Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1119: Tình hình trong thành (2)

Đi qua một tiểu viện sát đường, trong viện vốn có cỏ cây chỉnh tề, bởi vì không ai chăm sóc nên lúc này đã sinh trưởng tươi tốt.

Bùi Lăng đứng ngoài tường yên lặng nhìn một lát, cảm giác trong phòng không có một ai, ngược lại trên xà ngang có vết tích treo cổ, không nhịn được khẽ lắc đầu.

Trận ôn dịch này khí thế hung hăng, cho tới nay còn chưa được một tháng đã cướp đi hàng ngàn hàng vạn tính mệnh.

Bởi vì hắn đến, Mạc thành đã đủ số lượng Ích Tà Đan.

Nói đúng ra, hắn còn luyện chế thừa rất nhiều.

Nhưng cứ tiếp tục như vậy, cuối cùng cũng không phải cách...

Là cả một châu lây nhiễm ôn dịch, không phải chỉ một thành.

Dưới hệ thống uỷ thác, tốc độ hắn luyện chế đan dược đã rất nhanh chóng, hiệu suất cao, hơn nữa từng lô cực phẩm.

Nhưng muốn một người luyện đủ đan dược cần thiết của một châu, cũng khó tránh khỏi hơi không theo kịp.

huống chi, Luân Hồi tháp rải ôn dịch một lần, có thể rải lần thứ hai, lần thứ ba...

Chiến tranh không kết thúc, người chết sẽ càng ngày càng nhiều, dù là phàm nhân hay tu sĩ...

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng dừng chân, quay đầu đi về khu dịch, hỏi tu sĩ thủ vệ: "Đậu chân truyền ở đâu? Ta có việc tìm hắn"

Căn cứ vào sự chỉ dẫn của tu sĩ kia, cuối cùng hắn tìm được Đậu Đại ở đầu tường.

Lúc này Đậu Đại rất bận rộn, cầm trận đồ trong tay, đang không ngừng đánh phù văn vào trong đại trận hộ thành để tiến hành gia cố, ở bên cạnh hắn ta có Truyền Âm Phù lơ lửng giữa không trung vài chục trượng, bao bọc vây quanh hắn ta.

Mỗi một tấm Truyền Âm Phù đều đang không ngừng lấp lóe ánh sáng nhạt, truyền ra đủ loại thanh âm: "Đậu sư huynh, nghe nói Mạc thành có đủ Ích Tà Đan, có thể cho Lẫm thành một ít không? Lẫm thành có vài chục vạn sinh linh, hiện tại thiếu rất nhiều Ích Tà Đan..."

"Đậu sư điệt, ở cách ngàn dặm về phía đông nam Mạc thành, có mấy ngàn lê dân mất đi nhà cửa vì ma tu hoành hành ngang, dịch bệnh đã lan tràn trong đó, nếu bỏ mặc không quan tâm, chỉ sợ đều thập tử vô sinh. Hiện tại chỉ có Mạc thành có đủ Ích Tà Đan, ta đã sai người hộ tống bọn họ đến đó, kính xin sư điệt chú ý tiếp nhận một chút."

"Sư huynh, trong thành không đủ vật tư, phải thúc giục phía trên...

"Đậu sư đệ, phía trước truyền đến tin tức, có một đội ma tu tự mình trà trộn vào Trấn Ma quan, đuổi theo ngàn dặm sau Trấn Ma quan lại đã mất đi tung tích dấu vết, tiếp theo kính xin sư đệ cẩn thận đề phòng, đề phòng ma tu lại rải dịch bệnh... Nếu có phát hiện tung tích phải lập tức bẩm báo Trấn Ma quan!"

"Đậu sư huynh, phát hiện dấu vết dịch bệnh ở nguồn nước ngoài thành, nghi ngờ là bách tính nhiễm dịch ở thượng du nhảy sông tập thể, tiếp theo tạm thời không thể sử dụng nước sông..."

