Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 1731: Thế cục ba phương

Nhìn thấy những thi thể này, trong mắt nam tử bị Tham Nô lôi kéo lập tức toát ra vẻ hoảng sợ muốn chết, đây đều là hộ vệ của hắn ta!

Chết hết!

Đã chết hết!

Không còn người tới cứu hắn ta nữa...

Lúc này, Tham Nô tùy ý ném hắn ta trên mặt đất.

Nam tử ngã mạnh vào trong bùn đất tơi xốp, lá rụng nhiều năm chồng chất tạo thành mùi hư thối, mùi máu tươi hỗn tạp nồng đậm lập tức tràn ngập chóp mũi của hắn ta.

Một đoạn xương đùi trải rộng dấu răng vừa vặn rơi xuống cạnh mặt hắn ta.

Nam tử trừng mắt nhìn đoạn xương đùi này, răng "lạc lạc lạc"

không ngừng run lên, hắn ta muốn lập tức đứng lên chạy trốn, lại cảm thấy tay chân không có chút sức lực nào, hoàn toàn không nghe sai khiến.

Không đợi hắn ta bình tĩnh lại, đã thấy trong đống thi cốt cách đó không xa, từng đôi cánh tay rách rưới vươn ra, ba chân bốn cẳng đè xuống tứ chi của hắn ta.

Cả người nam tử như con cá đột nhiên bị vớt ra từ trong nước ném lên bờ, điên cuồng run rẩy, vặn vẹo, chỗ ống quần hắn ta đột nhiên ẩm ướt một mảng lớn.

Tham Nô đưa tay lục lọi trong tay áo, chẳng mấy chốc đã lấy ra một cái cưa vết máu loang lổ.

"A"

Tiếng kêu thảm thiết bén nhọn cao vút, vang vọng thật lâu giữa khoảng rừng rậm che trời này.

Một lát sau, hai mắt nam tử chậm rãi mấy đi thần thái, đã nuốt xuống một hơi thở cuối cùng.

Lấy hắn ta làm trung tâm, máu tươi chậm rãi chảy xuôi, thẩm thấu mảnh rừng núi lớn.

Bên cạnh phần mộ, bóng dáng "Úc" chậm rãi hiện ra.

Áo bào trắng áo lông chồn, trên mặt tái nhợt đầy vẻ sầu não uất ức.

Tham Nô lập tức cung kính hành lễ: "Chủ thượng!"

Vẻ mặt "Úc" buồn rầu, mặc dù sự sợ hãi và máu tươi của mười phàm nhân này khiến khí tức của hắn ta hơi khôi phục, nhưng vẫn chỉ là Luyện Khí.

Cuối cùng số lượng người sống vẫn quá ít.

Hắn ta chậm rãi mở miệng, nói: "Lại đi bắt càng nhiều người đến."

"Ta cần máu tươi, sợ hãi, căm hận, oán niệm của sinh linh... Càng nhiều càng tốt!"

Tham Nô cúi đầu: "Vâng!"

Đợi một chút, thấy chủ thượng không có phân phó gì khác, hắn ta lại thi lễ một cái, quay người rời đi.

Trong rừng ảm đạm: "Úc" đứng một mình ở chỗ này, chậm rãi quay đầu nhìn về phía chữ bằng máu trên bia mộ.

Vương không đấu với vương...

Quy tắc này rất bất lợi với hắn ta!

Hắn ta không tự mình ra tay, dưới tình huống cảnh giới ngang nhau, Tham Nô không đấu lại "Tất", cũng không đấu lại "Tù"!

Bởi vậy, hiện tại hắn ta phải dùng tốc độ nhanh nhất khôi phục thực lực.

Chỉ có để bốn tên Tham Nô đều khôi phục cảnh giới càng cao hơn, hắn ta mới có thể chiếm ưu thế trong trận tranh đấu này!

Thôn hoang vắng cây khô, phần mộ cô quạnh như đồi.

Hồng Phấn tân nương mũ phượng khăn quàng vai, ngồi trên một cành cây của gốc cây già chết héo, áo cưới thêu thùa tỉ mỉ như đóa hoa nở rộ rủ xuống từng đống, giày thêu tơ vàng nhung cầu lúc ẩn lúc hiện dưới làn váy, bay bổng theo gió tây.

Dưới hỉ khăn, khuôn mặt quyến rũ như phù dung đầy vẻ nhàm chán.

Tu vi bị áp chế đến Luyện Khí kỳ, Hồng Phấn tân nương không thể gọi ra kiệu hoa của mình, hơn nữa hiện tại không thể rời khỏi lãnh địa, có thể nói là thật sự không có việc gì.

Tối hôm qua lại có một đám phàm nhân đi ngang qua nơi đây, còn muốn mượn nhờ căn phòng trong thôn hoang vắng chưa hoàn toàn đổ sụp để nghỉ ngơi, hiện tại đã bị nhốt hết ở trong thôn rồi.

Nhưng máu tươi và sự sợ hãi của những phàm nhân này, chỉ để nàng khôi phục một chút xíu lực lượng...

"Bốn quy tắc...

"Quy tắc một, ta không thể trực tiếp ra tay với Bùi Lăng, Úc."

"Quy tắc hai, là dùng để khôi phục lực lượng"

"Hiện tại quy tắc ba còn không biết nên làm như thế nào..."

Nghĩ vậy, nàng đột nhiên phát hiện một luồng khí tức quen thuộc tới gần.

Hồng Phấn tân nương lập tức quay đầu nhìn lại, đã thấy nơi xa có một bóng người da trắng nhanh chân đi đến, hắn ta tái nhợt quỷ quyệt, chính là "Tù".

Hồng Phấn tân nương tập trung ý chí, hỏi: "Tình huống như thế nào?"

"Tù" ngắn gọn nói: "Không tìm được quá nhiều manh mối có tác dụng"

"Hiện tại có thể khẳng định Bùi Lăng và Úc đều không ở gần đây."

Hồng Phấn tân nương nhẹ gật đầu, sau đó lại hỏi: "Vậy ba vị người sống kia thì sao?"

"Quy tắc hai, hai chúng ta là đủ rồi."..."Tù" bình tĩnh nói: "Ba vị người sống kia bị ta phái đi tìm vị trí của Bùi Lăng và Úc."

"Cánh cửa thứ nhất, ngươi và Úc thua ở chỗ không nắm giữ nhiều manh mối bằng Bùi Lăng, động tác không nhanh bằng Bùi Lăng"

"Cho nên lần này, chúng ta nhất định phải giành giật từng giây, mọi chuyện đều phải nắm giữ nhanh hơn hai bên khác!"

"Chỉ cần tìm được vị trí của Bùi Lăng và Úc, sẽ để ba vị người sống kia ra tay."

"Cứ vậy, thứ hai bên kia biết được, chúng ta cũng có thể nhanh chóng biết được."

"Thứ mà chúng ta biết, hai bên kia lại không thể biết!"

"Cứ vậy sẽ có thể đứng ở thế bất bại."

Nghe vậy, Hồng Phấn tân nương im lặng một trận, sau đó hỏi: "Ba vị người sống kia có thực lực đó không?"

"Tù" bình tĩnh nói: "Cảnh giới ngang nhau, ta, ngươi, Úc không phải đối thủ của ba vị người sống kia."

"Hiện tại chỉ là ngày thứ hai, cảnh giới tất cả người tham dự đều là Luyện Khí"

"Thực lực bên chúng ta là mạnh nhất!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận