôi quỷ thủ to lớn nhô ra hư không, sau khi xé rách ra cái miệng lớn, hành cung bạch cốt khổng lồ chậm rãi na di ra.

Trong hành cung truyền ra một giọng nói mềm mại quyến rũ:

"Văn Nhân Linh Sắt, tình hình chiến đấu ở Oanh Châu đã dọa ngươi sợ mất mật rồi à? Chưa nói đến trốn về Yến Tê thành ngay trong đêm, không dám đối đầu với tu sĩ cùng cảnh giới của Thánh đạo ta, lại bắt mấy Phản Hư của Tư Hồng thị ta để trút giận?"

"Thật sự mất mặt xấu hổ"

Tư Hồng Khuynh Yến? !

Ba người Tư Hồng Chẩn khẽ giật mình, chợt cùng nhẹ nhàng thở ra.

Lập tức cũng không quan tâm nguyên nhân Tư Hồng Khuynh Yến đột nhiên xuất hiện ở đây, nhanh chóng bỏ chạy về phía hành cung bạch cốt, lại không dừng lại chút nào.

Văn Nhân Linh Sắt đang đuổi theo lại dừng, nhìn qua cung điện bạch cốt vắt ngang ngay trước mặt, trong mắt đều là vẻ lạnh lùng.

Cung điện bạch cốt này là hành cung của Tông Chủ phu nhân Trọng Minh tông!

Nàng lạnh lùng nói: "Phản Hư của Tư Hồng thị ngươi dám ra tay với tiểu bối Hóa Thần chính đạo ta, tất nhiên phải trả giá đắt!"

"Ha ha ha..." Trong hành cung truyền ra tiếng cười trộm quyến rũ của Tư Hồng Khuynh Yến, nàng lười nhác nói: "Chỉ lấy một ít vật liệu tu luyện mà thôi, Văn Nhân Linh Sắt ngươi cần gì phải hẹp hòi như vậy? Nổi giận như thế, còn tưởng ngươi bị Thánh Tử tông ta thải bổ nữa"

Trong đôi mắt xinh đẹp của Văn Nhân Linh Sắt lập tức bùng lên ngọn lửa: "Muốn chết!"

Oanh! !!

Đại chiến lập tức bộc phát!

Độ Ách uyên.

Khu chữ "Địa".

Trên tiết điểm trận văn phức tạp, từng tòa phòng sắt im lặng đứng sừng sững.

Tình huống khu chữ "Địa" và khu chữ "Thiên" khác với khu chữ "Huyền" và khu chữ "Hoàng", hai khu vực này có địa sát chỉ khí quá nặng, vì vậy xưa nay cũng không có Tiết cấp, Trượng Trực trông coi.

Vốn lúc Chưởng tù chưa rời đi, do hắn ta tự mình tọa trấn khu chữ "Địa"

Khu chữ "Thiên" thì do Tư ngục một mình trấn thủ.

Nhưng hiện tại đại chiến chính ma khí thế hừng hực, bởi vì khu chữ "Thiên" và khu chữ "Địa" giới luật nghiêm khắc, cấm chế nghiêm mật, phạm nhân bị cầm tù ở đây không thể trốn thoát.

Vì vậy, Tư ngục và Chưởng tù, thậm chí Tư viên đều bị điều đi tham chiến.

Lúc này trong một tòa phòng sắt ở khu chữ "Địa", căn phòng trống rỗng chỉ có phù văn giam cầm lấp lóe ánh sáng nhạt, không ngừng áp chế tu vi, thực lực tù phạm bên trong.

Toàn bộ khu chữ "Địa" càng ảm đạm hơn khu chữ "Huyền" và khu chữ "Hoàng".

Địa sát chỉ khí sền sệt bụi bẩn sương mù mịt, tràn ngập toàn bộ khu vực.

Trong phòng sắt lạnh lẽo thấu xương như hầm băng.

Lúc Bùi Lăng ngơ ngác đột nhiên tỉnh táo lại, phát hiện mình đứng trên một hồ nước cực lớn.

Hồ này vô cùng rộng lớn như vô biên vô hạn, nước trong như gương, bình tĩnh như gương.

Hắn không sử dụng bất kỳ pháp lực gì, đặt chân phía trên nước hồ lại không hề có ý chìm xuống.

Xung quanh yên tĩnh, không nghe thấy chút tiếng động nào.

Bùi Lăng đứng trên hồ, hơi nghi ngờ đưa mắt nhìn quanh.

Nhưng chẳng mấy chốc đã kịp phản ứng, đây là thức hải của mình!

Trước đó hắn dùng hệ thống uỷ thác [Cầm Thiên Thủ], kết quả hệ thống tu luyện môn thần thông thức hải này, không biết chọc phải thứ gì, đối phương thuận theo môn thần thông này [Cầm Thiên Thủ], cách không đánh hắn bị thương.

Hiện tại, hắn còn chưa thức tỉnh trong hiện thực, mà xuất hiện ở trong thức hải.

Đây là chuyện chưa bao giờ xảy ra, xem ra lần này mình bị thương càng nghiêm trọng hơn sự tưởng tượng.

Lúc này, Bùi Lăng đột nhiên nhận ra điều gì đó, cúi đầu nhìn lại dưới chân.

Mặt hồ bình tĩnh như gương, hoàn mỹ chiếu ra thân hình của hắn.

Ngay lúc hắn nhìn xuống phía dưới, cái bóng trong hồ cũng đang cúi đầu nhìn hắn.

Hình ảnh phản chiếu giống hệt Bùi Lăng, chỉ là lúc này khóc miệng hơi cong lên, lộ ra một nụ cười quỷ dị, toàn thân tản ra khí tức quỷ quyệt, sa đọa, tà dị.

Bùi Lăng nhướn mày, lập tức nhận ra đây là tâm ma của mình!
Bạn cần đăng nhập để bình luận