"Sư huynh, trong thành có người nhân lúc hỗn loạn giả danh lừa bịp, nói là tận thế sắp tới, người tu hành có thể tự dựa vào tu vi vượt qua, phàm nhân phải thờ phụng quỷ thần mới có thể khỏi hẳn, đã lừa rất nhiều người...

"Sư huynh, hôm nay lại có lê dân tự vẫn, dù giải thích với bọn họ đã có Ích Tà Đan, nhưng bọn họ vẫn chưa tin..."

"Có người tấn công cổng thành, muốn chạy trốn về phía Tập Châu...

Vẻ mặt Đậu Đại bình thản, không nhìn ra vui giận, vừa gia cố đại trận vừa bình tĩnh lại nhanh chóng trả lời: "Triệu sư đệ, Lãm thành thiếu bao nhiêu Ích Tà Đan?"

"Tưởng sư bá yên tâm, đợi lát nữa đệ tử sẽ sắp xếp người chuẩn bị chỗ ở cho lê dân, nhưng hiện tại tình huống trong thành nguy cấp, cho nên đệ tử dự định lấy thuật pháp xây dựng một vài căn nhà ở cổng thành, sắp xếp bọn họ ở ngoài thành trước."

"Việc vật tư, chờ chút nữa ta sẽ bẩm báo trưởng lão."

"Mạnh sư huynh, ta đang gia cố đại trận hộ thành, tiếp theo cũng sẽ ngày đêm tuần sát, để phòng biến cố."

"Truyền mệnh lệnh của ta, bắt đầu từ hôm nay phong tỏa toàn thành không cho phép ra vào, cho dù là tu sĩ, tiếp theo cũng không nên tùy tiện tới gần dòng sông. Ngoài ra, lấp giếng nước toàn thành. Số nước phải dùng tiếp theo sẽ do mấy vị sư đệ sư muội tu luyện thuật pháp Thủy hệ phụ trách"

"Lúc khác thường sẽ dùng pháp luật khác thường, tất cả người tung tin đồn nhảm gây chuyện, mê hoặc lòng người đều chém giết ngay tại chỗ, bêu đầu thị chúng!"

"Lê dân sợ hãi thì cố gắng khuyên giải, thật sự không được, trước tiên quan tâm những người muốn sống..."

Nói đến chỗ này, Đậu Đại hơi dừng lại, chợt nói: "Mặc kệ là phàm nhân gì đều không cho ra khỏi thành. Người chống lại giải hết vào đại lao!"

Nói đến đây, thấy Bùi Lăng đến đây nhưng cũng không rảnh dừng tay, chỉ nhẹ gật đầu với hắn, tâm niệm vừa động, cắt ngang toàn bộ Truyền Âm Phù lơ lửng ở bên cạnh, rồi mới lên tiếng:

"Đa tạ đại sư đã cứu giúp Mạc thành ta trong cảnh nước sôi lửa bỏng"

"Không biết đại sư đến đây có gì phân phó?"

Bùi Lăng khẽ lắc đầu nói: "Chỉ là tiện tay mà thôi, Đậu chân truyền không cần như thế"

Hắn suy nghĩ: "Ta muốn biết vì sao lại xảy ra đại chiến chính ma lần này?"

Đậu Đại mỉm cười nói: "Là Luân Hồi tháp"

"Luân Hồi tháp tự xưng là người thủ hộ phương thế giới này, bọn họ cảm thấy sinh linh sinh ra đã tham lam ích kỷ, vẫn cứ đòi lấy của thiên địa nhưng lại không biết hồi báo. Vì vậy, cách một đoạn thời gian sẽ thuyết phục tam đại Ma tông liên thủ công phạt chính đạo ta, tàn sát sinh linh, giết hại vô tội... Mấy lần đại chiến chính ma trước, đều là chính đạo ta đại thắng"
Bạn cần đăng nhập để bình luận