Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1590: Không lùi (1)

Cuối cùng, hoàn thành hợp lại một bộ thân thể hoàn chỉnh, sau đó hắn ta hoạt động tay chân một chút, nhanh chân đi về phía trước nhặt cái đầu lẻ loi trơ trọi lăn xuống, đặt lên phần cổ trống rỗng.

Mầm thịt cuồn cuộn sinh ra, đan xen vào nhau, nhanh chóng khép lại, trong nháy mắt đã không còn dấu vết.

Chẳng mấy chốc, Phó Huyền Tự ngẩng đầu, trên dưới cả người đã không có chút vết thương nào.

Tâm niệm vừa động, đã mặc chỉnh tề một bộ pháp y hoàn toàn tương tự với vừa rồi.

Hắn ta chuyển động đầu một chút xíu, nhìn về phương hướng Bùi Lăng rời đi, nhếch miệng lộ ra một nụ cười nhe răng, sau đó không do dự nữa, trong nháy mắt đã bỏ chạy.

Hài cốt đen nhánh hoàn chỉnh dùng đủ loại dáng vẻ xuất hiện ở xung quanh, hốc mắt đen ngòm cũng yên tĩnh nhìn chăm chú sinh linh bước vào nơi đây giống như vừa rồi.

Sương trắng sền sệt, âm khí nồng đậm, theo Bùi Lăng tiến lên dần nhạt đi.

Lùm cây thưa thớt gầy yếu dần thay thế bằng hài cốt, liên tục xuất hiện.

Bọn chúng nằm sát xuống khoảng đất trũng từng đoàn, lộ ra quỷ quái ẩn nấp bên trong.

Trong giây lát, trước mắt mây mở sương tan, một tòa nhà bằng đất bình thường không có gì lạ, cỏ tranh buông xuống hiên nhà, yên tĩnh đứng sừng sững.

Bùi Lăng mặt không thay đổi đi ra từ sương trắng, xuất hiện trên đất trống phía trước nhà bằng đất.

Phó Huyền Tự vừa rồi là quỷ vật giả trang, chắc chắn Phó Huyền Tự chân chính còn ở trong toà nhà bằng đất trước mắt.

Bản thể Phó Huyền Tự cũng có thể là giả, rất có thể ngay từ đầu bộ hóa thân kia của đối phương cũng có vấn để!

Không, không chỉ hóa thân của đối phương, còn có oan hồn mà hắn vừa phái đi cũng vậy!

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng nhanh chóng mở ra túi dưỡng hồn, trong nháy mắt đã đốt những bộ oan hồn này thành tro tàn.

Giải quyết oan hồn xong, Bùi Lăng trực tiếp đi đến nhà bằng đất.

Hiện tại hắn có hai con đường.

Một là trực tiếp về trà lâu, thỉnh giáo ý chí Chân Tiên nên xử lý loại tình huống này như thế nào; hai là tiến vào nhà bằng đất, điều tra tình hình thật sự ở bên trong.

Cái trước trông thì an toàn, nhưng nói từ căn nguyên lại không giải quyết được vấn đề gì.

Ý chí Chân Tiên sẽ tiếp tục để hắn và đám người Lệ sư tỷ tìm kiếm lực lượng pháp tắc, hơn nữa hắn cũng cần tìm kiếm đại cơ duyên đạo Phản Hư, dù như thế nào đều không thoát được vấn đề đối đầu trực diện với quỷ vật cường đại.

huống chi, bây giờ đi về, hắn biết quá ít manh mối, không có Phó Huyền Tự mở miệng nói giúp hắn, hắn tự hỏi vấn đề gì cũng sẽ để lộ ở trước mặt ý chí Chân Tiên, đến lúc đó hắn vừa phải cẩn thận với nguy hiểm trong U Tố mộ, vừa phải đề phòng ý chí Chân Tiên...

So sánh ra, cái sau rất nguy hiểm, lại rất có thể sẽ gặp phải những quỷ vật cường đại thật sự kia.

Nhưng bây giờ hắn là người mạnh nhất trong số sáu người tiến vào U Tố mộ!

Bây giờ không phải là lúc trước, nếu tu vi của hắn vẫn chỉ là Luyện Khí hay chỉ là Trúc Cơ, ở ngoài sáng biết tình huống phía trước rất nguy hiểm, hắn sẽ quả quyết lựa chọn trực tiếp rời đi, không thể đi mạo hiểm.

Nhưng tu vi của hắn đã là Hóa Thần hậu kỳ, hơn nữa là Thánh Tử Trọng Minh tông đương thời, một trong những thiên kiêu mà toàn bộ Bàn Nhai giới chú ý!

Lần này tiến vào U Tố mộ, tạm thời không nói đến ba người Phó Huyền Tự, Chung Quỳ Việt Cức và Ninh Vô Dạ, Lệ Liệp Nguyệt và Yến Minh Họa đều là nữ nhân của hắn.

Hiện tại hắn không hề làm gì, trực tiếp trở về chắc tạm thời an toàn, nhưng tiếp theo dù là Lệ sư tỷ hay Yến Minh Họa, chắc chắn sẽ đối mặt với sự nguy hiểm càng lớn hơn!

Lúc trước hắn vẫn có Lệ sư tỷ che chở, có thể yên ổn tu luyện, bây giờ tu vi của hắn đã vượt qua Lệ sư tỷ rất nhiều, lại không thể vừa gặp nguy hiểm đã e ngại không tiến lên như trước đây!

Cái này... Là sự sống chết của sáu người!

Hiện tại hắn không thể lui!

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng chạy tới trước cửa nhà bằng đất.

Bởi vì vừa rồi đã chiến đấu, lúc này hắn đã khôi phục vẻ ngoài ban đầu.

Thân phận giả thôn trưởng Tang thôn này đã bại lộ trước mặt Phó Huyền Tự giả, hiện tại lại ngụy trang thành những người khác cũng không có ý nghĩa gì.

Bùi Lăng duỗi tay ra, đẩy ra cửa gỗ đơn sơ trước mắt.

Sau đó không chút do dự, cất bước đi vào.

"Kẹt kẹt."

"Phanh"

Hắn vừa tiến vào nhà bằng đất, cửa gỗ đã tự động đóng lại.

Dưới mái hiên bằng cỏ, đinh ba, cái xẻng, liêm đao... Hiện ra tia sáng nhàn nhạt.

Từng chuỗi quả ớt, quả cà, tồi treo cao như rèm châu, hơi rung nhẹ theo sương mù cuồn cuộn nơi xa.

Cơn gió nhẹ nhàng thổi qua nóc nhà, dây mướp dây leo nhẹ nhàng lắc lư, khắp nơi yên ắng.

Trong giây lát, một bóng người đột nhiên xuất hiện ở phía trước nhà bằng đất.

Bóng dáng này dù là tướng mạo hay khí tức, đều giống hệt Phó Huyền Tự chân chính.

"Phó Huyền Tự" lẳng lặng chờ ở cửa nhà bằng đất.

Sương trắng dày đặc hơi lăn lộn ở nơi xa, thỉnh thoảng truyền ra tiếng bước chân nặng nề và tiếng "tí tách" của giọt nước ngưng kết từ âm khí.

Tất cả đều không có bất kỳ ảnh hưởng gì với "Phó Huyền Tự.

Chỉ chốc lát: "kẹt kẹt" một tiếng, Bùi Lăng đi ra từ bên trong nhà bằng đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận