Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo

Chương 878: Bản vẽ pháp y

"Tốt!" Bùi Lăng khẽ gật đầu, xoay người cùng Chu Diệu Ly trở về cửa phòng tu luyện.

Vào lúc này, Khang Thiếu Dận vẫn đang hôn mê, tơ máu quấn quanh người, bốn bộ huyết khôi thướt tha đứng hầu ở bên cạnh, canh chừng hắn ta một tấc cũng không rời.

Đánh giá vài lần, Bùi Lăng không nói hai lời, cong ngón tay búng ra một đạo đao khí!

Phốc!

Khang Thiếu Dận chưa khôi phục ý thức, tu vi cũng bị phong bế không có bất kỳ sức đề phòng nào, lập tức bị đao khí chém từ đầu gối trở xuống!

Chỉ một thoáng, máu bắn tung tóe, hai chân bị chặt đứt rơi xuống mặt đất, chỗ đứt lộ ra xương trắng.

"A!!!"

Một tiếng hét thảm, Khang Thiếu Dận lập tức bị đau tỉnh, hắn ta ngẩng đầu lập tức thấy hai tên tu sĩ ăn mặc kiểu tán tu đang mặt không thay đổi nhìn mình.

Nữ tu trong số đó chính là người vừa đánh hắn ta bị trọng thương.

Tu sĩ còn lại là một người bình thường không có gì lạ, dù thực lực không bằng nữ tu kia, nhưng chắc chắn cũng không kém bao nhiêu, nếu không hai người này không thể đứng sóng vai chung một chỗ.

"Các ngươi là đệ tử tông môn nào? Dám giết ta là muốn khai chiến với Thánh giáo ta đúng không!" Khang Thiếu Dận lập tức lạnh lùng nói.

Trong lòng hắn ta đã mơ hồ có chút suy đoán, chắc chắn hai người này là đệ tử Luân Hồi tháp hoặc là Trọng Minh tông.

Bởi vì người Vô Thủy sơn trang khinh thường che giấu tung tích!

Nghe vậy, Chu Diệu Ly không có hứng thú nói nhảm chút nào, lại là Bùi Lăng cười lạnh một tiếng, thản nhiên mở miệng nói: "Ta muốn ngươi thiết kế một bộ bản vẽ pháp y, yêu cầu ở bên trong cái ngọc giản này."

Nói xong hắn lấy ra một khối ngọc giản trống không, ghi lại kiểu dáng và yêu cầu có liên quan vào trong đó, sau đó ném cho Khang Thiếu Dận.

Lần trước, Bùi Lăng mua những váy áo đồ vật kia ở trong "Hoan Hỉ các" của đối phương, hại hắn chịu thiệt thòi lớn!

Thế nhưng Khang Thiếu Dận này đã có tài năng đúc khí, lại rơi vào trong tay hắn cũng không cần phải trực tiếp giết chết. Hiện tại phế hai chân của hắn ta cũng coi như trút giận.

Sau đó, chỉ cần đối phương thiết kế bản vẽ để Bùi Lăng hài lòng, chuyện này sẽ dừng ở đây.

Thậm chí hắn sẽ không động đến tòa "Hoan Hỉ các" kia của đối phương.

Khang Thiếu Dận nhìn ngọc giản rơi trên vạt áo của mình, cười lạnh trong lòng.

Đập Hoan Hỉ các, giết lô đỉnh, còn đánh hắn ta bị trọng thương, bây giờ lại chặt đứt hai chân của hắn ta, còn dám để hắn ta giúp đỡ thiết kế bản vẽ?

Ha ha ha... Xem ra, quả nhiên thiên ý đứng về phía mình, rõ ràng bây giờ người trước mặt chiếm ưu thế tuyệt đối, lại chủ động cho mình một cơ hội động tay động chân.

Nếu bỏ qua chẳng phải phụ sự hy vọng của trời cao sao?

Đương nhiên, vì đề phòng sau khi đối phương luyện chế xong pháp y bắt hắn ta đến kiểm tra hiệu quả, không thể làm quá rõ ràng nhất định phải bí mật, không dễ bị người ta phát hiện mới được... Ví dụ như, lúc vào trận chiến sống chết, phòng ngự đột nhiên giảm xuống trên diện rộng, điều này cũng khá tốt!

Nghĩ vậy, Khang Thiếu Dận lập tức nói: "Tốt! Nhưng ngươi giải cấm chế cho ta đã, ta xem ngọc giản một chút."

Bùi Lăng tiện tay giải một phần cấm chế cho hắn ta, để hai tay có thể hoạt động.

Khang Thiếu Dận tự biết bây giờ chắc chắn phải vượt qua cửa này, mới có thể được thiên ý cho phép bước vào phù đảo giành cơ duyên, vì vậy không hề có suy nghĩ nhân cơ hội này phản kháng hoặc là bỏ chạy, mà lập tức cầm ngọc giản lên xem xét.

Sau đó, vẻ mặt hắn ta lập tức ngơ ngác.

Nội dung trong ngọc giản của đối phương rất đơn giản, đại khái cũng chỉ có ba yêu cầu: Một là pháp y có thể công kích người mặc; hai là có thể đặt thời gian công kích; ba là không thể để lộ khí tức ra ngoài, tốt nhất ngay cả thần niệm cũng không kiểm tra được.

Cái này...

Pháp y này căn bản không phải làm để đối phương tự mặc, mà là đối phương đưa cho kẻ thù!

Khang Thiếu Dận đột nhiên kịp phản ứng, sắc mặt thay đổi khó lường, yêu cầu của đối phương còn trực tiếp hơn việc ngầm ra tay mà hắn ta nghĩ đến!

Hiện tại có động tay động chân hay không, căn bản không có chút ý nghĩa nào.

Nhận ra điểm ấy, Khang Thiếu Dận suy nghĩ, trầm giọng nói: "Trước tiên ngươi phải lập lời thề tâm ma, đảm bảo sau đó không giết ta mới được."

Nghe vậy, Bùi Lăng lập tức lắc đầu, tuyệt đối không thể lập lời thề tâm ma.

Bây giờ hắn không giết đối phương, chẳng may sau này còn cần thì sao?

Chỉ có điều, hắn vừa muốn nói chuyện, bên tai lại vang lên truyền âm của Chu Diệu Ly: "Bùi sư đệ, để ta."

Bùi Lăng ngẩn ngơ, chợt nhẹ gật đầu, sau đó không nói chuyện nữa.

Chỉ thấy Chu Diệu Ly tiến lên một bước, nhìn về phía Khang Thiếu Dận nói: "Khang Thiếu Dận, nếu hôm nay thiên ý muốn ngươi chết, vừa rồi ngươi đã chết, ngươi còn sống đến nay, có thể thấy trời không diệt ngươi."

"Thiên ý muốn ngươi còn sống, dù chúng ta muốn giết ngươi cũng chắc chắn vì đủ chuyện ngoài ý muốn và biến cố, không thể nào thành công!"

"Chỉ là lời thề tâm ma trông thì có được sự bảo vệ, nhưng xét đến cùng chỉ là thứ mà loại người không rõ thiên ý, lấy ra an ủi bản thân mà thôi."

"Sao có thể so sánh với thiên ý sáng tỏ, ngọc luật kim khoa, nhất ngôn cửu đỉnh, không thể làm trái?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận