Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1898: Chín mặt trời giữa trời (2)

Cành lá đông đúc, tán cây nguy nga.

Chín vòng mặt trời lăng không chiếu xuống, ngọn lửa màu vàng như là vàng ròng hòa tan, tùy ý chảy xuôi trong trời sao.

Từng ngôi sao hôi phi yên diệt trong sự nóng bỏng hừng hậu, biển sao vốn bình tĩnh như bị thiêu đốt toàn bộ, khắp nơi đều là màu vàng lưu động, nhảy nhót... Lạnh băng sâm nhiên tái nhợt lập tức hóa thành ánh vàng ở khắp mọi nơi!

Bùi Lăng đứng chắp tay, bình tĩnh hỏi: "Tiền bối còn có tâm nguyện gì?"

[tạo hóa chi chủng] nhìn thẳng vào hắn, hư ảnh Quỷ Tang hơi lượn quanh, vô số lá cây màu xám đen nhẹ nhàng rơi xuống, hung hăng vung vấy như lá rụng ngày mùa thu.

Mỗi một chiếc lá đều hóa thành thuật pháp, thần thông, pháp tắc kinh khủng... Rơi xuống Bùi Lăng.

Chín mặt trời gay gắt treo cao phía trên tán cây đột nhiên gào thét rơi xuống, phá tan vô số ngôi sao, hư không vỡ nát cũng đánh về phía Bùi Lăng.

Ánh sáng lạnh lẽo của ngôi sao hoàn toàn bị mặt trời gay gắt che giấu như đã sớm chôn vùi.

Lúc này, trong trời sao, chỉ thấy [tạo hóa chi chủng], hư ảnh Quỷ Tang, chín mặt trời rơi xuống, nắng gắt giữa trời hừng hực đến mức khiến người ta không thể nhìn thẳng, không thấy một ngôi sao, không thấy cả tấc ngôi sao.

Đây như là một kích dốc hết tất cả của [tạo hóa chi chủng] !

Cùng lúc đó, giọng nói lạnh băng tối nghĩa của nó lại vang lên:

"Tế mệnh cách của ta, triệu tiền căn của ta"

"Cam uyên chi diễm, nhiên nhữ chi quả!"

Bùi Lăng khẽ vươn tay, Cửu Phách Đao thuận theo tâm niệm nắm trong lòng bàn tay.

Hiện tại hắn có tiên vị gia thân, không hề sợ [tạo hóa chi chủng], nhưng vì sự tôn trọng với cường giả, hắn phải dùng đao bản mệnh của mình, cùng đao đạo lĩnh ngộ suốt đời mình tiễn hắn ta đoạn đường cuối cùng.

Không nhìn rất nhiều công kích sắp giáng lâm, Bùi Lăng nhắm hai mắt lại, tâm thần, khí cơ, ý niệm, ý chí... Toàn bộ hợp nhất, sau sự dừng lại ngắn ngủi đột nhiên chém ra Cửu Phách Đao!

Một đạo đao khí huyết sắc không có chút xinh đẹp nào triền miên mà ra.

Đạo đao khí này thường thường không có gì lạ, dường như chỉ là tiện tay đánh ra nhưng đao ý cao ngất như thực chất trong đó lại ẩn chứa sức mạnh như vô cùng vô tận, đều bị tích lũy thành một điểm!

Đây không phải [Huyết Sát đao pháp], cũng không phải [Âm Hoạch Không Minh Trảm], mà là cảm ngộ đao đạo của hắn cho đến tận nay!

Xoạt...

Đao khí hoạt bát nhẹ nhàng, thẳng tiến không lùi, lúc va cham với vô số thuật pháp, thần thông, pháp tắc, trông như đơn bạc nhỏ bé, chỗ đi qua lại coi tất cả công kích như không có gì, không chịu chút trở ngại nào, nhẹ nhàng lướt qua đã trảm diệt tất cả thuật pháp.

Chín vòng mặt trời ầm vang rơi xuống, vô số ngôi sao băng diệt trong nhiệt độ cao khó có thể tưởng tượng, hòa tan, bụi bay khói tan... Đao khí lại không bị ảnh hưởng chút nào, huyết sắc lóe lên liền biến mất, chín mặt trời vốn vô cùng loá mắt, kiêu hoành bá đạo lại ảm đạm trong khoảnh khắc.

Ánh lửa màu vàng cùng nhau nhảy một cái, sau đó ánh sáng vàng trong toàn bộ không gian nhanh chóng suy yếu.

Ngàn vạn thuật pháp, chín mặt trời đều bị một đao mà chém!

Con mắt [tạo hóa chi chủng] khí thế như hồng, tản ra ánh sáng quỷ quyệt bình tĩnh nhìn tình cảnh này, mặc cho đao khí huyết sắc khí thế không giảm rơi xuống, không lo không sợ, không lùi mà tiến tới, ngang nhiên đón lấy đao khí, trong con ngươi ầm vang bộc phát ánh sáng quỷ quyệt, tất cả sinh cơ, tử khí, âm u lạnh lẽo... Toàn bộ không giữ lại chút nào bộc phát ra, đánh cược lần cuối cùng!

Ngay sau đó, đao khí huyết sắc lập tức chém xuống.

Con mắt to lớn ầm vang vỡ vụn...

[tạo hóa chi chủng] vỡ nát trong nháy mắt, không biết bao nhiêu năm mới uẩn dưỡng ra ý thức trước khi rơi vào vĩnh tịch, chuyện xưa như sương khói mây hiện ra...

Thượng cổ.

Cam Uyên cuồn cuộn, cây dâu lớn hiện lên từ trong biển sâu nguy nga, thân cành to lớn khó có thể tưởng tượng, sum suê đông đúc, mười vòng mặt trời hừng hực vô song nghi lại ở giữa.

Ngọn lửa màu vàng chí dương chí liệt dần nhuộm lên lá dâu vốn xanh biếc như phỉ thúy từng tia từng sợi màu vàng.

Toàn bộ mặt biển có ánh sáng vàng lăn tăn, lấy cây dâu lớn làm trung tâm, như một dòng chất lỏng màu đỏ vàng cuồn cuộn, hùng hậu to lớn.

Năm tháng yên tĩnh không biết qua bao lâu, Cam Uyên đột nhiên rung động dữ dội!

Sóng lớn trăm trượng, ngàn trượng rào rạt mà lên từ đáy biển, bành trướng gào thét, sự sợ hãi và tuyệt vọng của sinh linh tan ra toàn bộ thiên địa.

Trên trời cao, đại chiến âm vang bộc phát đại năng, phong vân biến ảo, khí tượng ngàn vạn, thời gian cùng không gian không ngừng vỡ nát...

Cuối cùng, một kiếm triền miên chém về phía cây dâu lớn.

Cam Uyên gầm thét dấy lên sóng to gió lớn, mười mặt trời lăng không mà lên, ngọn lửa màu đỏ vàng đốt khắp toàn bộ thiên địa, vô số tường nước, ngọn lửa hừng hực, thiên phú thần thông...

Chặn đường phía trước cây dâu lớn.

Nhưng phi kiếm mang theo lực lượng vô cùng mạnh mẽ, trong nháy mắt đã xuyên qua vô số trở ngại, ngang nhiên chặt đứt cây dâu lớn...

Thần mộc Phù Tang vẫn lạc!

U Tố nộ.

Nơi vạn quỷ nghi lại.

Nhìn từ đằng xa, trên mặt biển đen nhánh gió gấp sóng cao, âm u lạnh lẽo, thâm trầm, bành trướng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận