Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1772: Nửa năm sau (1)

Đi qua ba tầng sân nhỏ, bước lên chín mươi chín bậc thềm mới có thể tiến vào chính điện rộng rãi xa hoa, thờ phụng một bức tượng thần nam tử thân hình cao lớn, huyền bào tản ra, khí thế của nó bạo ngược lạnh băng khiến người nhìn cảm thấy sợ hãi, khuôn mặt lại bị một tấm mặt nạ bóng loáng như gương che chắn cực kỳ chặt chẽ, không nhìn thấy bất kỳ tướng mạo gì.

Chính là "Yểm'" tiên.

Trong khoảng thời gian này, tất cả miếu "Yểm" tiên trong Mộ Nham thành đều kín người hết chỗ, nhưng ngày hôm nay lại vô cùng yên tĩnh, trống rỗng, không có bất kỳ người không phận sự nào đến làm phiền.

Nguyễn Tịch Lộ chải Phi Tiên Kế, trâm vòng dùng toàn vàng ròng, mặc áo bào tay ngắn màu cam hoa tuyết thanh quấn nhánh, áo ngoài màu đỏ nhàu kim, làn váy xanh biếc mười hai mảnh uốn lượn qua hành lang không có một ai, cổ tay đeo vòng vàng, eo quấn ngân châu kim lạc, dáng vẻ yểu điệu đi vào chính điện cung phụng tượng thần.

Nàng đi đến trước vạc nước ở cạnh cửa tỉ mỉ rửa tay, sau khi dùng khăn gấm thuần trắng lau khô, cực kỳ thành kính dâng hương cho "Yểm" tiên, lúc này mới lui ra phía sau mấy bước, quỳ rạp xuống bồ đoàn, thấp giọng cầu nguyện: "Tín nữ Nguyễn Tịch Lộ, khẩn cầu Yểm tiên chiếu cố. Nay trong kinh có người tới nói Thái Hậu đã tha thứ, đồng ý để bệ hạ đón tín nữ hồi cung phụng dưỡng, nhưng lão phụ Thái Hậu khẩu phật tâm xà, chuyến đi này vô cùng nguy hiểm, cầu xin Yểm niệm tình tín nữ yếu đuối vô tội, phù hộ lần này tín nữ đi đường bình an trôi chảy...

"Sau khi tín nữ hồi kinh, nguyện xây dựng trăm tòa miếu thờ cho Yểm tiên..."

Trong nhang khói trôi nổi, lời cầu xin nỉ non, một bóng người cao lớn, lạnh lùng dân hiện ra trong miếu thờ, huyền bào tóc dài, khí tức máu tanh bạo ngược, lại là Bùi Lăng.

Lúc này, toàn bộ trong ngoài tòa miếu "Yểm" tiên có rất nhiều cao thủ đến đây bảo vệ Quý Phi, ngay cả Nguyễn Tịch Lộ gần trong gang tấc cũng không phát hiện sự tồn tại của hắn.

Nhìn Nguyễn Tịch Lộ còn đang quỳ rạp xuống đất, thành kính cầu nguyện, Bùi Lăng khẽ gật đầu.

Hiện tại toàn bộ quỷ thần được cung phụng trong Mộ Nham thành, bao gồm cả vị ở Vật Tĩnh quan mà Quý Phi này ngủ lại, đều bị hắn âm thầm thay thế.

Tu vi của hắn cũng đã khôi phục đến cấp độ Kết Đan đỉnh phong!

Kết quả như vậy, không thể bỏ qua công lao của Nguyễn Tịch Lộ.

Hiện tại Bùi Lăng thấy rất hài lòng với vị Quý Phi này!

Hiện tại, Bùi Lăng cũng biết Nguyễn Tịch Lộ này là Hoàng Quý Phi mà đương kim thiên tử sủng ái nhất, nàng tuổi trẻ xinh đẹp, luôn xuôi gió xuôi nước, vì vậy sau khi vào cung cũng ỷ lại vẻ ngoài xinh đẹp, không kiêng nể gì cả, đừng nói Hoàng Hậu, ngay cả Thái Hậu cũng không để vào mắt. Đây cũng là lý do trước đó nàng tạm thời bị đuổi khỏi hoàng cung, đến Vật Tĩnh quan Mộ Nham thành "cầu phúc".

Trong khoảng thời gian này, Nguyễn Tịch Lộ này đã cầu xin Bùi Lăng hai lần, lần thứ nhất nàng cầu thanh xuân mãi mãi.

Nể mặt đối phương xây hơn chín tòa miếu thờ, Bùi Lăng trực tiếp đưa một viên Trú Nhan Đan.

Lần thứ hai, Nguyễn Tịch Lộ cầu xin "Yểm" tiên làm Thái Hậu chết bất đắc kỳ tử, hắn không để ý đến.

Về phần hiện tại đối phương lại cầu xin bảo vệ nàng bình an hồi kinh, Bùi Lăng cảm thấy đây là một việc nên làm.

Dù sao, mặc dù vị Quý Phi này là một mỹ nhân lòng dạ ác độc như rắn rết, lại rất cản thận trong việc cung phụng hắn.

Nàng đắc tội với mẫu thân của đương kim thiên tử, một khi Nguyễn Tịch Lộ bị Thái Hậu chơi chết trên đường hồi kinh hoặc sau khi hồi kinh, vậy sẽ là một tổn thất cực lớn với hắn.

Phải phái một người đi theo bên cạnh bảo vệ...

Cứ giao chuyện này cho "Đề" đi làm.

Nghĩ tới đây, bóng dáng Bùi Lăng biến mất.

Hương khói lượn lờ bốc lên, trong đại điện xa hoa, một mình Nguyễn Tịch Lộ quỳ lạy trên mặt đất, hai mắt hơi khép, vẻ mặt cung kính, vẫn còn tiếp tục cầu nguyện.

Trong lầu các ngoài điện vang lên từng tiếng chuông khánh, sương mù chầm chậm tản ra.

Mấy ngày sau, Nguyễn Tịch Lộ chuẩn bị sẵn sàng, sắp lên đường hồi kinh.

Lúc xuất phát, nàng đặc biệt yêu cầu xe Quý Phi đi ngang qua một tòa miếu "Yểm'" tiên, đuổi người xung quanh đi, một mình vào điện thăm viếng, lại khẩn cầu "Yểm" tiên che chở, hứa hẹn sau khi hồi cung lập tức xây dựng rầm rộ miếu thờ cho "Yểm"

tiên, ngày đêm cung phụng.

Gần nửa ngày sau, Nguyễn Tịch Lộ tế bái xong, đi ra chính điện, được người hầu bao vây xung quanh, trở về trong kiệu.

Nàng và thị nữ vừa ngồi vào trong kiệu, một bóng dáng lạnh lẽo, bạch y tung bay xuất hiện từng chút một từ trong đỉnh kiệu.

Sợi tóc đen nhánh mềm mại như nước chảy lập tức phủ đầy tòa kiệu mềm, giữa sợi tóc là một đôi mắt màu đỏ không ngừng nhỏ xuống vết máu đỏ tươi, trừng trừng nhìn ra ngoài.

Chính là "Đề" do Bùi Lăng phái tới!

Khí tức của nàng đã đi vào Nguyên Anh.

"Đề" không nhúc nhích đứng chính giữa cỗ kiệu, con ngươi màu đỏ ngòm của nàng nhìn chằm chằm vào Nguyễn Tịch Lộ, chẳng mấy chốc vết máu chảy ra cả tòa kiệu mềm, không ngừng nhỏ xuống, khí tức âm u lạnh lẽo tràn ngập.

Nhưng cảnh tượng kinh khủng như vậy, dù là Nguyễn Tịch Lộ hay thị nữ của nàng lại không hoảng sợ chút nào, vẻ mặt như thường, lại không phát hiện chút nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận